Mục lục
Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi nghe được tin tức này, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên bốn người vừa mới được gọi tên.

Không nhìn thì không biết, nhìn rồi thì mới hiểu rõ, những người này đều là những gương mặt quen thuộc trên truyền hình, tuy có nhiều người không biết tên họ, nhưng phần lớn đều nhớ được mặt bọn họ.

Chẳng trách họ lại được đích thân Hồ tổng phỏng vấn.

Làm cho một số người ghen tị bĩu môi.

Chu Thanh Thanh cảm thấy lo lắng khi thấy ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía mình, nhưng cô gái ngồi bên cạnh lại rất hưng phấn, an ủi cô ấy một câu.

“Thanh Thanh, cô cứ phát huy hết khả năng của mình thì sẽ ổn thôi!”

Chu Thanh Thanh vẫn không biết cô ấy có được cơ hội được Hồ Trân Trân trực tiếp phỏng vấn là do cô gái này, cô ấy mỉm cười với cô gái trước mặt.

“Tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Chờ cô ấy đi ra ngoài, cô gái đó liền hào hứng cầm điện thoại nhắn tin.

[Không ngờ trong nhóm lại có người thực sự quen chị Hồ! Vừa rồi Thanh Thanh được kêu đi phỏng vấn rồi, nói là chị Hồ muốn đích thân phỏng vấn cô ấy đấy!]

Lời này vừa ra, thì lập tức có những tiếng gào thét.

[Chết tiệt! Tôi cũng muốn được chị Hồ đích thân phỏng vấn mình!]

[Đại Thần Lão Hổ, cầu xin anh hãy giới thiệu tôi với, tôi cũng muốn làm quen với chị Trân Trân!]

[Thế mà lại thật sự liên lạc được với chị Hồ sao! Các anh em, tấn công cậu ta!]

Hôm nay Trương Hổ thực sự rất nổi bật khi đến tìm Hướng Vũ, bước đi của cậu ta như gió thoảng mây bay.

“Anh Vũ, khi nào chị của anh có thời gian rảnh vậy, em phải mời chị ấy ăn một bữa để thể hiện lòng biết ơn của mình mới được.”

“Cậu thôi đi.” Hướng Vũ trợn tròn mắt, hất tay cậu ta sang một bên: “Đó là chị của tôi, không phải chị của cậu, đừng có mà lôi kéo làm như thân thiết lắm.”

Hướng Vũ là người mạnh miệng nhưng dễ mềm lòng, nhiều năm như vậy, Trương Hổ sớm đã quen với tính tình của hắn ta rồi nên cậu ta cũng chẳng để tâm những lời này cho lắm.

Cậu ta cười khúc khích: “Em chỉ muốn làm quen với chị ấy thôi mà, chứ có muốn chị ấy dẫn đến gặp chị Hồ đâu!”

“Đừng có mà mơ tưởng đến những chuyện đó.” Hướng Vũ liếc cậu ta một cái: “Không phải cậu muốn lợi dụng chị tôi để làm quen với Hồ Trân Trân sau đó theo đuổi thần tượng của mình à.”

Hướng Vũ nói: “Người anh em à, từ bỏ đi, cậu không có cơ hội đấy đâu.”

Vốn dĩ Trương Hổ không có ý định này nhưng bị ánh mắt chán ghét của Hướng Vũ kích thích, nhịn không được mà phản bác.

“Em làm sao không được chứ, em mới hai mươi mốt xuân xanh thôi đấy, còn trong độ tuổi tốt lắm, thanh niên trai tráng như em vừa bước ra ngoài đường thì có hàng tá cô theo đuổi đấy!”

Hướng Vũ nhịn không được nữa trực tiếp bật cười.

“Cậu chỉ là một cành hoa héo úa thôi, người anh em à, cậu là loài hoa nào vậy, cậu đang định lừa tiền ai đấy à?”

Lời nói của hắn ta đã trực tiếp chọc vào nỗi đau của Trương Hổ.

“Đây cũng là chuyện của quá khứ rồi, em không theo đuổi idol nữa đâu nên anh đừng nhắc nữa!”

Trương Hổ cũng biết lúc đó hành động của mình có chút thái quá, nên cũng chẳng có mặt mũi mà phản bác lại câu chuyện đó.

“Hiện tại em rất thích chị Trân Trân, chắc chắn không thể nào sập phòng được!”

“Cậu thật sự thích hay giả vờ thích vậy?”

Hướng Vũ thật sự rất tò mò.

Nếu người anh em tốt này có ý nghĩ gì đó không an phận với Hồ Trân Trân, thì hắn ta sẽ chạy đi báo cho chị ngay lập tức.

Để tránh việc chị ấy bị cậu ta lừa mà dẫn cậu ta đi làm quen với Hồ Trân Trân.

“Đương nhiên là sự thật!”

Trương Hổ vỗ n.g.ự.c mình: “Hiện tại chị Trân Trân là người em sùng bái nhất, nửa cuối năm em sẽ đầu tư để mở một cửa hàng, nếu có thể thành công được một nửa như chị ấy, thì em đã hài lòng lắm rồi.”

Ôi trời, hoá ra là loại thích như thế này.

Sau khi Hướng Vũ hiểu ra, thì cũng mất đi hứng thú.

“Cậu không mất tiền là tốt lắm rồi.”

“Ai da! Anh như vậy là không được rồi anh Vũ, sao anh có thể tạt một gáo nước lạnh vào mặt người anh em tốt của mình như vậy chứ, anh nên cỗ vũ rồi yêu thương em mới đúng chứ!”

Lời nói của Trương Hổ càng làm Hướng Vũ cười lớn hơn

“Cậu thôi đi, gì mà yêu thương cậu cơ chứ, cậu muốn lên trời à.”

Trường Hổ ân cần tiến lại gần: “Em hỏi thật đấy, anh Vũ, khi nào chị của anh có thời gian rảnh vậy? Không thể dẫn em đi gặp một chút được sao?”

Khi cậu ta nhắc đến chuyện này, Hướng Vũ cũng có chút phiền lòng.

“Đừng nói nữa, đã lâu rồi chị của tôi chưa quay về nhà, tôi muốn gặp chị ấy còn khó đây này.”

Trương Hổ ‘À’ một tiếng: “Không phải đấy chứ, anh chàng kia có sức hút cao siêu như vậy sao, em nhớ rõ những người bạn trai trước của chị Hướng Vi quen chưa được nửa năm thì đã chia tay rồi mà.”

Chuyện này cũng chính là chuyện mà Hướng Vũ lo lắng nhất.

Gần đây Hướng Vi đang quen một minh tinh nhỏ trong giới giải trí.

Ngay từ đâu hắn ta đã không có cái nhìn thiện cảm gì với giới giải trí rồi, hơn nữa tên đàn ông đó còn là diễn viên, khi đóng phim sẽ có rất nhiều cảnh thân mật và tình tứ.

Cũng không biết tại sao chị của hắn ta lại bị tên đàn ông đó mê hoặc như vậy nữa, đã ba tháng rồi, mà chị ấy vẫn còn cung cấp tài nguyên và tiền cho tên minh tinh đó nữa chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK