Người trong lớp không phú thì quý, cậu ta phải tận dụng cơ hội này xây dựng quan hệ, Doãn Thường Lăng không làm phiền cậu ta, tự mình chuyển ghế, chọn hết đồ ăn đủ kiểu dáng trên bàn đặt trước mặt mình, đêm còn dài, đủ cho cậu từ từ hưởng thụ.
Nếu không có hai người Bách Vụ Thanh và Đổng Hãn thì càng hay.
Không biết có phải cố ý hay không, bàn của Đổng Hãn ở ngay đối diện cậu, trên đó có đủ loại thức ăn, nguyên nhân là vì người này chẳng đặc biệt thích ăn gì cũng chẳng đặc biệt ghét ăn gì.
Có điều vẫn có thứ không thích, anh ta không thích ăn thì là, việc này rất ít người biết.
Doãn Thường Lăng lắc đầu, uống thêm ngụm nước ép dâu tây ướp đá, cảm thấy hơi chán bèn ra bàn khác nếm thử cái khác.
Ở đây chẳng mấy người bắt chuyện với cậu, cậu cũng không muốn nói chuyện, yên lặng vui vẻ.