Mục lục
Nói Yêu Em 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May

Nhưng tối hôm qua phát sinh đủ chuyện, khiến cho cô thật không có cách nào không có tâm lý may mắn kia.

Tống Thanh Xuân lại rút một cành hoa hồng, từng mảnh cánh hoa màu đỏ, trượt theo đầu ngón tay cô... Anh thích cô.

Anh thích cô sao? Hẳn là vậy đi, nếu như không thích, cần gì phải đối với cô tốt như vậy?

Nhưng mà...

Nhưng mà, nhưng mà, nhưng mà cô sắp phiền chết rồi!

Tống Thanh Xuân nóng này ném cành hoa hồng nắm trong tay lên trên bàn làm việc.

Trợ lý đứng ở trước bàn làm việc, hít vào một hơi, về sau đột nhiên lùi một bước.

Lúc này Tống Thanh Xuân mới nghĩ đến, còn có người đang ở trong phòng làm việc của mình, cô giơ tay lên xoa xoa huyệt thái dương có chút phiếm đau, hơi có vẻ hữu khí vô lực mở miệng nói với trợ lý: “Em đi ra ngoài trước đi.”

“Vâng, chị Tống.” Trợ lý giống như là sợ lại ngốc nữa sẽ vào tầm ngắm, sẽ bị cô nuốt sống vậy, vội vàng trả lời một câu, nhanh chân chạy ra khỏi phòng làm việc của cô.

Tống Thanh Xuân ngồi yên ở trên ghế làm việc một lát, cầm điện thoại di động lên gọi cho Tô Chi Niệm một cú điện thoại.

Vang rất nhiều tiếng, vẫn luôn không có người tiếp nghe.

Tống Thanh Xuân chỉ đành đổi thành gửi tin nhắn: “Tối hôm qua, cám ơn anh.”

Qua khoảng một phút, màn hình điện thoại di động biểu hiện, tin nhắn đã gửi thành công, Tống Thanh Xuân biết, đây là nhắc nhở Tô Chi Niệm đã nhìn thấy tin nhắn.

Cô chờ khoảng mười phút, lại chậm chạp không có chờ được trả lời của Tô Chi Niệm, do đó cô lại gọi cho anh một cú điện thoại, giống như vừa rồi, không có người tiếp nghe.

Tâm hỗn loạn của Tống Thanh Xuân, trở nên hơi trầm thấp, cô cầm điện thoại di động, yên tĩnh ngẩn người gần một tiếng đồng hồ, mới giống như là tìm được cánh cửa giải quyết nội tâm quấn quýt của mình, nhanh chóng quét cánh hoa hồng trên bàn làm việc sang một bên, kéo bàn phím đến trước mặt mình, cầm lấy con chuột nhấn mở một cái diễn đàn, sau đó mới tạo một cái topic, nhìn chằm chằm cột tiêu đề, cắn ngón tay ngẫm nghĩ, liền đánh một câu rất hài hước lên: “Gấp, online chờ, bị nam thần ngủ lại không phụ trách thì phải làm thế nào?”

Sau đó, Tống Thanh Xuân liền lách cách đánh chữ lên.

“Bạn bè vạn năng, tôi có một quấy nhiễu rất sốt ruột, cần mọi người giải quyết giúp tôi.”

“S quân nhiều tiền, đẹp trai, phù hợp với hình tượng nam thần trong mắt tất cả phụ nữ, bởi vì đủ loại nguyên nhân, tôi và S quân tiếp xúc tương đối thường xuyên, sau đó liền thích S quân.”

“Lúc đầu bản thân tôi là không nghĩ muốn tỏ tình, nhưng vào ngày sinh nhật của S quân, tôi không khống chế tình cảm chính mình được, thổ lộ với S quân... Rất tiếc, tôi bị S quân tàn nhẫn cự tuyệt, nguyên nhân là anh có cô gái mình thích.”

“Tôi cho rằng vậy chính là kết cục câu chuyện giữa tôi và S quân, không nghĩ tới ở sau một thời gian ngắn, S quân uống say rượu, tôi đi chăm sóc S quân, sau đó tôi và S quân sai sót ngẫu nhiên liền ngủ với nhau... Rất bi kịch, ngày hôm sau tỉnh lại, S quân cho tôi một hộp thuốc tránh thai.”

“Tôi thật vất vả thuyết phục chính mình chết tâm với S quân, nhưng vào tối hôm qua, tôi bởi vì nguyên nhân công việc bị người bắt nạt, vào thời khắc quan trọng nhất, S quân xuất hiện, chẳng những giải cứu tôi, còn đánh một trận vì tôi.”

“S quân và chú người bắt nạt tôi đó, ở trong một hội đồng cổ đông, sau khi S quân dỗ tôi ngủ (S quân chẳng hề biết sau khi anh ấy rời đi, tôi liền tỉnh, đều nghe được rành mạch rõ ràng lời nói của anh), gọi chú người đó tới, bức ông ta rời khỏi hội cổ đông, hơn nữa nói với chú người đó, anh chính là vì tôi, mới trở mặt với ông ta, muốn trách thì trách bọn họ trêu chọc người của anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK