- ------------------------
"Tiểu Quả Quả, nơi này ta có thảo dược chữa thương tốt nhất, ta đánh thưởng cho ngươi đi!"
"Ta nơi này cũng có!"
"Ta cũng có ta cũng có!"
"A a a! Tiểu Quả Quả lại đổ máu, trái tim thật đau......"
"Ô ô ô...... Những người kia là ai a? Làm hại tiểu Quả Quả nhà ta đổ máu!"
"Ta cảm thấy Giang Văn Hiền nhất định đã gây ra chuyện thương thiên hại lí, bằng không làm sao có người muốn giết hắn a?"
"Lời của lầu trên sai rồi, chỉ ngươi có gây hại cho lợi ích của người khác thì bọn họ cũng muốn trừ khử ngươi rồi."
"Xem ra lầu trên cũng là người có chuyện xưa......"
"Đừng nói những cái đó! Hiện tại chuyện tiểu Quả Quả an toàn tương đối quan trọng!"
Phòng phát sóng trực tiếp thay phiên nhau quan tâm cô, âm thanh đánh thưởng liên tiếp vang lên.
Mạc Vân Quả vừa thấy, tất cả đều là thuốc chữa thương, chắc chắn hiệu quả không tồi.
Mạc Vân Quả lấy một bình thuốc có tên khs tốt từ trong không gian hệ thống ra, cẩn thận cho Giang Văn Hiền uống, đây kà thuốc uống, Mạc Vân Quả chọn nó cũng có nguyên nhân, bởi vì tiện!
Giang Văn Hiền kêu lên một tiếng, giống như phải chịu đựng chuyện gì đó thống khổ vậy.
Nhưng cũng may, vết thương trên người hắn nhanh chóng khép lại, không thể không nói, người trong phòng phát sóng trực tiếp rất tốt!
Mạc Vân Quả nhìn vết thương trên người Giang Văn Hiền hắn đã tốt, dựa vào một bên, chờ hắn tỉnh lại.
"Tiểu Quả Quả, ngươi không uống thuốc sao? Trên người ngươi đang đổ máu a!"
"Đúng vậy, tiểu Quả Quả, ngươi cứ như vậy sẽ chết vì mất máu."
"Ai? Tiểu Quả Quả, ngươi không cảm thấy đau đau sao?"
"Lầu trên ngu ngốc! Ngươi quên tiểu Quả Quả nhà ta không có cảm giác đau sao?"
"A? Ta không biết a...... Ta chỉ là một cái thay đổi giữa chừng phấn mà thôi...... Đúng...... Thực xin lỗi."
"Không có việc gì, hoan nghênh ngươi đi vào phòng phát sóng trực tiếp của tiểu Quả Quả nhà ta, hắc hắc hắc ~"
"Tiểu Quả Quả, ngươi cũng uống thuốc đi."
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp có người nói như vậy, lúc này mới nhớ tới trên người cũng có vết máu, khó trách cô cảm thấy đầu có chút choáng váng, chắc là mất máu quá nhiều.
M
ạc Vân Quả lấy ra một bình thuốc chuẩn bị chữa trị, đột nhiên hoàn cảnh xung quanh thay đổi, bình thuốc trong tay cô cũng rơi xuống đất.
Mạc Vân Quả:?
Mà lúc này, Giang Văn Hiền vừa vặn mở mắt.
Hắn trơ mắt thấy tiểu gia hỏa từ một người biến thành một con chuột......
Giống như còn là một con hamster......
Giang Văn Hiền:......
"Đại biến hamster a a a a a!"
"Giang Văn Hiền kinh tủng
(kinh dị,khinh khủng)."
"Cầu mong lúc này Giang Văn Hiền trong lòng không có bóng ma."
"Phốc, làm sao det ngay lập tức biến về hình người."
"Này...... Khụ khụ, tha thứ ta khống chế không được chính mình, ha ha ha ha ha ha!"
"Ha ha ha ha ha cách"
Mạc Vân Quả:......
Mạc Vân Quả nhìn sơn động trở nên nên to lớn, còn Giang Văn Hiền biến thành người khổng tước, còn có thuốc chữa thương to trước mặt, yên lặng xoay người, đem mông đưa lưng về phía Giang Văn Hiền.
Ngươi cái gì cũng không thấy......
Giang Văn Hiền kinh ngạc nhìn hamster nhỏ đưa mông về phía mình, lông xù xù nho nhỏ cảm giác này khiến hắn nhịn không được vươn tay chọc chọc đầu nhỏ của cô.
Mạc Vân Quả:......
"Thì ra cô là một con hamster nhỏ." Giang Văn Hiền rầu rĩ cười nói.
Mạc Vân Quả không nói lời nào, cũng không xoay người, không muốn nhìn đến người nào đó.
Giang Văn Hiền ho nhẹ một tiếng, muốn che dấu mình khống chế không được ý cười, nhưng hiển nhiên là phí công.
"Ha ha ha ha ha!" Liên tiếp tiếng cười to từ trong miệng của hắn phát ra, thanh âm kia nghe đi lên có vài phần thiếu đánh.
- ------
Edit: Cầu thuốc chữa bệnh lười....
(#`-_ゝ-)