Mạc Vân Quả nghĩ, nếu như Dung Tu chết, hắn khẳng định sẽ rớt cấp.
Mà rớt cấp đồng nghĩa với việc hắn sẽ không thể trở thành thiên hạ đệ nhất, đồng nghĩa với việc nhiệm vụ của cô sẽ thất bại!
Mạc Vân Quả suy nghĩ nhiều như vậy, trong thực tế cũng chỉ trôi qua vài giây.
Nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện Mạc Vân Quả lập tức phóng kỹ năng của mình, ngay từ đầu cũng không khiến ai chú ý, sống chết đang bày ra trước mắt, ai sẽ đi chú ý tới cô.
Mạc Vân Quả nhìn người chơi đông như kiến kia, mím môi.
Khi cô đang còn là một, cô vẫn không hề dùng tới kỹ năng cuối cùng kia, bởi vì cái tuyệt kỹ kia một khi dùng ra, nhất định tử vong vô số.
Tuy rằng cô chưa từng dùng qua, nhưng tất cả kỹ năng của mình vẫn có thể nắm rõ độ sát thương như thế nào.
Mạc Vân Quả nghĩ, hiện tại có lẽ là lúc cô nên dùng tới nó.
Nghĩ như vậy Mạc Vân Quả lui về phía sau một bước, sau đó bay lên nhảy múa.
Vừa lúc thấy một màn này - Dung Tu:......
Theo động tác Mạc Vân Quả múa, từ thân thể cô toát ra một làn sóng dao động, làn sóng màu đỏ dao động không ngừng mở ra, người chơi giống như cảm nhận được cái gì đó, đồng loạt nhìn về phía Mạc Vân Quả.
Không nhìn thì thôi, mới nhìn thấy đã khiến bọn họ ngây người.
Không thể không nói, dáng vẻ Mạc Vân Quả múa rất đẹp, đẹp đến nỗi khiến người khác hít thở không thông.
Rõ ràng chỉ là một gương mặt thanh tú, lại có cảm giác mị hoặc chúng sinh.
Từ thân thể cô hồng quang dần dần lan rộng chiếu vào mọi người, giờ khắc này, bọn họ lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
Bọn họ nghĩ, cứ như vậy mà chết đi cũng không sao cả.
Cũng tại một giây đó, bạch quang chợt lóe lên.
Sau đó đám người chơi liền phát hiện, bọn họ trong trạng thái linh hồn!
Vũ đạo mị hoặc kia vẫn tiếp tục không ngừng, nhưng giờ khắc này, không ai cảm thấy đó là vô hại.
Một nơi rộng lớn như vậy, ngoại trừ Mạc Vân Quả ra chỉ còn lại một người đó là Dung Tu.
Mạc Vân Quả dừng vũ đạo, nhìn thoáng qua thi thể đầy đất, sau đó nhìn Dung Tu.
Dung Tu trợn to mắt nhìn Mạc Vân Quả, hắn lại từ trên người cô nhìn thấy một người mà hắn gần như sắp lãng quên —— sư phụ của hắn.
Sư phụ của hắn cũng tuyệt sắc như vậy, cũng cường đại như vậy.
Dung Tu cực lực muốn xem nhẹ cảm giác quen thuộc đang nổi lên trong lòng kia, hắn gian nan nói: "Cô......"
Mạc Vân Quả nhìn hắn nói: "Hoa vũ thiên hạ."
Đây tên của một loại kĩ năng, rất đẹp, lại rất tàn nhẫn.
Dung Tu nhanh chóng phản ứng lại, hắn giống như nhận ra cô đang nói cái gì, hắn nuốt nuốt nước miếng nói: "Rất mạnh."
Mạc Vân Quả gật đầu nói: "Anh cũng có thể."
Dung Tu giật giật ngón tay, muốn phản bác cô, hắn làm không được, hắn không làm được chuyện trong vòng mấy giây có thể hạ gục tất cả mọi người.
Hắn vẫn luôn cảm thấy lực lượng của một người là hữu hạn, nhưng hôm nay, Mạc Vân Quả hoàn toàn điên đảo nhận thức của hắn.
Đây là loại lực lượng như thế nào, lại có thể khiến mọi người thành như thế này.
Giờ khắc này, Dung Tu thật sâu nhận thức được khoảng cách của mình và cường giả xa như thế nào.
Mạc Vân Quả không biết tâm tư của Dung Tu, chỉ là nói: "Anh muốn trở nên cường đại, trở thành thiên hạ đệ nhất."
Dung Tu gian nan gật đầu, hắn càng muốn nói, có cô ở đây tôi không có khả năng trở thành thiên hạ đệ nhất.
Nhưng cuối cùng hắn chọn không nói ra, hắn nghĩ, có lẽ, có lẽ sẽ có một ngày như vậy......
Âm mưu của Dung Huy cư như thế bị Mạc Vân Quả đánh tan, mà truyền thuyết về Mạc Vân Quả ở trong trò chơi bắt đầu lưu truyền khắp nơi.
Đồng thời, người chơi đều biết, Dung Tu đã có Mạc Vân Quả che chở, đại bộ phận đều là người thông minh, đương nhiên biết lựa chọn như thế nào là chuẩn xác nhất.
Trong lúc nhất thời, sô người chơi gia nhập vào bang phái Dung Tu tăng lên không ít.
- ------