Thảm!
Không gì ngoài một chữ “thảm"! "Không hổ là danh tướng Mai Chấp Lễ của Đại Hoa, quả nhiên đúng như lời đồn, xem ra ông đã sớm nhìn thấu mưu kế của tôi. Chẳng trách không mắc mưu, trái lại khéo léo dẫn dắt, tính toán cẩn thận, chỉ huy quân đội hùng hậu đánh lên đỉnh núi Vạn Nhẫn!”
Thời cơ tới rồi!
Mai Chấp Lễ không giả bộ nữa, tất nhiên Tiêu Nhất Thiên cũng chẳng thích diễn nữa!
Lời nói này!
Tiêu Nhất Thiên xem như thừa nhận “Sơn Chủ Tuyết Vực” phản bội là giả, điều này làm cho Tề Vệ Đông thầm thở phào nhẹ nhàng. Không kìm được mừng thầm trong lòng, lập tức lui đến bên cạnh Tiêu Nhất Thiên, lúng túng nói: “Sơn Chủ đại nhân, vừa rồi..." “Là tôi có mắt không tròng, trách lầm ông!"
Đàn ông biết ứng phó tình hình, Tề Vệ Đông cầm được buông được, nói câu ân hận cũng không qua loa! "Không sao!". Ngôn Tình Hài
Tiêu Nhất Thiên nói: “Tướng quân Tề trung thành, can đảm và quyết đoán thà chết không đầu hàng, tôi rất khâm phục, có thể có người dẫn đầu ba quân dũng cảm chống lại giặc ngoại xâm như ông, chính là may mắn của Đại Hạ!"
Vừa nãy Tề Vệ Đông mắng Sơn Chủ Tuyết Vực, nhưng Tiêu Nhất Thiên không phải Sơn Chủ Tuyết Vực thật, tất nhiên sẽ không để trong lòng! "Nhưng mà..."
Tề Vệ Đông nhìn lướt qua Mai Chấp Lễ và hai mươi ba tướng lĩnh ám cảnh viên mãn của Đại Hoa, mấy trăm quân lính ám cảnh của Đại Hoa, mấy chục nghìn quân đội Đại Hoa cầm vũ khí, đen mặt hỏi: “Sơn Chủ đại nhân tự mình đến đây, chẳng lẽ... Thật sự vì phá trại, chém đầu kẻ đứng đầu?" "Đúng vậy!"
Tiêu Nhất Thiên gật đầu!
Đậu má!
Sắc mặt của Tề Vệ Đông lập tức đen hơn, rất muốn hỏi một câu: “Con mẹ nó ông dẫn tổng cộng năm người đến đây phá trại? Trong đó có ba người phụ nữ? Có người đến phá trại như ông sao?" Lời nói đến bên miệng, Tề Vệ Đông lại gắng gượng nuốt vào!
Nhưng mà!
Mai Chấp Lễ suýt bị Tiêu Nhất Thiên chọc cười, hừ lạnh nói: "Chém đầu? Không biết Sơn Chủ đại nhân muốn chém đầu ai?” "Ông!"
Tiêu Nhất Thiên rất thẳng thắn! "Được!"
Mai Chấp Lễ tức giận nói: “Thật sự to gan! Bây giờ tôi làm dao thớt, ông làm thịt cá, vậy mà còn dám ăn nói ngông cuồng! Bổn tướng quân muốn xem, ông làm sao chém đầu tôi!” "Lên cho tôi!" "Đánh cho bọn họ không thể sống nổi nữa, bổn tướng quân phải sống!” Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net
Nói xong!
Mai Chấp Lễ nâng tay phải, đao lớn trong tay phải chỉ lên trời! "Vâng!" “Vâng!” "Vâng!"
Ngay sau đó, hai mươi ba tướng lĩnh ám cảnh viên mãn của Đại Hoa vây quanh vây quanh đám người Tiêu Nhất Thiên đi lên, nâng vũ khí sắc bén trong tay, hướng thắng tới đám người Tiêu Nhất Thiên!
Trong phút chốc!
Ám kình bùng nổ, gió mạnh tàn phá bừa bãi!
Cuộc chiến lớn mở ra! "Giết!" "Giết!" "Giết!"
Mấy chục nghìn quân đội Đại Hoa cũng không xông pha lên trước, mà giơ vũ khí cổ vũ cho hai mươi ba tướng lĩnh Đại Hoa. Mấy chục nghìn người cùng hò hét, giọng nói cực lớn như sấm sét cuồn cuộn! "Tới đây!"
Tề Vệ Đông hét lớn một tiếng, đi lên nghênh đón trước, mặc dù ông ta không biết rốt cuộc đám người Tiêu Nhất Thiên lấy tự tin và sức mạnh ở đâu, sáu người ít ỏi dám đánh trại lính của Đại Hoa, nhưng mà bây giờ đã không rảnh lo nhiều như vậy, chuyện duy nhất ông ta có thể làm chính là giết thoải mái!
Âm!
Âm!
Âm!
Ông hòa thượng, Phùng Diệc Bang và ba thành viên của Bạch
Ngọc Nữ cũng không hề cố tình che giấu thực lực của mình, ám kình vô cùng mạnh mẽ và chút minh kình trong cơ thể bùng nổ. Năm người hóa thành năm tàn ảnh, phóng đi giống như năm mũi tên nhọn, cùng với tiếng xé gió “vù vù vù" mà chia ra năm hướng khác nhau đón địch! "Chuyện này!" "Sao có thể..." "Nửa bước Minh Cảnh!"
Gần như ngay sau khi năm người ông hòa thượng ra tay, Tề Vệ
Đông cũng được, hai mươi ba tướng lĩnh ám cảnh viên mãn của Đại Hoa cũng vậy, lập tức cảm nhận được hơi thở lớn mạnh tỏa ra từ trên người bọn họ, tất cả đều sợ hãi!
Bị choáng váng!
Suýt nữa tè tại chỗ!
Đậu má!
Chuyện quái quỷ gì thế?
Đáng tiếc!
Khoảng cách giữa hai bên thật sự quá gần, dưới tình huống cùng xông vào nhau, nên bọn họ không hề có thời gian và cơ hội kinh ngạc, một giây trước mới nhận ra chuyện không hay, một giây sau, đám người ông hòa thượng đã xuất hiện trước mặt bọn họ!
Âm!
Âm!
Âm!
Sau đó là cảnh tượng làm người ta kinh ngạc, tiếng va chạm chói tai và tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang lên, chỉ thấy hai mươi ba tướng lĩnh ám cảnh viên mãn của Đại Hoa liên tiếp bị đánh bay về, phun ra từng ngụm máu tươi giữa không trung làm người ta thấy mà sợ hãi!
Trước mặt cao thủ nửa bước Minh Cảnh, cao thủ ám cảnh viên mãn không phải đối thủ!
Một cú đấm!
Đã đủ đánh bay một người!
Cho nên!
Khi năm cao thủ nửa bước Minh Cảnh đồng thời ra tay, hai mươi ba tướng lĩnh ám cảnh viên mãn của Đại Hoa nhìn thì nhiều người, khí thế hùng hồn, nhưng mà không đáng là gì! Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net
Thậm chí!
Cũng là cao thủ ám cảnh viên mãn, Tề Vệ Đông vốn đã chuẩn bị liều mạng chém giết, xông lên đón địch đầu tiên, mà kết quả... Đậu, cây thương dài của ông ta còn chưa đụng trúng kẻ thù, chỉ thấy bóng trắng bên cạnh chợt lóe, ngay sau đó nghe thấy một tiếng vang và một tiếng hét thảm, sau đó... Mẹ nó, đối thủ của mình vậy mà đã bị đánh bay ra ngoài!
Phụ nữ
Vậy mà là phụ nữ!
Người vượt lên trước, xung phong trước Tề Vệ Đông chính là một thành viên của Bạch Ngọc Nữ! Nhìn bóng người xinh đẹp áo trắng tung bay trước mặt, Tề Vệ Đông sững sờ, ngây ra như phống. Trong lòng nói...
Phụ nữ bây giờ đều mạnh mẽ như thế sao?
Ô?
Nhất là nghĩ đến Xuân Nhuy dẫn đầu mười mấy cô gái áo trắng trước đó, Tề Vệ Đông thật sự vô cùng xấu hổ, đánh? Còn đánh cái gì? Ông ta hận không thể tìm cái lỗ chui vào!
Không ngờ!
Tới bây giờ, trong quân đội luôn có một câu danh ngôn: Chiến tranh, xin để phụ nữ tránh xa!
Mà bây giờ...
Phụ nữ mạnh hơn cả đàn ông, thế này để đàn ông sống thế nào hả?
Người bị sức mạnh khủng khiếp của năm người ông hòa thượng dọa cho sững sờ giống như Tề Vệ Đông, còn có mấy chục nghìn quân đội Đại Hoa, Mai Chấp Lễ, cùng với mấy trăm quân linh ám cảnh của Đại Hoa đứng phía sau Mai Chấp Lễ!
Mạnh!
Quá mạnh!
Năm người được “Sơn Chủ Tuyết Vực" đưa đến, tất cả đều có sức mạnh nửa bước Minh Cảnh khủng khiếp giống như “Sơn Chủ Tuyết Vực", sức mạnh và kết quả đó, vượt ra ngoài dự đoán của mọi người! "Ông!”
Trái tim của Mai Chấp Lễ run rẩy dữ dội, lập tức như rơi vào đáy vực, vẻ mặt đoán trước mọi việc trên gương mặt che kín nếp nhắn đã không còn, nhìn chằm chằm Tiêu Nhất Thiên vẫn đứng yên không động đậy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chẳng trách sáu người ít ỏi dám xông vào trại lính của Đại Hoa, hóa ra ông đã sớm chuẩn bị!"
Hận!
Bây giờ Mai Chấp Lễ hận không thể vả miệng mình, suy nghĩ nhiều nhất định sẽ mắc sai lầm! Sớm biết như vậy, chắc chắn vừa rồi ông ta sẽ không vội vã trở mặt với Tiêu Nhất Thiên, mà sẽ chờ thêm mấy phút, chờ quốc sư của Đại Hoa đến!
Mấy phút!
Nhìn tình hình bây giờ, e rằng hai mươi ba tướng lĩnh ám cảnh viên mãn của Đại Hoa, không thể kéo dài được mấy phút ngắn ngủi! "Tôi nói!" "Tới chém đầu ông, lấy cái đầu trên cổ ông!”
Tiêu Nhất Thiên và Mai Chấp Lễ nhìn nhau, giọng nói bình thản như nước hỏi: "Bây giờ, ông tin chưa?"
Vù!
Giọng nói vừa dứt, Tiêu Nhất Thiên nhảy ra khỏi vòng chiến đấu, bay tới giết Mai Chấp Lễ đang đứng xa hơn mười mấy mét giống như hổ chụp mồi!