Mục lục
Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hơn nữa những người giàu có như vậy không thích bị chụp đâu.”

Gia cảnh hai người cũng khá tốt, ngày thường cũng quen biết mấy người chị em coi tiền như cỏ rác nên khá hiểu điều này.

Vừa nói xong lời này, thì Chu Kiều Kiều liền héo úa.

“Ai da, tiếc quá đi mất chị Hồ không phải minh tinh, nếu không tớ nhất định sẽ là fan số một của chị Hồ, đập tiền cho chị ấy để đưa chị ấy bước lên con đường nổi tiếng hàng đầu rồi.”

Bạn thân vỗ vai cô ấy.

“Cậu nghĩ lại đi, so với chúng ta thì chị Hồ còn đập tiền nhiều hơn ấy chứ, chút tiền ấy của chúng ta còn chưa bằng số lẻ trong khối tài sản của chị ấy đâu.”

Điều này cũng đúng, Chu Kiều Kiều vừa nghĩ đến số tài sản của Hồ Trân Trân thì ý định đang hiện lên trong đầu cô ấy cũng tiêu tan hết luôn.

Nhưng cô ấy lại là người thích tạo niềm vui cho chính mình.

Một lúc sau cô ấy lại lên tinh thần.

“Nếu không chúng ta thành lập fanclub cho chị Hồ đi, kêu gọi những người thích chị Hồ nhưng chưa có nhà để vào đến fan club của chúng ta.”

Loại fanclub này cũng là fanclub tư nhân.

Nó cũng không có ảnh hưởng gì lớn, các minh tinh cũng hiếm khi tham gia vào những việc này.

Bạn thân cô ấy suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu đồng ý.

“Nhưng đi đâu tìm được nhiều fans như vậy để xây dựng được fanclub đây?”

Nụ cười Chu Kiều Kiều có chút ám muội, trong nụ cười này có chút ngốc nghếch.

“Chuyện này mà cậu cũng không biết sao, kỳ thật trong nhóm chúng ta đã thảo luận qua rồi mà.”

Cô ấy dơ màn hình di động ra, đó là một nhóm giao lưu giữa các phú nhị đại hơn năm trăm người ở thành phố này.

Ngoại trừ những người này ra, còn có cả phú nhị đại đến từ ba tỉnh phía Bắc nữa.

Đại gia cúi đầu không thấy ngẩng đầu thì lại thấy, họ thường xuyên gặp nhau trong các buổi tiệc sinh nhật hoặc những buổi tiệc xã giao khác nhau, nên thành lập ra một nhóm chat đơn giản để cùng nhau giao lưu trò chuyện mà thôi.

Bạn thân của cô ấy cũng biết đến nhóm này nhưng không thích náo nhiệt, nên không tham gia vào nhóm chat này.

“Như thế nào? Cậu muốn lôi kéo những người trong nhóm chat đó sao?”

“Một nửa số người trong nhóm này đều là fans của chị Hồ đấy, chị ấy rất nổi tiếng trong giới phú nhị đại, mọi người ai ai cũng xem chị Hồ là thần tượng của mình hết.”

Khi nhắc đến điều này, Chu Kiều Kiều cảm thấy có chút tự hào.

“Mọi người ai cũng dựa vào nguồn lực có sẵn từ gia đình, nhưng chị Hồ làm từ việc này đến việc khác không ngừng gia tăng khối tài sản cho nhà mình, cậu nhìn nhà họ Triệu mà xem, năm nay họ vừa thua lỗ 500 triệu tệ rồi đấy.”

Thế hệ phú nhị đại rất ghét những điều này.

Càng là con của những nhà giàu có, thì càng có chấp niệm chứng minh bản thân mình.

Chu Kiều Kiều thích châu báu, cô ấy vẫn luôn nỗ lực để trở thành một nhà thiết kế trang sức thực thụ.

Nhưng đến bây giờ, vẫn chưa có quá nhiều tiến triển.

Những người làm kinh doanh thành công một lần hai lần, rồi lại chuyển ngành làm ăn ở một lĩnh vực khác mà vẫn thành công như Hồ Trân Trân, ở trong giới phú nhị đại thì đã là một sự tồn tại hiếm có rồi.

Bọn họ rất hâm mộ đồng thời cũng rất ngưỡng mộ cô.

Chính vì đã thử nên mới biết nó khó khăn đến nhường nào.

Từ đó sẽ sinh ra một cảm giác ngưỡng mộ với những người thành công.

Bởi vì chuyện này nên một nửa số lượng người trong nhóm chat đó đều là fan của Hồ Trân Trân.

Chu Kiều Kiều nói xong liền làm, đi lôi kéo mọi người trong nhóm chat.

Sợ số người không đủ nên khi thành lập nhóm cô ấy còn đặc biệt chọn nhóm đông nhất ba nghìn người.

Bạn thân của cô ấy nhìn thoáng qua: “Một nhóm nhỏ là đủ rồi, sao lại lập nhóm lên đến ba nghìn người chứ?”

“Chuyện này có gì lạ đâu chứ?”

Chu Kiều Kiều hưng phấn gửi liên kết vào trong nhóm chat phú nhị đại: “Mị lực của chị Hồ lớn như vậy, tớ sợ ba nghìn người còn không đủ ấy chứ.”

Khi cô gửi liên kết vào thì đã gây ra một sự bùng nổ lớn.

Nhóm fan hâm mộ vốn dĩ mới có một người đột nhiên tăng lên ba trăm người, mỗi giây lại tăng thêm chục người.

“Không phải đấy chứ, khoa trương như vậy luôn sao.”

Bạn thân của cô ấy chứng kiến toàn bộ quá trình này, rốt cuộc cũng hiểu mị lực của Hồ Trân Trân lớn đến mức nào rồi.

Vốn dĩ cô ấy cũng không tính tham gia fanclub này đâu, nhưng nhìn tình hình hiện tại cô ấy cũng có một chút hứng thú: “Kiều Kiều, cậu thêm tớ vào luôn đi.”

Chu Kiều Kiều ước còn không được ấy chứ nhanh chóng thêm cô ấy vào.

Một truyền mười, mười truyền một trăm.

Mỗi phú nhị đại đều có một vòng tròn quen biết riêng, một người lại kéo thêm hai ba anh chị em tốt của mình vào, rất nhanh đã đủ ba nghìn người.

Trương Hổ bị bạn đại học của cậu ta kéo vào.

Thấy nhóm bạn của mình còn chưa tin, cậu ta còn cố ý chụp màn hình rồi gửi vào trong nhóm.

[Hiện tại mọi người trong nhóm đang thảo luận rất sôi nổi, nói chị Hướng Vi và chị Trân Trân là bạn thân của nhau đấy.]

[Anh Vũ, anh nói cho người anh em tốt này biết đi, chị Hướng Vi có phải bạn thân của chị Trân Trân không?]

Vì hỏi câu này mà Trương Hổ mới ngoi lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK