Chẳng hạn như hoa, tranh và thảm.
Sau khi tưởng tượng cách trang trí ở trong đầu, Trần Khai mới có tâm tình nhìn xuống những tầng bên dưới.
Hắn đã từng chịu trách nhiệm trang trí biệt thự Ngọa Sơn, nên Trần Khai rất có kinh nghiệm, hắn viết vài nét bút vào sổ, rất nhanh đã có một kế hoạch tổng thể.
Cho đến khi bước vào tầng ba.
Nhìn những bức tranh graffiti đầy màu sắc trên tường, hắn im lặng một lúc lâu.
Cách trang trí ở đây hoàn toàn khác với cách trang trí thông thường ở tầng trên, giống như đi nhà trắng đến nước M có những bức tranh tường graffiti trên đường phố.
Trần Khai bị sốc, không biết nên làm như thế nào với tầng này.
Suy nghĩ hồi lâu, Trần Khai đặt bút lên giấy, viết ra ba chữ.
Tạm thời trống.
Hồ Trân Trân đang ở nhà, không biết ý tưởng sáng tạo nghệ thuật bất chợt của Tiểu Kim đã ảnh hưởng đến Trần Khai như thế nào.
Cô đang chăm chú đọc kịch bản của Lôi Đào.
Không giống như những bộ phim truyền hình cung đình nhà Thanh hoặc phim thanh xuân mà cô đã từng đọc trước đây, kịch bản này nói về một vụ án g.i.ế.c người.
Hơn nữa, đây là một vụ án g.i.ế.c người trong hoàng cung.
Câu chuyện không rõ ngày tháng, chỉ biết là nó diễn ra trong một cung điện.
Hồ Trân Trân đọc lướt qua nhanh, cũng thấy rằng có rất nhiều võ sĩ đã được nhắc đến trong kịch bản.
Ngày nay có rất ít người dám viết phim võ thuật.
Biên kịch có thể viết tốt phim võ thuật lại càng hiếm.
Cô đột nhiên cảm thấy hứng thú, võ thuật luôn là chủ đề được người nước Z ưa thích. Ngay cả khi những người từ các quốc gia khác muốn quay chụp theo chủ đề này, họ cũng khó có thể nắm bắt được hương vị độc đáo của võ thuật.
Trong những năm gần đây, việc thấy phim chủ đề võ thuật đã khó chứ đừng nói là đến phim truyền hình có chu kỳ quay dài hơn.
Phim truyền hình có nhiều tập, thời lượng dài, yêu cầu đối với diễn viên cũng cao hơn.
Muốn làm nên một bộ phim võ thuật hay thì không thể thiếu diễn viên giỏi.
Hồ Trân Trân đã nghĩ đến vấn đề này khi lần đầu tiên nhìn thấy kịch bản này.
Có vẻ như việc thông báo tuyển dụng diễn viên cần phải được đẩy lên sớm hơn.
Hồ Trân Trân bình tĩnh lại rồi tiếp tục đọc kịch bản.
Hoàng thượng bị ám sát ngay trong cung, c.h.ế.t trên giường rồng, triều đình trở nên hỗn loạn.
Lý Thái An - người đứng đầu của các hoạn quan*, nắm quyền điều hành triều đình, giúp bát hoàng tử chỉ mới sáu tuổi lên kế thừa ngôi vị hoàng đế.
*Hoạn quan: thái giám
*Hoạn quan: thái giám
Điều đầu tiên mà vị tân hoàng thượng làm khi lên ngôi chính là điều tra kỹ lưỡng nguyên nhân cái c.h.ế.t của vị hoàng đế tiền nhiệm, tìm ra thủ phạm thực sự đã sát hại hoàng thượng tiền nhiệm.
Cung điện canh phòng nghiêm ngặt, xung quanh hoàng thượng lại có rất nhiều cao thủ võ thuật đỉnh cao, nếu có thể đột phá phòng ngự của bọn họ, g.i.ế.c c.h.ế.t hoàng thượng trên giường rồng, người này nhất định phải là cao thủ hàng đầu thiên hạ.
Có năm nghi phạm.
Người đầu tiên là đệ nhất đao khách - Tuyệt Tình, người thứ hai là Thần Y - Thiết Lam Tâm, Mạc Yên - thủ lĩnh của đội cận vệ, một nhà sư kỳ lạ đến từ Tây Vực và Vương gia - Vương Lễ Hiền - em trai của hoàng đế tiền nhiệm, người có một vị trí nhất định trong triều đình.
Câu chuyện bắt đầu từ đây.
Lôi Đào đã viết tổng cộng bốn mươi tập kịch bản cho bộ phim truyền hình.
Hồ Trân Trân chỉ đọc kịch bản của hai tập đầu tiên thì đã bị thu hút, quyết tâm quay bộ phim này.
Tình cờ mà tên công ty của cô là Ảnh Thị Giang Hồ, nó có vẻ rất thích hợp khi bộ phim truyền hình đầu tiên nói về võ thuật.
Hồ Trân Trân không phải là người mê võ thuật, nhưng sau khi nhìn thấy một kịch bản hay như vậy, cô luôn có mong muốn thực hiện nó.
Cô lưu kịch bản vào trong file, quay lại xem cái tên được viết ở đầu.
“Đồ Long”
[Biên kịch Lôi, tôi đã đọc hai tập đầu tiên, báo trước cho anh biết, anh có thể bắt đầu chuẩn bị quay phim cùng đạo diễn Lộ.]
[Nhân viên sẽ được tuyển dụng trong tuần này, lúc đó tôi sẽ bảo quản gia Trần tổ chức một cuộc phỏng vấn, hai người hãy đến phỏng vấn nhân viên.]
Mặc dù biết những người từng hợp tác làm việc trong đoàn làm phim sẽ phối hợp tốt hơn, nhưng nếu tiến hành phỏng vấn thì cũng có thể chọn ra được những người phù hợp hơn.
Một tác phẩm muốn trở thành kiệt tác thì không thể bỏ qua công sức của tất cả mọi người.
Cho dù là đội ngũ ánh sáng, biên tập hay đội ngũ đạo cụ, mọi người đều phải nỗ lực hết mình, chỉ khi đó một bộ phim mới thực sự trở thành một kiệt tác.
Hồ Trân Trân hiểu đạo lý này này.
Cô dự định sẽ tự mình gây dựng một đội ngũ để có thể tự tin đóng phim truyền hình hoặc điện ảnh trong tương lai.
Vấn đề này không khó nhưng cũng không hề dễ.
Những người trẻ năng động, sẵn sàng học hỏi nhưng lại thiếu kinh nghiệm.
Những lão già thì lại có quá nhiều quy tắc bất thành văn, Hồ Trân Trân không thích những quy tắc bất thành văn này, cũng không muốn họ mang cái đó đến lây nhiễm công ty.
Một phi hành đoàn không thể chỉ bao gồm những người trẻ, nếu không họ rất dễ trở thành những con ruồi không đầu, đi lang thang khắp nơi mắc sai lầm.
Một phi hành đoàn cũng không thể chỉ gồm các cựu chiến binh, vì điều đó sẽ dễ dẫn đến việc tự kiếm lời cho túi tiền riêng của mình, rất dễ dẫn đến tình huống đục nước bèo cò.
Sự cân bằng khó kiểm soát, Hồ Trân Trân dự định tìm người mà cô tin tưởng để làm giám đốc sản xuất để giám sát chất lượng chế tác phim truyền hình, thứ hai là để tránh tiền của cô thành nước đổ lá khoai.
Điều quan trọng là nên chọn ai làm giám đốc sản xuất.
Trần Khai hiện đang là cấp dưới đáng tin cậy nhất của Hồ Trân Trân, nhưng cô đương nhiên là loại trừ hắn ra đầu tiên.