Mục lục
Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm nay thật sự quá đặc sắc rồi.

Bữa tiệc tối ngày hôm nay chiếm một nửa số hotsearch, còn nửa còn lại đều đã bị sự cố do Trần Chi gây ra chiếm mất rồi.

Hồ Trân Trân vừa dứt lời, liền đoán được chuẩn bị có một đợt ném đá lớn bùng nổ rồi đây.

Cô mở Weibo thì thấy mọi người đang bàn tán xôn xao về chuyện này rồi.

Sau khi Trần Chi mất mặt, cũng không cướp micro của Hồ Trân Trân nữa mà chỉ trực tiếp rời đi, rồi kêu trợ lý xử lý tình huống bên này.

Trợ lý xử lý được chuyện này sao?

Sau khi đề cập đến buổi phát trực tiếp với Trần tổng, thì cô ấy liền sợ hãi đứng nép qua một bên.

Quả nhiên, còn chưa đến vài giây Trần Chi đã nổi đóa lên rồi.

“Đúng là đồ phế vật, không phải tôi đã nói chỉ được bố trí camera ở những góc khác thôi sao? Tại sao còn quay được đến góc đó!”

Trợ lý nơm nớp lo sợ: “Thưa sếp, nhân viên phụ trách quản lý hệ thống camera đã nộp đơn từ chức rời đi rồi.”

“Để tôi xem anh ta còn dám lăn lộn trong cái giới này như thế nào, nếu tôi đem chuyện này của anh ta làm lớn lên để xem về sau còn ai tuyển anh ta làm nhân viên hay không.”

Trần Chi tức giận đập vỡ điện thoại của mình.

Cô ta không ngờ camera lại chĩa thẳng vào mình, sau đó chuyện lớn như vậy xảy ra, bây giờ mọi chuyện đã lên hotsearch rồi, chỉ sợ danh tiếng của Trần Hàng cũng không còn nữa, còn cô ta cũng bị mọi người cười nhạo.

Mối tình yêu đương vụng trộm với một ngôi sao nhỏ đối với Trần Chi không có gì nghiêm trọng lắm.

Nhưng cái cô ta để ý chính là hình ảnh của công ty và những ánh nhìn của người ngoài.

Hiện tại công chúng đều biết được chuyện này, hình tượng cô ta tốn công xây dựng bấy lâu nay cũng tan vỡ, cũng bởi vì chuyện này mà công ty Âm Lạp cũng bị những công ty đối thủ khác bôi đen, nghĩ đến việc phải tìm cách giải thích cho những vị cổ đông của công ty thôi cũng cảm thấy đau đầu rồi.

Trợ lý nhỏ giọng hỏi cô ta.

“Trần tổng, fans của Trần Hàng đã làm lớn chuyện lên rồi trực tiếp đưa lên hot search luôn rồi, hiện tại chúng ta nên giải quyết như thế nào đây?”

Giải quyết như thế nào, còn giải quyết như thế nào được nữa chứ.

Xử lý lạnh là được rồi.

Trần Chi có quá nhiều việc phải xử lý rồi nên cũng chẳng còn hơi sức đâu mà quan tâm Trần Hàng.

Cho dù vừa rồi cậu ta có ôn nhu dịu dàng đến đâu, thì đối với Trần Chi mà nói Trần Hàng cũng chẳng phải người đặc biệt trong lòng.

“Cứ làm như cũ tạm thời cho ngưng hết mọi công việc của Trần Hàng đi, chờ nửa năm sau rồi nói tiếp.”

Đây chính là ý nghĩa của từ xử lý lạnh sao, trợ lý liền hiểu được những lời cô ta nói nên âm thầm nhìn Trần Hàng với ánh mắt đầy thương hại.

Cứ như thế Trần Chi sảng khoái rời khỏi hiện trường.

Nhưng Trần Hàng không đi được mà chỉ có thể ở lại trong sân hứng chịu ánh mắt chế nhạo của mọi người.

Cũng may cậu ta còn chưa biết cảnh tượng này đã bị phát sóng trực tiếp bắt được, nên phòng tuyến tâm lý của cậu ta còn chưa sụp đổ.

Hồ Trân Trân cũng chẳng có hứng thú mà chỉnh cậu ta nữa, sau khi Trần Chi rời đi, cô liền mất hứng thú mà rút lui khỏi hiện trường.

Cô trả lại micro để rời khỏi đây nhưng số người vây quanh cô còn nhiều gấp hai lần so với lúc trước.

“Hồ tổng, vừa rồi cô thật sự rất tuyệt vời đấy.”

Dương tổng giơ ngón tay cái lên, còn đặc biệt tiến lại gần khen cô hai câu.

Bản tính của con người đều rất thích xem náo nhiệt, cho dù lúc trước đã biết chuyện Trần Chi và Trần Hàng rồi nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này lại khơi dậy ham muốn hóng chuyện của mọi người.

Không ai là không thích xem náo nhiệt cả, đặc biệt là một màn kéo micro của Hồ Trân Trân thật sự rất tuyệt vời luôn.

Cuộc trò chuyện trong đại sảnh Kim Hương lai ngập tràn tiếng cười.

“Hồ tổng, thẳng thắn thật đấy.”

“Hồ tổng, hay là chúng ta thêm phương thức liên lạc với nhau đi, nếu lần sau có chuyện náo nhiệt như vậy thì ngài hãy nhớ đến tôi nha.”

Mỗi một người đi ngang qua Hồ Trân Trân đều dừng lại nói vài câu hình như họ rất có hứng thú với mấy chuyện này thì phải.

Chỉ cần đương sự trong mấy câu chuyện đó không phải là mình, thì đa số mọi người đều thích hóng hớt những chuyện này cả.

Buổi tiệc này chưa bao giờ náo nhiệt và ồn ào đến thế, người nổi tiếng và những người giàu có quyền lực đều tụ thành một nhóm cười nói bàn tán về chuyện này.

Sau khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, thì ở dưới phần bình luận có nhiều người bàn tán xôn xao không biết chuyện gì đang xảy ra.

Một người tự xưng là nhân viên công tác ở đó đã bình luận trên Weibo.

[Sau sự cố phát sóng trực tiếp này, tôi đã trực tiếp từ chức, rồi bỏ đi luôn rồi.]

Khi cư dân mạng đọc được bình luận này, thì họ cũng đã hiểu tại sao màn hình phát sóng trực tiếp lại đen thui rồi.

[Hay thật đấy, đến nhân viên cũng từ chức luôn rồi.]

[Thật xuất sắc đoạn phát sóng trực tiếp này đúng đỉnh thiệt, giới giải trí còn có thể hỗn loạn hơn như vậy nữa được không?]

[Anh trai nhỏ quay phim mau chạy đi, chuyện đã lớn như vậy rồi tôi thấy lo lắng thay cho anh đấy.]

[Xin cho hỏi Trần Chi thật sự bao nuôi Trần Hàng sao? Con tôi thật sự muốn biết được sự thật, đến tôi còn không thể tin được chuyện này mà.]

[Các fan đừng có ảo tưởng nữa, nếu mấy người không thể chạy thì tôi cũng vác tàu đến đưa mọi người đi.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK