Gồm cả Doãn Thường Lăng, dù cho cậu ghét chạy bộ, nhưng cũng không muốn gây chuyện.
Từng tốp học sinh tụ tập lại, chậm rì rì đổ về phía thao trường, Doãn Thường Lăng hoà lẫn trong dòng người, cùng bạn cùng lớp tìm chỗ.
“Bạn Doãn Thường Lăng, đi một mình à?” Có hai người đứng cách đó không xa, trong đó một người từng bị gọi lên trong giờ, nên Doãn Thường Lăng có chút ấn tượng, là bạn cùng lớp mình.
“Ừm, một mình.”
“Vậy đi thôi! Cùng đi nào!” Hai cậu nhóc kẹp luôn cậu vào giữa, kéo cậu đi về phía trung tâm thao trường.
Nhìn Doãn Thường Lăng mờ mịt ra mặt, cậu nhóc để tóc húi cua trong hai người tự giới thiệu: “Tôi tên là Giả Dị Gia, cậu ta tên là Vương Đông Kỳ, sau này chúng ta chơi cùng nhau chứ?”
“Được thôi, tôi tên là Doãn Thường Lăng.” Doãn Thường Lăng nói theo.
Đây là lần đầu cậu kết bạn.