Mạc Vân Quả nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp, trong mắt không chứa một tia cảm xúc, mọi người ngẩn ra, lại bị Mạc Vân Quả làm kinh sợ.
Bọn họ chớp chớp mắt, nhìn kỹ đi, lại chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt thanh triệt thuần tịnh của Mạc Vân Quả.
Hình ảnh vừa rồi, giống như chỉ là ảo giác của bọn họ mà thôi.
“Cũng không biết thế giới này tên gia hỏa Thiên Đạo có dáng vẻ gì nữa.”
Mạc Vân Quả giống như đang lầm bầm lầu bầu, lại giống như đang nói cho người trong phòng phát sóng nghe.
Cô nhấc chân bước đi, đi trên tinh cầu hoang vắng như không có ai đặt chân tới này.
Trên tinh cầu này, chỉ có đất đai cằn cỗi, không có độn vật, cũng không có thực vật gì, càng không có bất kì dấu hiệu của sinh vật nào tồn tại.
Tất cả đều tĩnh mịch, thật làm mình người lạnh giá.
“Tiểu Quả Quả, ngươi làm gì phải tự mình đi? Một dùng một cái phù là được rồi mà?”
“Đúng vậy, thật sự không được còn có phi kiếm gì đó.”
“Còn có phi thuyền nha ~╮(╯▽╰)╭”
“Hắc hắc, xem ra tiểu Quả Quả nhà ta muốn thử cảm giác dùng hai chân hành tẩu rồi?”
“Ta thấy không phải như vậy, ta luôn cảm giác trên tinh cầu này không hề đơn giản như vậy.”
“Ta cũng cảm thấy vậy, tuy rằng bên ngoài nhìn qua không có gì, nhưng ta luôn có một loại cảm giác không khỏe.”
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, dừng một chút, sau đó tiếp tục đi về phía trước.
“Nơi này không có cách nào sử dụng phi thuyền cùng pháp thuật, phù chú gì đó cũng không thể dùng, tất cả đều bị giam cầm.”
Ngay cả Thiên Đạo cũng bị giam cầm, bó tính kiêu ngạo như vậy.
Nó sao có thể để người khác ở địa bàn của mình mà xằng bậy? Hơn nữa……
Mạc Vân Quả nhìn quét một vòng nơi hoang vu này, chỉ sợ thiên đạo cũng là một tên nhóc hẹp hòi, bằng không sao ngay cả cây cỏ cũng không cho phép sinh sôi đây?
“A? Ta đã nói có cổ quái mà!”
“Lợi hại như vậy? Thế mà còn có thể bị giam cầm.”
“Khụ khụ, cho nên…… Tiểu Quả Quả ngươi nói đến tìm Thiên Đạo thật sự không phải nói giỡn?”
“( hoảng sợ ) lợi hại nha tiểu Quả Quả!”
“Thật kích động thật hưng phấn! Cuối cùng có thể nhìn thấy dáng vẻ của Thiên Đạo rồi!”
“Ai, ta chỉ muốn hỏi Thiên Đạo một chút ở vị diện này của ta, vì sao lại tạo ra một người mỹ mạo kinh người như ta đây, ai ( phiền muộn )”
“Uy! Cảnh sát sao? Nơi này có người trang bức*!”
*Trang bức là có tiền, có quyền có thực lực nhưng giả nghèo giả khổ, giả ngu dại yếu ớt đến 1 lúc nào đó mới thể hiện ra để áp bức người khác.
Mạc Vân Quả:……
Phòng phát sóng trực tiếp vẫn trước sau như một náo nhiệt, lúc này cô lại không có tâm tư đi quản mất chuyện đó.
Tinh cầu này rất lớn, mà cô lại phải dùng hai chân mình đi tìm thiên đạo.
Như vậy xem ra, cô đột nhiên cảm thấy gánh nặng đường xa……
Hơn nữa càng đi tới gần trung tâm tinh cầu, cô lại càng cảm thấy áp lực tăng lên.
Xem ra, thế giới này Thiên Đạo hẳn là nằm ở trung tâm tinh cầu.
Trong lòng Mạc Vân Quả đã hiểu rõ, nhưng mặc dù trong lòng hiểu rõ, cũng muốn tự mình dùng hai chân đi qua!
Mạc Vân Quả cảm giác, bản thân thật lâu thật lâu rồi chưa dùng đôi chân mày đi đường nhiều như vậy, ừm…… Giống như có chút mệt mỏi.
Người trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn luôn thấy Mạc Vân Quả đi về phía trước, vì thế ở phòng phát sóng trực tiếp tiến hành các loại hình thức cỗ vũ cô cố lên, đương nhiên, cũng không ít người cỗ vũ bằng cách đánh thưởng, tuy nhiêu đồ vật có chút kỳ quái.
“Đinh! Người dùng hoa hoa đánh thưởng100 đóa hoa cố lên!”
“Đinh! Người dùng thần thoại đại thần đánh thưởng một quyển《 đi a thất thần lời nói 》!”
“Đinh! Người dùng ta không nói cho ngươi ta là ai, đánh thưởng một cái ‘ ta không nói cho ngươi ta là ai chuyên chúc moah moah ’!”
“Đinh! Người dùng ta chính là linh tuyền, linh tuyền chính là ta, đánh thưởng một giọt nước linh tuyền!”
“Đinh! Người dùng ta xem ngươi là số hiệu đánh thưởng……”