Mục lục
Sói Vương Bất Bại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đêm điên cuồng.

Mệt mỏi nhưng nhiều hơn là cảm thấy vui vẻ.

Ngày thứ hai, sau khi Đỗ Tuyết Mai cùng Liêu Như Phương đi xem xét ngày giờ, liền ẩn định đám cưới của Tiêu Nhất Thiên cùng Tô Tử Lam vào ngày 20 tháng 5, tức là hơn hai tháng nữa.

520 mang ý nghĩa là anh yêu em, là tình yêu thủy chung không bao giờ thay đổi! Lịch xưa cho thấy: Ngày ngày để kết hôn cưới gả, cầu xin con cái,

lễ bái, chuyển vào nhà là vô cùng thích hợp!

Thời gian đi tới cục dân chính làm giấy đăng kí kết hôn được ấn định trong mười ngày sau. Dẫu sao, hoàn cảnh Siêu Nhất Thiên cùng Tô Tử Lam có chút đặc biệt, bọn họ cũng đã có một đứa con gái lớn bốn tuổi, lấy giấy đăng kí kết hôn càng sớm càng tốt, như vậy tình cảm của bọn họ cũng được pháp luật công nhận và bảo đảm.

Vì vậy...

Trong mười ngày tiếp theo, đám người Tiêu Nhất Thiên vẫn luôn ở trong biệt thự Tiền Giang.

Làm không ít chuyện!

Đầu tiên, chính là mua một phòng tân hôn!

Trước kia ở hội đấu giá ngầm tại thành phố Hồ Chí Minh, Tiêu Nhất Thiên vì muốn mua thảm cỏ sao, không chỉ một lần tính hết mà còn quẹt thẻ đen cao cấp hết số dư còn lại trong thẻ, hơn nữa còn nợ Phạm Đức Thành hơn một nghìn tỷ, thiếu Đoàn Minh Triết hai mươi nghìn tỉ, chi nhiều hơn thu!

Thiếu nợ quả thật mệt mỏi!

Nhưng mà, nợ nần chồng chất, tiền ở trong mắt Tiêu Nhất Thiên chẳng qua chỉ là một chuỗi con số mà thôi, quyền hạn của thẻ đen cao cấp cấp S bây giờ đã được mở ra, có thể không hạn chế không giới hạn số lượt quet thẻ..

Cứ như vậy mà quet!

Chẳng có gì ghê gớm, sau này làm nhiệm vụ treo ở trên Thiên bảng hơn mấy lần rồi tử từ trả cũng không ảnh hưởng! Dù sao, kết hôn cũng là việc trọng đại, không thể qua loa!

Cho dù là nhà giàu có nhất thành phố Hải Phòng, Phạm Đức Thành đối với ngành bất động sản ở thành phố Hải Phòng vô cùng quen thuộc, ông ta cho Tiêu Nhất Thiên chọn lựa mười mấy căn biệt thự sang trọng đã xây xong, Tiêu Nhất Thiên đưa Tô Tử Lam tới đi xem từng cái một, cuối cùng chọn trúng một căn trong số đó!

Giá cả lên tới bốn trăm bốn mươi mốt tỷ, còn đắt hơn biệt thự Tiền Giang!

Quet thẻ!

Trước đó anh đã mua hai chiếc Mulsanne Bentley nên xe cưới cũng coi như đã có.

Nhưng...

Nhẫn cưới, dây chuyền, hoa tai, khuyên tai...

Những thứ đồ trang sức này!

Sửa sang phải dùng đến đồ xài trong nhà, thiết bị gia dụng, sàn

nhà, đèn treo...

Những thứ vật liệu xây cất này cũng còn chưa có, anh muốn tự mình chọn từng món một, cùng nhau chọn!

Cho nên...

Quet! Quet quẹt quẹt!

Bốn năm ngày đầu, Tiêu Nhất Thiên dường như là hóa thân của "Tên cuồng quet thẻ", từ sáng sớm đến tối, luôn cùng Tô Tử Lam đi dạo khắp mọi nơi ở thành phố Hải Phòng, nhìn thấy thứ đồ ưng ý là mua mua mua, quệt quệt quệt!

Có lúc, Liễu Như Phương cũng sẽ đi theo.

Tiêu Nhất Thiên tiêu tiền như nước, cứ thắng tay mà tiêu thoải mái. Khiến cho Liễu Như Phương bị dọa sợ đến choáng váng đầu óc. Bất kể thứ gì, bất kể giá cả thế nào, chỉ cần Tô Tử Lam gật đầu một cái, nói một tiếng thích, như vậy một giây sau, quẹt thẻ thành công, trực tiếp bỏ túi mang về nhà!

Những thành viên của Huyết Lang Đoàn vốn được trở về với gia đình trước thời hạn, tuy nhiên bọn họ vẫn ở lại. Nhưng cũng ở không lâu khoảng hơn hai tháng nữa, bọn họ dự định ở lại thành phố Hải Phòng cho tới khi diễn ra đám cưới của Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam.

Kết quả, bọn họ phân nhóm đi theo sau Tiêu Nhất Thiên cùng Tô Tử Lam, đường đường là cường giả trong giới hắc đạo, thành viên trước kia của Huyết Lang Đoàn, một phe tướng sĩ, nay toàn bộ đều được phụ trách đi theo xách túi.

Tuy nhiên, bọn họ lại cảm thấy vui vẻ vì điều này.

"Tiêu Nhất Thiên, cái này..."

Vào ngày thứ năm đi mua đồ Liêu Như Phương thật sự không nhịn được nữa, mở miệng khuyên nhủ: "Đã mua xong hết rồi chứ?" "Mua nhiều đồ như vậy, xài hết bao nhiêu tiền đây?"

"Cho dù con có tiền đi nữa, cũng không thể nào cứ tiêu xài hoang phí như vậy được. Cần phải học cách cần kiệm tiết kiệm mới sống những ngày hạnh phúc, con cùng Tử Lam còn có cuộc sống lâu dài về sau."

Chỉ trong năm ngày ngắn ngủi, Liễu Như Phương tính toán sơ lược một chút, nếu không tính căn biệt thự sang trọng giá bốn trăm bốn mươi mốt tỷ kia, chỉ với mấy thứ đồ linh tinh mua mấy ngày qua thôi cũng đã tổn thêm những hơn ba tỷ rưỡi nữa rồi!

Phải biết, toàn bộ tài sản của tập đoàn Tô thị, cũng chỉ có hơn mấy trăm tỷ thôi!

Coi như là một ngôi biệt thự đã tiêu hết tài sản của tập đoàn Tô thị, đi dạo thêm mấy ngày, lại tiêu hết thêm một cái tập đoàn Tô thị nữa, loại phương thức vung tiền này, ở trong mắt những người lớn tuổi như Liêu Như Phương đã quen với cuộc sống khó khăn, đây nhất định là con nhà giàu chính công!

Chính là phá gia chi tử!

"Me!"

Tiêu Nhất Thiên đưa tay ôm lấy eo của Tô Tử Lam, cong môi cười một tiếng, nói: "Ở trong mắt của con, Tử Lam là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế gian này, cô ấy xứng đáng với những món đồ tốt nhất.

"Về phần tiền."

"Xài hết rồi vẫn có thể kiếm lại."

"Nhưng là vợ của mình, cho dù như thế nào cũng hoàn toàn xứng đáng!"

Một lần, nói chắc như đinh đóng cột.

Tự nhiên nghe được mấy câu nịnh bợ này khiến tâm hồn thiếu nữ của Tô Tử Lam không khói run lên mấy cái, mặt đó tới tận mang tai, không tránh khỏi nghiêng đầu trợn mắt nhìn Tiêu Nhất Thiên. Nhẹ giọng nói: "Anh đúng là, anh chỉ được cái miệng ngọt!"

"Chỉ có em hiểu anh nhất."

Anh cùng Tô Tử Lam hai mắt nhìn nhau một cái, Tiêu Nhất Thiên ngay trước mặt cha mẹ vợ, thầm liếc mắt đưa tình, thậm chí còn thuận miệng rắc không ít cơm chó: Miệng anh ngọt hay không ngọt, chỉ có bà xã rõ ràng nhất.

"Anh!"

Mặt Tô Tử Lam càng lúc càng đỏ hơn.

"Eh eh eh..."

Đột nhiên, sau lưng truyền tới tiếng sói kêu thảm thiết: "Răng! Răng của tôi!"

"Răng của tôi đều sắp bị chua tới chết rồi!"

Những thành viên còn lại của Huyết Lang Đoàn cũng hú lên mấy tiếng, rối rít đi theo trêu ghẹo: "Hình ảnh ân ái của Lang vương và Lang tẩu, không khéo làm mù mắt chó này của tôi mất, không được, tôi phải đi mua một lọ thuốc nhỏ mắt mới được..."

"Tôi bị cơm chó này làm cho nghẹn chết rồi. Tạm biệt!"

Đám sói này quả thực rất đáng ăn đòn!

"Cút đi!"

Tiêu Nhất Thiên quay đầu cười mång một tiếng, giống như tiếng chó sói rồng, nhất thời những con sói con kia bị dọa cho ôm đầu chui như chuột, chim muông bay tán loạn.

Thấy Tiêu Nhất Thiên đối xử với Tô Tử Lam thương yêu chu toàn như vậy, Liễu Như Phương mặc dù có tiếc tiền, nhưng cảm thấy vô cùng vui vẻ yên tâm, con gái mình cuối cùng cũng có một chỗ dựa tốt...

Sau khi mua xong hết tất cả những thứ cần thiết cho hôn lễ, trong mấy ngày kế tiếp, Tiêu Nhất Thiên bắt đầu chỉnh đốn lại công ty!

Trực tiếp quẹt thẻ đen cao cấp hơn chín chục ngàn tỷ

Trong đó ba nghìn năm trăm tỉ, toàn bộ rót vào bên trong tập đoàn Tô thị. Do Tô Tử Lam phụ trách, toàn quyền xử lý!

Sau đó, sau khi mua lại và hợp nhất công việc kinh doanh của ba gia tộc lớn ở phía nam thành phố, xây lại truyền thông Trúc Sơn, đồng thời rót vào ba ngàn năm trăm tỉ vốn, Đỗ Tuyết Mai và Đỗ Thiết Sơn đã lớn tuổi, một lòng chỉ muốn thay Tiêu Nhất Thiên và Tô Tử Lam chăm sóc cho Tô An Nhiên, cũng không có tâm trạng quản lý công ty, vì vậy, Tiêu Nhất Thiên dứt khoát đem quyền quản lý truyền thông

Trúc Sơn cho dì của mình là Lâm Hoa!

Lâm Hoa trong lúc còn học đại học, chuyên ngành cô ta học chính là quản lý công thương! Để cho đám người Lý Nghiên Phi tới giúp cô ta một tay cũng

không có chuyện gì lớn!

Lần trước, khi Lâm Hoa được đưa ra khỏi cửa hàng Bentley 4S,

Tiêu Nhất Thiên đã hứa với cô ta rằng sẽ tìm một công việc mới cho cô ta, để cô ta có thể sử dụng chuyên môn của mình, tạo nên những thành tựu to lớn. Hiện tại anh cũng đã thực hiện được lời hứa của mình.

Đến nổi còn dư lại mười nghìn tỉ...

Lấy ra trong đó chín nghìn năm trăm tỉ. Trả lại cho Phạm Đức Thành! Nhưng mà số tiền bảy mươi nghìn tỷ nợ Đoàn Minh Triết, Tiêu Nhất Thiên không có trả!

Thứ nhất, đối với nhà họ Dương tại thành phố Hồ Chí Minh mà nói, bảy mươi nghìn tỉ không phải con số lớn gì. Thứ hai, Đoàn Minh Triết vì Tiêu Nhất Thiên, không tiếc gây thù chuốc oán với nhà họ Tiêu tại thủ đô, phần tình nghĩa này. Không phải có thể dùng tiền để đo đếm được!

Cái mà Đoàn Minh Triết và thầy mong muốn cũng không phải tiền! Anh cứ nhất định phải trả tiền, ngược lại có vẻ khách sáo!

Xử lý mấy chuyện lộn xộn này xong, cũng chỉ mất mười ngày, cũng chính là từ ngày này bắt đầu, nhà giàu nhất thành phố Hải Phòng chính thức đổi chủ, thành phố Hải Phòng từ việc tập đoàn Tiền Giang một mình độc quyền đã biến thành tập đoàn Tiền Giang, tập đoàn Tô Thị, truyền thông Trúc Sơn - ba nơi có vốn hơn ba nghìn tỷ tạo thành thể chân vạc!

Mà trong ba gã khổng lồ này, hai ông chủ đứng đằng sau chỉ đạo đều là Tiêu Nhất Thiên, Phạm Đức Thành cũng hết sức cung kính với Tiêu Nhất Thiên, nói gì nghe nấy, giống như thuộc hạ của Tiêu Nhất Thiên vậy!

Cho nên..

Toàn bộ thương giới của thành phố Hải Phòng dường như đều bị Tiêu Nhất Thiên nằm trong lòng bàn tay

Ngày thứ mười một, mười giờ sáng

Hai chiếc Mulsanne Bentley khởi hành từ biệt thự Tiền Giang, Tiêu Nhất Thiên lái một chiếc chở theo Đỗ Tuyết Mai và Đỗ Thiết Sơn, Tô Tử Lam lái một chiếc chở Tô Thanh Cường và Liễu Như Phương chạy thẳng tới cục dân chính thành phố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK