- ------------------------
Cố Khinh Thước thấy đại Bạch cản mình lại, cân nhắc chẳng lẽ nó đang thẹn thùng?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Khinh Thước nhìn Mạc Vân Quả càng thêm sủng nịch.
Hắn một tay đem Mạc Vân Quả một lần nữa ôm ở trong lòng, sau đó nói: “Đại Bạch Bạch, gần đay ngươi tham ngủ rất nhiều, là muốn tấn chức sao?”
Mạc Vân Quả:……
Lại nói tiếp, cô cũng quên mất chuyện này, suy tư nửa ngày sau, cô gật gật đầu.
Cố Khinh Thước thấy thế, cao hứng nói: “Ta liền đoán được ngươi muốn tấn chức, cho nên mới lấy quả tấn chức này.”
Trong lúc nói chuyện Cố Khinh Thước còn dùng tay xoa xoa đầu Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả sửng sốt, cô không hề nghĩ tới Cố Khinh Thước vì mình mới đi lấy quả kia.
Cô gật gật đầu, nhẹ giọng “Ừ” một tiếng, tỏ vẻ mình đã biết.
C
ố Khinh Thước cũng không thèm để ý điểm này, hắn ôm Mạc Vân Quả rời đi, đương nhiên, trước khi đi còn không quên thu xác mãnh thú kia, có thể bán được giá tốt nha a!
Tuy rằng hiện tại hắn không thiếu tinh nguyên, nhưng thứ này, ai lại ngại nhiều đâu?
Cố Khinh Thước ôm Mạc Vân Quả lại bắt đầu quá trình thể luyện, tại đây chung quanh, cùng các loại mãnh thú lấy mệnh tương bác.
Trong nháy mắt, một tháng đi qua.
Bởi vì Mạc Vân Quả càng ngày càng thích ngủ, Cố Khinh Thước suu đoán thời gian cô tăng hức sắp đến, cho nên không thể không đình chỉ kế hoạch huấn luyện, chuẩn bị về nhà tìm một chỗ an toàn thăng cấp.
Thông qua một tháng huấn luyện, hắn rõ ràng cảm giác được mình càng cường đại hơn, nhưng không biết như thế nào, hắn cảm giác mình lâm vào bình cảnh, trong lúc nhất thời cũng không thể đột phá.
Cố Khinh Thước biết, hiện tại hắn còn thiếu một cơ hội.
Hắn ôm Mạc Vân Quả về đến nhà, toàn bộ hành trình Mạc Vân Quả đều ở trạng thái ngủ say.
Phòng phát sóng trực tiếp cũng phát hiện tiểu Quả Quả càng ngày càng thích ngủ, thông qua một loạt suy đoán, bọn họ cho rằng tiểu Quả Quả hẳn là muốn thăng cấp.
Tuy rằng không biết sẽ thăng cấp thành cái dạng gì, nhưng luôn cảm thấy chờ mong a! (~ ̄▽ ̄)~
Cố Khinh Thước đi về đến nhà, đầu tiên đi đến nhà đu giá, lấy toàn bộ tinh nguyên lúc trước bán đan dược về, đồng thời hắn lại giao cho nhà đấu giá một ít đan dược, ủy thác bọn họ tiến hành bán đấu giá, đương nhiên, chỗ tốt khẳng định không thiếu được.
Làm xong mọi chuyện, Cố Khinh Thước mua đồ ăn vặt cho ôm Mạc Vân Quả, lẳng lặng chờ đợi Mạc Vân Quả tỉnh lại.
Từ trước đến này Cố Khinh Thước cũng không thấy qua quá trình bản mạng thú thắng cấp, dù sao bản mạng thú này, đối với bọn họ mà nói, tương đương với nửa người, đây chính là thực lực tồn tại ẩn nấp của bọn họ.
Bởi vì như vậy, cho nên Cố Khinh Thước cũng không biết thời gian bản mạng thú thăng cấp là bao lâu, cần những gì
Cố Khinh Thước chỉ có thể mua tất cả mọi thứ hắn nghĩ ra, sau đó một bên rửa sạch thảo dược, một bên nhìn Mạc Vân Quả nằm trên giường.
Trong thời gian đó, tam tư của hắn cũng không nằm trên đống thảo dược, mà toàn bộ đều đặt trên người cô, hắn bình tĩnh nhìn Mạc Vân Quả, luyến tiếc bỏ qua một chút biến hóa của cô.
Mà lúc này Mạc Vân Quả lại cảm thấy dị thường thoải mái, cô dường như nằm ở một cái giường mềm mại, cái giường này thực mềm, làm cô luyến tiếc tỉnh dậy, chỉ nghĩ vĩnh viễn ngủ say như vậy.
Nhưng cô lại cảm thấy có chút không đúng, giống như có thứ gì yêu cầu mình đi hoàn thành?
Mạc Vân Quả cưỡng bách mình mở to mắt, lại chỉ có thể nhìn thấy một mảnh hắc ám ám.
Cô đứng lên, kinh ngạc phát hiện mình hiện tại đã là hình dáng con người.
- ------