Tiêu Vân Trác nhìn Thường Hy, trong đôi mắt dẫn theo ý cười nhè nhẹ, ngay sau đó lôi kéo Tiêu Vân Thanh nói: “Huynh ở đây cũng không giúp đỡ được gì, vẫn nên cùng ta vào xem phụ hoàng một chút!”
Tiêu Vân Thanh cũng đành chỉ gật đầu một cái, lúc này cái óc heo như hắn cũng không giúp đỡ được gì, nhìn nương tử nhà mình một cái, lại nhìn sang Thường Hy, nói: “Lệ Bình là một người thẳng tâm, ta cũng không đủ tâm cơ, nay gặp phải loại chuyện này nhất thời không biết phải làm sao. Nếu như Ngu thượng nghi có thể giúp được Lệ Bình qua cửa ải này, về sau ta nhất định sẽ coi như ân nhân mà đối đãi!”
Lời vừa nói ra, người khác thì không nói làm gì, riêng Hoàng quý phi mặt cũng trở nên xanh ngắt, hôm nay cư nhiên lại đối với một cung tỳ nói ra như thế, vậy tấm mặt mo này của bà để vào đâu? Đây không phải rõ ràng là hướng về phe Thái tử sao?
Thường Hy cũng không dám sơ ý, lập tức nói: “Vương gia đừng nói vậy, Thái tử gia vốn nặng tình cảm chân tay, vừa nghe đến vương gia gặp chuyện liền lập tức chạy đến. Nô tỳ chẳng qua cũng chỉ là phụng mệnh làm việc, ngài chớ nói vậy, nô tỳ đảm đương không nổi!” Tới chỗ này liền dừng lại, hé miệng cười cười rồi lại tiếp tục: “Huống chi thời điểm trước kia vương phi vẫn luôn chăm sóc nô tỳ, đạo nghĩa tri ân báo đáp nô tỳ vẫn hiểu được!”
Hoàng quý phi nghe được lời nói của Thường Hy, trong lòng mới hơi nhẹ nhõm đôi chút. Nghe xem người ta nói, vừa đem mặt mũi Thái tử nâng lên, lại nói mình thành người trọng tình nghĩa, có ân liền báo đáp. Điểm này con dâu của bà so với người ta còn kém xa, quả thật là không cùng một đẳng cấp, chẳng trách Thái tử gia lại coi trọng nàng ta như vậy, Hoàng thượng cũng yêu thích không thôi. Hôm nay người bên cạnh bà xảy ra chuyện, nghe được lời nàng nói cũng có phần nào cảm kích!
Tiêu Vân Thanh lúc này mới cười cười. Lệ Bình nhìn hắn nói: “Chàng theo Thái tử gia đi đi, nơi này có mẫu phi và Thường Hy rồi, chàng không cần lo lắng!”
Nghe vậy Tiêu Vân Thanh mới cùng Tiêu Vân Trác đi đến chỗ Hoàng thượng. Nhìn hai người rời đi, sắc mặt Thường Hy trầm xuống, nhìn Hoàng quý phi nói: “Có chuyện tình này phân lượng của nô tỳ không đủ, cần Hoàng quý phi tự mình ra tay mới mong tra ra được chút gì đó!”
Hoàng quý phi có điểm kinh ngạc nhìn Thường Hy nói: “Ngươi thật sự có biện pháp trả lại trong sạch cho Lệ Bình?”
“Dù cho chỉ có một tia hy vọng nô tỳ cũng muốn thử một lần. Chuyện gì đi chăng nữa thì cũng không thể làm mà không lưu lại dấu vết!” Trong lòng Thường Hy thật không có mười phần nắm chắc, kẻ địch nếu như đã trù hoạch kế sách như vậy thì bước tiếp theo hẳn cũng đã làm, nàng cũng không thể làm gì khác hơn là đi một bước tính một bước rồi. Chỉ chờ xem vận khí người nào tốt hơn thôi!