Thẩm Trình “Tê” một tiếng, sau khi Giang Niệm Tư được như ý thì lập tức buông ra, cô cười như con mèo con ăn vụng: “Báo thù.
Thẩm Trình dùng một tay giữ cổ, con ngươi đen nhánh không hề chớp mắt nhìn cô vợ ngọt ngào ở trước mặt.
Cô còn chưa mặc quần áo, chỉ dùng chăn mền chặn xuân quang.
Cô tự cho là báo thù mà cắn anh một cái nhưng lại không biết đối với anh mà nói, đây chính là chất xúc tác tình cảm.
Khiến anh không khỏi nghĩ đến sự tươi đẹp vào tối hôm qua, khó kìm lòng nổi.
Ngón tay vuốt ve ở vị trí cổ, khóe môi Thẩm Trình hàm chứa ý cười: “Niệm Niệm.
“} “Hả?” Giang Niệm Tư đã làm vợ cho nên cũng cảm nhận được sự khác biệt trong quan hệ với anh.
Hóa ra sau khi phát sinh quan hệ với người mình thích thì thật sự sẽ trở nên thân mật hơn một cách tự nhiên.
Anh gọi cô một tiếng, cô liền sát lại, hai cánh tay ôm lấy cổ của anh, ngửa đầu nhìn chờ đợi câu tiếp theo của anh.
Dáng vẻ kia vô cùng ngoan ngoãn khiến anh không chút phòng bị.
Thẩm Trình thở dài một tiếng, vốn là muốn nói, nhưng anh cảm thấy hiện tại xem ra chỉ có thể tưởng tượng.
Đến cùng là không nỡ làm cô bị thương.
Dùng chăn mền che cô lại thật chặt, Thẩm Trình nghiêng đầu hôn nhẹ lên môi cô: “Rời giường đánh răng rửa mặt rồi ăn nhé?”
Giang Niệm Tư gật đầu một cái: “Được.”
Thẩm Trình lấy quần áo mới ra cho cô thay.
Giang Niệm Tư muốn tự làm nhưng mà Thẩm Trình mới được làm chú rể, còn ang chìm đắm trong cảm giác mới mẻ.
Quần áo từ đầu đến chân cũng là anh mặc cho cô, trong lúc đó cũng không thể thiếu mấy chuyện lề mê.
Giang Niệm Tư ngửa đầu ngã xuống giường, được anh phục vụ vô cùng chu đáo.
Sau khi mặc quần áo xong, ngay cả đồ để rửa mặt cho cô cũng được Thẩm Trình chuẩn bị.
Giang Niệm Tư đột nhiên có loại cảm giác mình sắp tàn phế.
Sau khi ăn chè trôi nước có ngụ ý viên mãn, Thẩm Trình dẫn Giang Niệm Tư tới gặp ba mẹ chồng.
Hôm qua đã sửa lại, hôm nay cũng không còn như trước.
Nhìn thấy một nhà ba người này, Giang Niệm Tư cảm giác khá thân thiết.
DTV
Nhưng mà cô vô ý thức gọi ông cụ Thẩm: “Ông Thẩm”
Ông cụ Thẩm buồn cười: “Bé nhóc này, kêu ông Thẩm cái gì, nên gọi là ông nội”
Giang Niệm Tư cảm thấy ngượng ngùng, lập tức đổi giọng: “Ông nội.”
“Ài, ngoan. Đến chỗ ông nội này”
Giang Niệm Tư nhìn Thẩm Trình một cái, Thẩm Trình cổ vũ cười cười với cô: “Đi đi”
Giang Niệm Tư đi qua ngồi xuống bên cạnh ông cụ.
Ông cụ Thẩm vỗ tay của cô, cười hòa ái: “Tốt, rất tốt, lúc đầu ông đã cảm thấy bác sĩ Tiểu Giang là cô gái tốt, không ngờ thứ này nhà chúng ta cũng không chịu thua kém, thế mà lại cưới được bác sĩ Giang vào cửa”
Lời này khiến Giang Niệm Tư ngượng ngùng, chỉ có thể xấu hổ phối hợp cười cười.
Sau khi nói chuyện nhà một chút, ông cụ Thẩm lấy ra hai cái hồng bao lớn đưa cho Giang Niệm Tư.
“Cô nhóc, lấy đi, đây là quà tân hôn của chú hai thím hai tặng”
Giang Niệm Tư sửng sốt một chút, không vội vàng nhận.
Thẩm Trình giải thích: “Là ba mẹ của Thẩm Thanh Tuệ, chú hai thím hai anh, bọn họ có việc quan trọng cho nên không thể tới được.
Nghe anh nhắc đến Thẩm Thanh Tuệ, Giang Niệm Tư nhíu mày, cô và Thẩm Thanh Tuệ làm thành như thế, làm sao còn có thể nhận tiền của ba mẹ cô ta.
Cô đang muốn từ chối thì ông cụ ngăn chặn tay của cô, cảm thán một tiếng.
“Nhóc con, cháu đừng từ chối, là con nhóc Thanh Tuệ kia làm chuyện, là do ông nội không dạy dỗ được nó, chẳng trách nó lại có ý kiến với cháu, nên dạy dỗ nó một bài học, ông nội sẽ không bao che. Nhưng tâm ý của chú hai thím hai cháu chỉ là bởi vì Thẩm Trình là cháu ruột của bọn họ, không phải là bởi vì Thanh Tuệ.”
Lời đã nói đến mức này, Giang Niệm Tư làm sao có thể từ chối được.
Cô hào phóng nhận lấy: “Vậy thì cám ơn chú hai thím hai”
Nhìn cô làm việc tự nhiên hào phóng, không ngại ngùng hàm hồ, ý cười trên mặt ông cụ càng tươi hơn.
Tưởng Tân Lệ cùng Thẩm Vũ Lâm cũng cảm thấy vui vé.
Cuối cùng thì bọn họ cũng nhìn thấy con trai kết hôn.
Thẩm Vũ Lâm là một người cổ hủ, không hợp nói mấy lời ấm áp khách sáo.
Cũng chỉ nói: “Nhóc con Tư Tư, ba nói với con này, đến nhà chúng ta thì chính là người của chúng ta, về sau nếu Thẩm Trình có bắt nạt thì con cứ nói cho ba biết, ba nhất định sẽ cắt nó, cắt vào chỗ chết.
Tưởng Tân Lệ bị lời nói thô tục của chồng chọc cười, không nhịn được mà đánh ông ấy một cái.
“Được rồi, ông coi là đang đánh giặc sao, còn cắt thằng bé, nhưng mà Tư Tư này, ba con nói rất đúng, nếu Thẩm Trình bắt nạt con thì mẹ sẽ là người đầu tiên trừng trị nó.
“Cảm ơn ba mẹ.”
Có thể nhìn ra được, không khí gia đình nhà Thẩm Trình rất tốt, Giang Niệm Tư nhẹ nhàng thở ra.
Mặc dù không sống chung một chỗ nhưng cô vẫn là sợ gặp phải người nhà chồng cực phẩm.
Thẩm Trình cười ôm lấy bả vai Giang Niệm Tư: “Vậy mọi người phải thất vọng rồi, cho dù con có bắt nạt ai thì cũng sẽ không bắt nạt cô ấy”
Đây là lời thật lòng của Thẩm Trình.
Sau khi cặp vợ chồng kết hôn, hai nhà thông gia cũng phải tụ họp ăn một bữa.
Vào lúc ban đêm, người một nhà Giang Niệm Tư cùng người nhà Thẩm Trình chen chúc ăn cơm ở trong căn nhà tân hôn của hai người.
Nhà nhỏ không chen được nhưng thắng ở sự ồn ào, không khí vui vẻ, tất cả mọi người đều ăn rất vui vẻ.
Tưởng Tân Lệ lôi kéo tay Đinh Hồng Mai, còn không ngừng khen bà ấy dạy con gái tốt.
Đinh Hồng Mai cũng khách sáo khen bà bồi dưỡng con trai uu tú.
Giang Niệm Tư đã không gặp bà nội trong khoảng thời gian dài.
Khi mọi người còn đang ồn ào ăn cơm thì cô và bà nội ngồi ở cửa trên hành lang, Giang Niệm Tư tựa lên vai bà cụ, ngửi mùi hương của bà nội, cảm thấy vô cùng ấm áp.
“Bà nội, bà và ông nội Trương thế nào rồi?”
Cô không nhịn được mà hóng hớt hạnh phúc của bà nội lúc tuổi già.
Bà cụ Lương vỗ vào lưng cháu gái, đôi mắt già nua vẩn đục nhiễm ý cười, cười đến mức nếp nhăn đều xuất hiện.
Trước đó bà cụ vẫn luôn sợ người khác bàn tán cho nên không dám bước ra phía trước một bước.
Sau khi thực sự bước ra thì bà cụ mới phát hiện cuộc sống còn tốt hơn mình tưởng tượng rất nhiều.
Tình yêu của tuổi già không oanh oanh liệt liệt mà chỉ có sự ấp áp của người bồi bạn.
“Ông nội Trương của cháu rất tốt... Đặc biệt tốt, tốt đến mức bà nội cảm thấy hổ thẹn.
“} Giang Niệm Tư ngửa đầu nhìn bà cụ một cái, phát hiện khi bà cụ nhắc đến ông nội Trương thì ý cười trong mắt vô cùng ấm áp, cô cũng hoàn toàn yên tâm.
Bà nội có ông nội Trương bồi bạn, cuộc sống rất hạnh phúc.
“Bà nội cũng không nên xấu hổ, ông nội Trương cũng rất vui vẻ đấy”
Nói xong những thứ này, Giang Niệm Tư lại hỏi về kem dưỡng trắng.
Cách điều chế cùng phương pháp làm kem dưỡng trắng đã được cô giao cho bà nội cùng ông nội Trương còn chuyện đưa ra thị trường thì là của anh cả.
Cho nên gần như là cô không quản lý chuyện kem dưỡng trắng.
Nghe cô nhắc đến chuyện này, rõ ràng là giọng nói của bà cụ hưng phấn lên.
“Anh của cháu chưa nói cho cháu biết sao, kem dưỡng trắng đã sớm được anh cháu đả thông ở thị trường huyện Tử Trần, dưới sự giúp đỡ của ông nội Trương thì đã tạo nên cả nhãn hiệu”
DTV
Còn thành lập nhãn hiệu.
Giang Niệm Tư rất hưng phấn: “Nhãn hiệu gì?”
Bà cụ Lương: “Nhãn hiệu Tư Tư.”
Giang Niệm Tư: ““
Thực sự là đơn giản thô tục lại dễ hiểu. nhắc đến kem dưỡng trắng thì bà cụ lại nhớ đến một chuyện thú vị.
“Không phải lúc trước cháu hợp tác với Triệu Phương Như sao?”
Giang Niệm Tư gật đầu một cái: “Đúng vậy, cô ấy thế nào?”