Tô Chi Cảnh nhìn thấy sự khó hiểu trong mắt nàng, ánh mắt trở nên xa xăm.
Ở thời điểm hắn chưa trở thành người đứng đầu đại lục, khi hắn còn chưa bị tính kế vào nơi vô vọng, hắn cũng đã từng có một đồ vật kỳ quái.
Đồ vật kia trực tiếp tiến vào trong thần thức của hắn, nó tự xưng là “Hệ thống quan khán phát sóng trực tiếp”.
Lúc ấy hắn, cực kỳ bất mãn với đồ vật tự ý xâm nhập vào thần thức của hắn.
Hắn dựa theo yêu cầu của nó làm nhiệm vụ, quan khán đủ loại phát sóng trực tiếp, đồng thời cũng âm thầm nghĩ cách bắt được ném cái gọi là hệ thống ra khỏi đầu.
Trong quá trình làm khán giả ở phòng phát sóng trực tiếp, hắn mới biết được, vũ trụ này to lớn, vượt quá tưởng tượng của hắn.
Hắn mới biết được, đại lục này của hắn quá mức nhỏ bé.
Đáng thương hắn cho dù ở một đại lục nhỏ bé như vậy, cũng không thể trở thành người đứng đầu.
Thông qua những phát sóng trực tiếp hiếm lại cổ quái đó, hắn mới biết được, thì ra vị diện này của hắn thuôc vị diện trung đẳng, ở phía trên vị diện của hắn, còn có vị diện cao cấp, thậm chí còn có chấp pháp giả.
Trong một khắc kia, hắn cảm thấy mình quá mức nhỏ bé, quá mức yếu ớt.
Nhưng cho dù là thế, hắn vẫn không muốn làm một phần nào đó trong vô vàn hệ thống.
Hệ thống nói, hắn có thể dựa vào nó thu thập tích phân, sau đó đổi lại vật mình mong muốn.
Hệ thống còn nói, có một ngày, hắn cũng có thể đi đi tới vị diện cao đẳng.
Nhưng lúc đó, hắn lại chán ghét thứ gì trói buộc hắn.
Dã tâm của hắn đương nhiên không nhỏ, cũng không muốn bị khống chế.
Cho nên hắn nỗ lực muốn tróc* nó, cuối cùng, sau trăm năm, cuối cùng hắn cũng tróc được nó.
*Tróc: Bắt, bắt ép, nắm chặt,...
Một ngày kia khi hắn thật sự bắt được hệ thống, nó khóc lóc cầu xin hắn, một khi hắn đem nó tróc, như vậy nó sẽ vĩnh viễn biến mất.
Tích phân khi hắn làm nhiệm vụ hắn không hề đụng đến, hắn cả đời cũng không có khả năng có cơ hội tới vị diện cao đẳng.
Nó nói rất nhiều rất nhiều, nên nói, không nên nói, đều nói.
Nhưng mà, hắn vẫn tróc nó, không lưu tình chút nào, tàn nhẫn tróc nó.
Không, thật ra không tính là tàn nhẫn, hắn chỉ là, không thích bị thứ gì khống chế mà thôi, chẳng sợ đồ vật hệ thống kia có thể làm hắn đi đến vị diện cao đẳng.
Tuy rằng tróc hệ thống, nhưng không thể không thừa nhận, nó để lại cho hắn ấn tượng thật sâu.
Thế cho nên vừa thấy Mạc Vân Quả xuất thần, trong mắt lại tản ra tia sáng ấm áp, gần như trong nháy mắt hắn có phỏng đoán này.
Bởi vì hắn nhớ rõ, nhớ rất rõ ràng, trong lúc hắn tróc hệ thống, nó đã từng nó qua, đây cũng sẽ là nơi phù hợp để những người đó xuất hiện phát sóng trực tiếp.
Tô Chi Cảnh cũng không biết tiêu chuẩn để một vị diện được phát sóng trực tiếp là gì, nhưng hắn lại không hy vọng thế giới của mình bị người khác phát sóng trực tiếp, thế giới của hắn bày ra trước mặt những khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của tiểu Quả Quả.
Bọn họ xoi mói, bọn họ cao cao tại thượng, bọn họ dùng bọn họ quan điểm đi bình luận tốt xấu ở thế giới khác……
Nhiều năm trôi qua, Tô Chi Cảnh vẫn luôn cho rằng, hệ thống năm đó hẳn là lừa hắn, thẳng đến một khắc vừa rồi……
Tô Chi Cảnh biết, Mạc Vân Quả là chủ kênh đứng đầu, hắn thậm chí dễ dàng đoán được nhiệm vụ của nàng.
Đơn giản là thu hoạch thật tình của hắn, hoặc là trưởng thành……
Trong những năm tháng là khán giả phòng phát sóng trực tiếp, hắn cơ gần như nhớ kỹ những nhiệm vụ mà hệ thống có thể đề ra, nếu như không có cái gọi là thần hào xuất hiên, nhóm chủ kênh này, chỉ có thể dựa theo hệ thống làm nhiệm vụ để tạo độ nổi tiếng……