Mục lục
PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP: KIM CHỦ, CẦU ĐÁNH THƯỞNG!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Linhlady



Phản ứng của Mạc Vân Quả nằm ngoài dự kiến của Lăng Khanh An, nhưng cũng vì như thế, hứng thú của hắn dành cho cô mới không ngừng tăng lên.



Mạc Vân Quả có thể cảm giác được lực lượng của Lăng Khanh An, tay kia áp chế tay cô, rõ ràng mềm yếu vô lực, nhưng cô lại không có cách nào tránh thoát.



Lăng Khanh An khẽ cười một tiếng, cũng không tách ra, mà cứ dùng tư thế như vậy, nhìn về phía máy tính.



Trên máy tính hiện lên một loạt từ ngữ ái muội, khiến người xem mặt đỏ tim đập.



“Mẹ đã từng trải nghiệm qua rồi sao?”



Lăng Khanh An nói như vậy, đồng thời dùng một cái tay khác cầm con chuột, kéo văn bản xuống một ít.



Nhìn đến đoạn sau, ý cười trên mặt hắn càng thêm rõ ràng.



Chỉ thấy bên trên viết:



Hai người giao triền ở bên nhau, lúc này ngay cả ánh trăng đều có vẻ ái muội, trong phòng, chỉ có tiếng than nhẹ của hai người……



Ừ…… Thật tốt, căn bản không hề có chi tiết gì!



Lăng Khanh An biết rằng, nguyên chủ chỉ thích người đàn ông kia, hơn nữa cũng không để người đàn ông nào chạm vào mình, nói cách khác, cô ấy đang còn sạch sẽ……



Hừm…… Sạch sẽ, thật là một từ cực kỳ tốt đẹp.



Ánh mắt Lăng Khanh An chợt lóe, thấy Mạc Vân Quả không trả lời mình, tiếp tục hỏi: “ Văn chương này viết thật không rõ ràng, là bởi mẹ chưa từng có kinh nghiệm về phương diện này hay sao?”



Mạc Vân Quả:……



Mạc Vân Quả quay đầu lúc này mới nhìn về phía câu chữ trên máy tính, đọc nhanh như gió, nhanh chóng xem xong.



Đây là lần đầu tiên cô thấy “Tiểu. Hoàng. Văn”, dùng từ tinh tế ôn nhu, trọng điểm ở diễn ra trước khi hai người tiếp xúc, đến nỗi chỗ quan trọng nhất kia, lại chỉ miêu tả sơ lược.



Cho dù như thế, cũng tạo thành cú đánh thật sâu vào Mạc Vân Quả.



Nên nói như thế nào đây……



Cô thấy nguyên chủ có chút lợi hại, thật sự rất lợi hại, ừm…… Đặc biệt lợi hại.



Lăng Khanh An đem phản ứng của Mạc Vân Quả thu hết vào đáy mắt, tuy rằng trên mặt cô không có quá nhiều biến hoá, nhưng đôi mắt kia, rõ ràng sáng hơn một chút.



Lăng Khanh An đối với nhận thức về Mạc Vân Quả lại tăng một phân, không biết sao, hắn thế mà lại có vài phần vui mừng.



Mạc Vân Quả cũng không biết việc Vu Sơn mây mưa[1], ở cái phương diện này, cô so với giấy trắng còn muốn trắng hơn.



Tuy rằng thấy những câu từ kia, cô không hiểu hết được.



Cho nên với những người viết ra câu từ cô không hiểu được, thì người đó đều rất lợi hại.



Dù sao cô đã xem qua bách khoa toàn thư《 mười vạn câu hỏi vì sao 》, về mặt tri thức, bao hàm toàn diện, cũng có thay đổi phức tạp.



Ở tron lòng Mạc Vân Quả đang suy nghĩ về sự lợi hai của nguyên chủ, mà Lăng Khanh An lại tưởng Mạc Vân Quả đã từng có cuộc sống như vậy.



Hai người tâm tư khác nhau, trong lúc nhất thời đều không có người nào nói lời nói, bầu không khí đột nhiên lâm vào một loại cảm giác khó nói.



“Sợ nhất không khí đột nhiên an tĩnh……”



“Không khí đột nhiên xấu hổ, phốc ha ha ha ha!”



“ Lầu trên cười có vẻ gượng ép.”



“ Thật muốn bết trong đầu nhỏ của tiểu Quả Quả nhà ta đang suy nghĩ cái gì……”



“Ai, từ khi tiểu Quả Quả nhà ta thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị, chúng ta không bao giờ có thể biết được tâm tư của tiểu Quả Quả nhà ta.”



“Đều nói tâm phụ nữ, như mò kim đáy bể, vốn dĩ ta cho rằng tiểu Quả Quả nhà ta là đặc biệt, hiện giờ xem ra, cũng không phải như thế sao ~ hu hu hu hu……”



“ Lầu trên ngươi có phải ngốc hay không? Tiểu Quả Quả của nhà chúng ta có tâm như kim đáy bể kia sao? Rõ ràng đó là khuôn mặt băng sơn không góc chết được không!”



“Đúng vậy, suy nghĩ của tiểu Quả Quả nhà ta rất dễ đoán, ta đoán hiện tại tâm lý của cô ấy hẳn là nghĩ: Nắm thảo! Nguyên chủ thật là lợi hại!”



“Tiểu Quả Quả nhà ta mới sẽ không nói thô tục đâu ~”



“Khụ khụ, lời nói buông đùa thôi không được sao, tiểu Quả Quả nhà ta khẳng định cho rằng nguyên chủ rất lợi hại đấy ~”



[1]Vân vũ Vu Sơn: Mây mưa ở núi Vu. Vu Sơn tiếp liên với núi Vu Giáp. Dưới chân núi Vu Giáp có đền thờ thần nữ.Theo truyền thuyết: vua Sở Tương Vương đến chơi ban ngày ở Cao Đường, lúc ngủ nhà vua mộng thấy mình ân ái với một người đẹp. Vua hỏi thì nàng thưa: Thiếp là thần nữ ở núi Vu Sơn đến chơi ở Cao Đường. Thiếp có bổn phận buổi sớm làm mây và buổi chiều làm mưa ở chốn Dương Đài. Do tích ấy, các từ: mây mưa, Vu Sơn, Vu Giáp.. có nghĩa bóng là chỉ việc chăn gối của nam nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK