Mục lục
Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quy tắc cho phim truyền hình lên sóng của thế giới này có phần khác so với những gì Hồ Trân Trân biết.

Sau khi qua được vòng xét duyệt, sẽ không xuất hiện tình huống bộ phim nào bị đắp chiếu cả.

Mà bộ phim này sẽ được phân loại dựa theo chất lượng kịch bản và hiệu quả của bộ phim sau khi lên sóng và đánh giá điểm số của cư dân mạng trên internet.

Cho nên việc xét duyệt cũng không quá gắt gao cho lắm, ngoại trừ một số vấn đề chính trị ra, cũng chỉ có những vấn đề quá mẫn cảm mới không được xét duyệt.

Đề tài của ‘Đồ Long’ cũng không quá mẫn cảm cho lắm, nên quá trình xét duyệt thuận lợi hơn Hồ Trân Trân tưởng rất nhiều.

Cũng nhờ khía cạnh này mà môi trường trong ngành giải trí cũng dễ thở hơn rất nhiều.

Tiểu Ngư chính là nhân viên hậu kỳ năng suất nhất, cũng là cô gái nhỏ ủng hộ Chu Thanh Thanh gia nhập công ty.

Cô ấy thức khuya để tăng ca suốt đêm, nên bây giờ trên tay mới cầm một ly cà phê chuẩn bị tan ca.

Không phải do ai bắt ép cô ấy tăng ca cả, mà chỉ là do cốt truyện của Đồ Long quá xuất sắc.

Sau khi lấy được bản gốc của bộ phim để chuẩn bị cho công tác hậu kỳ thì không nhịn được mà xem ngay.

Khi nhìn lại thì đã là nửa đêm rồi, một chút công việc cũng chưa kịp làm nữa.

Sau khi Tiểu Ngư xem xong thì cô rất nóng lòng muốn cùng mọi người thảo luận về các tình tiết và cốt truyện, nhưng hiện tại phim truyền hình này còn chưa có chiếu, cho dù cô có muốn tìm người thảo luận cũng không có ai cả.

Mong muốn chia sẻ thảo luận với mọi người đã trở thành động lực làm việc của cô ấy.

Cô ấy nhắn một câu vào nhóm fans club của Hồ Trân Trân.

[Thật không ngờ phim mới do công ty chị Hồ sản xuất lại hay như vậy!]

Sau khi nhắn câu này xong thì cô ấy lại tiếp tục công việc của mình, hoàn toàn không quan tâm đến sự tò mò của người khác.

[Nhìn tin nhắn này xong tôi phải lập tức chạy qua Weibo của chị Hồ đấy, còn chưa có tin tức mới gì về bộ phim mà.]

[Nói chi tiết hơn về bộ phim đi!]

[Em gái có phải là nhân viên của công ty chị Hồ đúng không? Bộ phim do công ty chị Hồ sản xuất còn chưa chiếu nữa mà.]

[Ngay đêm nay tới Ảnh Thị Giang Hồ trộm lấy bản gốc của bộ phim đi!]

[Tôi đã để dành lỗ tai để nghe rồi đây, em gái ơi em có thể kể chi tiết hơn về bộ phim được không?]

[Tiết lộ kịch bản đi, tôi muốn biết cốt truyện như thế nào!]

Mặc kệ những người trong fans club gào thét như thế nào thì Tiểu Ngư ham mê công việc vẫn chưa một lần ngoi lên.

Cho đến ngày tan làm hôm sau, trước khi chìm vào giấc ngủ cô có nhìn thoáng qua fans club một chút.

Tình cờ thấy được những tin nhắn đêm qua của mọi người, hỏi xem Tiểu Ngư có phải nhân viên đang làm việc trong công ty của chị Hồ hay không.

[Đúng vậy tôi làm ở bên hậu kỳ hiện tại công tác hậu kỳ đã đi vào những khâu cuối cùng rồi, tôi cũng đã xem trước bản gốc rồi, mọi người chỉ cần chờ thêm hai ba tháng là có thể xem phim rồi.]

Ngay khi cô ấy ngoi lên thì những tin nhắn mới cũng nhanh chóng xuất hiện.

[Không phải chứ, lại phải chờ thêm hai tháng nữa sao, hay là tiết lộ cho tôi một chút về tình tiết phim cũng được, nếu không tôi sẽ khó chịu c.h.ế.t mất em gái ơi.]

[Trừ khi cô cho chúng tôi xem bản gốc thì chúng tôi mới tha thứ cho cô.]

[Kế hoạch này ngay cả tôi ở thành phố J còn nghe được luôn đấy.]

[Nếu lừa được thì cứ lừa đi, lừa xong thì nhớ cho tôi xem ké với nhá.]

Thấy mọi người nói chuyện vui vẻ như vậy Tiểu Ngư cũng thấy vui lây trong lòng.

Lúc trước cô chọn học kỹ xảo điện ảnh chỉ vì muốn xem phim trước người khác.

Hiện tại ước mơ của cô đã được thực hiện rồi nên thoải mái đi ngủ, cô ấy chỉ để lại một câu.

[Mọi người ơi, kịch bản thật sự rất xuất sắc, mọi người cứ chờ mà xem nhé!]

Một câu này thôi cũng khiến tất cả mọi người trong nhóm phát điên.

[Tôi phải trả thêm phí tăng ca cho nhân viên công ty chị Hồ thôi, họ có thể làm việc suốt hai mươi bốn tiếng được không, trong vòng một tuần tôi muốn nhìn thấy thành phẩm!]

[Chị Hồ có thể tuyển em làm nhân viên thời vụ được không? Kỹ thuật của em cũng rất tốt, em có thể làm việc ở tổ hậu kỳ!]

[Hay là chúng ta dùng tiền thuê mấy tên trộm đi, theo các anh em trộm băng ghi âm thì ngồi tù bao lâu.]

[Không đến mức đó đấy chứ, mọi người bình tĩnh lại đi!]

Tiểu Ngư không biết tình hình trong nhóm đang hỗn loạn tới mức nào, mà cô đã đi vào giấc ngủ rồi.

Các anh trai chị gái giàu có không chịu được nỗi cô đơn tịch mịch này, nên chuyển nơi phàn nàn từ nhóm chat sang Weibo.

[Công tác hậu kỳ của Đồ Long] đã lên thẳng hotsearch.

Vốn dĩ các fans chỉ đùa với nhau thôi, nhưng không ngờ chuyện này sẽ lên thẳng hotsearch.

Tuy nhiên khi lên hot search không phải sẽ luôn nhận lại bình luận tốt.

Hồ Trân Trân không thuê thuỷ quân, nhưng các công ty khác đều có thuỷ quân đang ngồi chờ lệnh.

Vừa thấy tin tức của Đồ Long, thì sẽ thông báo cho cấp trên ngay lập tức.

“Triệu tổng, theo ngài thì chúng ta nên làm gì với Ảnh Thị Giang Hồ bây giờ?”

Người đang được hỏi chính là Triệu Hải, chủ của công ty truyền thông Giai Nhân.

Vốn dĩ loại chuyện nhỏ như này thì ông ta sẽ không để ý đến, nhưng chủ của công ty đó lại là Hồ Trân Trân cho nên cấp dưới cẩn thận hơn bình thường vì sợ xảy ra xích mích nhỏ thôi cũng khiến đối phương không hài lòng.

Chuyện này mấy lãnh đạo ở giữa chẳng ai dám tuỳ tiện quyết định cả, đẩy tới đẩy lui liền đem chuyện này giao cho Triệu tổng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK