• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cho dù ta thật sự thích người khác, tại sao cô lại chạy? Không tới đâm ta hai nhát kiếm mà né tránh?” Hắn cười nói.

Ừ, đúng ha.

“Lần sau biết sẽ làm gì rồi.” Nàng gật đầu. Nàng còn nghĩ đến lần sau.

Tần Xước hôn lên cằm nàng, sau đó đến môi và lưỡi. Nàng không nhịn được ôm cổ hắn, khi xe ngựa xóc nảy, bàn tay đặt trên người hắn cũng trở nên không yên phận.

“À, Bôn Lôi Kiếm giá bao nhiêu, sau này ta nghĩ cách kiếm tiền cho ngài…” Nàng vừa thở nhẹ vừa hỏi.

“Đưa cái hộp kia của cô cho ta là được” Thấy nàng nhất thời không phản ứng, Tần Xước cười, tay chân cũng không yên phận, “Cái hộp cô mang tới để cầu hôn ấy.”

“Không cho, lúc đó ngài không muốn” Tạ Tinh Diêu cắn môi, hai mắt đã mơ hồ có dục vọng, “Ôn tỷ tỷ ở bên ngoài…”

Tần Xước thở dài, đành phải chậm rãi xoa nàng, chờ nàng hết giận, nhẹ giọng nói: “Vậy cô nhỏ giọng chút.”

Bàn tay hơi lạnh còn lạnh hơn vào ban đêm, thò thẳng vào trong áo nàng. Toàn thân nàng căng lên vì bị kích thích, bị véo eo, mềm nhũn dựa vào người hắn, mím miệng cười, cắn tai hắn, để tùy ý hắn cởi quần áo.

“Ngài lạnh không?” Tạ Tinh Diêu hỏi.

Thật ra, hai ngày nay Ôn Lương Thu đã làm thuốc mà Nghiêm Liễu gửi tới thành thuốc viên, triệu chứng hiện tại của hắn đã nhẹ rất nhiều, ngẫm nghĩ vẫn ngập ngừng “Ừ”, sau đó người trước mặt tự cởi đai lưng, đeo lên cổ hắn.

“Khá hơn không?”

Ý cười của hắn sắp không giấu được nữa, hôn lên mí mắt, chóp mũi, khóe miệng của nàng, nhìn áo yếm màu hồng của nàng, muốn tháo xuống, nhưng Tạ Tinh Diêu nắm tay hắn, nói “Không được cởi.”

Hắn chưa kịp hỏi, nàng đã lẩm bẩm: “Ai bảo ngài chạm vào người khác.”

Biết cơn giận của nàng sẽ không nguôi trong chốc lát, hắn đành cười bất đắc dĩ, nói “Được”, sau đó cọ ngực nàng cách lớp áo yếm.

Nàng càng ngày càng thành thạo trong việc cởi quần hắn, đặt món đồ thô to hơi nhô lên trong lòng bàn tay mình chơi đùa, sau khi nhìn hắn say mê một lúc, cố ý cầm mạnh, ép hắn phải hít hà.

“Ta nhận lỗi, xin nữ hiệp hãy tha mạng.” Hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể trêu nàng.

Nàng cuối cùng cũng nở nụ cười, từ từ nâng mông lên có chút đắc ý, nhét g/ậy th/ịt vào miệng huyệt của mình.

Hoa h/uyệt hơi ướt nhưng vẫn chưa trơn lắm, nàng nhét đầu gậy vào có chút khó khăn. Tần Xước thấy thế, tự mình cầm món đồ kia, để nàng thử ăn từng chút một.

Nữ tử ngồi trên người hắn, hai tay vịn vai hắn, đường rãnh trên lưng mờ nhạt dưới ánh trăng yếu ớt, cặp mông căng tròn mượt mà. Nàng nhẹ nhàng nâng người lên rồi hạ xuống, thở gấp nhè nhẹ, ăn vật lạ của hắn hơn một nửa.

Tần Xước nhìn n/úm v/ú như ẩn như hiện nhô ra dưới lớp áo yếm của nàng, hôn lên cách áo yếm. Ngược lại lớp vải cọ vào người khiến Tạ Tinh Diêu ngứa ngáy khó nhịn, hắn thậm chí liếm ướt hoa phù dung thêu trên yếm nàng.

Tạ Tinh Diêu đột nhiên cảm thấy, mình mới là người phải chịu đựng thế này, nhưng cứng rắn không chịu cởi, nhìn hắn hôn và xoa lung tung trước ngực nàng.

Xe ngựa xóc nảy, thỉnh thoảng cán một viên đá, thân thể bọn họ run rẩy một hồi, g/ậy th/ịt nhét bên trong cũng đâm lung tung, chọc thẳng vào nơi sâu nhất của nhụy h.oa. Nàng muốn rên rỉ, nhưng không dám phát ra tiếng, chỉ cắn mạnh vào vai hắn.

Đỡ người đang dựa vào vai mình, Tần Xước nhẹ nhàng nỉ non bên tai nàng “Ngoan nào”, sau đó đâm sâu vào hoa h/uyệt, không chừa khe hở nào. Miệng huyệt vẫn luôn căng chặt, chỉ có dòng suối ẩm ướt bị đưa ra khỏi hoa h/uyệt, bôi trơn miệng huyệt tròn và chặt.

Nàng không chịu nổi nữa, ngửa đầu thở dồn dập. Tần Xước thấy nàng cắn môi, dùng tay cạy môi nàng ra, nói “Đừng cắn”, kết quả Tạ Tinh Diêu cắn ngón tay hắn.

Hắn phát hiện nàng thích cắn, cho dù lúc hôn nhau, vẫn dùng sức cắn. Mỗi lần làm xong, trên người không những có dấu hôn, còn có không ít dấu răng. Lúc này, hắn không còn cách nào khác, đành chịu đựng cơn đau, duỗi bên trong.

Nàng luôn mất một thời gian mới thích nghi, sau đó thu lại sức. Cái lưỡi linh hoạt bắt đầu liếm ngón tay hắn, vòng quanh ngón tay cho đến khi nó trở nên mềm mại, ánh mắt mê đắm, nhìn chằm chằm vào tay hắn, nắm cổ tay hắn, liếm một cách nghiêm túc.

Cuối cùng nàng mút một ngụm, chớp mắt, lại bị thọc mạnh vào hoa h/uyệt, ngã nhẹ lên người hắn.

“Tần Xước, ngài nhẹ chút.” Nàng cúi đầu, không hiểu sao hôm nay hắn sốt ruột như thế.

“Sợ cô chạy.” Hắn không nhịn được ôm chặt nàng, xuýt nữa xảy ra chuyện khiến hắn sợ hãi.

Cảm nhận ngón tay mới bị nàng trêu chọc chạm vào phía dưới cơ thể nàng, xoa bóp cuống hoa đã trở nên nhạy cảm của nàng.

Ngón tay lạnh luôn khiến nàng hơi khó chịu. Ngón tay chấm chút nước suối ở miệng huyệt rồi bôi lên cuống hoa, đầu ngón tay nhẹ nhàng đảo quanh cuống hoa khiến nàng nhún vai. Một tiếng “Ô” đột ngột thoát ra khỏi môi nàng, khoái cảm bên trong và bên ngoài xảy ra cùng một lúc. Nàng không nhịn được rầm rì, áp sát vào người hắn. Tiếng rên rỉ ngắn ngủi quanh quẩn bên tai hắn, khiến hắn không khỏi thở dốc.

“Thích không?” Hắn hỏi.

Tuy rằng cảm giác luôn kỳ lạ, nhưng không thể nghi ngờ nàng hưởng thụ cảm giác nhột nhột như vậy, nàng gật đầu, vuốt ve sống lưng hắn cách một lớp áo, cảm nhận sự căng cứng và sức mạnh của xương cốt cùng cơ bắp, giờ phút này cảm xúc của hắn nằm trong tay nàng.

“Thích” Nàng trả lời dịu dàng kèm theo tiếng thở hổn hển nhè nhẹ, gương mặt ửng đỏ áp vào mặt hắn, giọng nói ngọt ngào kiềm chế cũng thể hiện sự quyến rũ, “Thích ăn ngài, ăn g/ậy th/ịt của ngài.”

Bị lời nói táo bạo đột ngột kích thích, Tần Xước cười khẽ, hôn cổ họng nàng, buộc nàng hé miệng, tiếng nức nở khe khẽ không ngừng phát ra.

“Tần Xước, ngài… và các thân mật trước kia, cũng… luôn thoải mái như vậy hay sao?” Hoa h/uyệt của nàng kẹp chặt cây thô to kia, cảm nhận nó ra vào mượt mà, từng đợt no căng đau nhức.

Nàng thật sự bị hắn dọa sợ, cẩn thận thử hắn, những thời điểm to gan quấn lấy hắn lúc trước, đều hóa thành nỗi sợ hãi được mất hiện tại.

“Không có” Giọng hắn mềm mại, sợ nàng lại khó chịu nên nhẹ nhàng dỗ dành, “Chỉ có một mình cô thôi, đừng lo lắng nữa nhé?”

Nàng nhất thời không quay lại được. Hắn thừa dịp nàng đang ngớ người, vùi đầu thật mạnh hai lần. Nàng gấp đến mức vịn vai hắn ngồi dậy, bị ôm eo ấn lên chân. Lúc này, nàng không dùng hết sức, ỡm ờ hưởng thụ khoái cảm mới mẻ.

“Thật à?” Nàng nhìn Tần Xước, trong mắt tràn đầy mong đợi.

Hắn cười bất lực: “Ừ, có lẽ bọn họ không quấn như cô. Ta chưa kịp làm gì thì bọn họ đã bỏ chạy.”

Dáng vẻ thở dài nghẹn ngào khiến hắn lại bị nhéo vào đùi. “Cũng đúng.” Nàng mỉm cười ôm hắn.

“Đúng cái gì?”

“Lần đầu tiên ngài làm ta rất đau. Lúc ấy ta nghĩ, nghe người ta nói làm chuyện này rất thú vị, tại sao ta không cảm nhận được.”



Hắn hiện giờ chỉ cảm thấy không còn lời nào để nói, g/ậy th/ịt đầy gân xanh tựa hồ nóng lòng triển lãm năng lực của mình, lại thô to thêm. Nàng lập tức cảm thấy như muốn nứt ra, nhưng hoa h/uyệt của nàng cắn quá chặt, không lui ra được.

“Ngài đừng cử động…” Nàng hơi chật vật, đè lên Tần Xước, cúi đầu, hai má ửng đỏ, tự mình chậm rãi di chuyển.

Đại khái do lực ở eo nàng đủ mạnh, vặn vẹo một lúc, lên xuống nuốt ăn, nàng có thể làm rất tốt, vòng eo xoắn nhẹ, khi bụng dưới của nàng áp vào người hắn, đầu nàng ngửa ra sau, toàn thân căng ra thành một đường cong mềm mại quyến rũ, hai tay nhẹ nhàng ấn sau đầu hắn, trêu chọc tình ý từng chút một.

Nàng phát hiện tuy tự mình cử động hơi khó khăn một chút, nhưng có thể dễ dàng tìm được điểm nhạy cảm nhất, nàng cắn tai hắn nói: “Sau này chọc vào đây, nhớ kỹ nhé.”

“Chỗ khác không thoải mái à?” Hắn cảm thấy g/ậy th/ịt bị hạt thịt và nếp gấp của hoa h/uyệt đẩy vào một góc, dường như q/uy đ/ầu bị ấn vô một chỗ mềm mại phồng lên.

“Không phải, nhưng chỗ này thoải mái nhất” Nàng nghiêm túc đáp, nhìn hắn gật đầu mới khẽ cười lẩm bẩm, “Nhưng thật tốt khi có ngài.”

Nàng dễ dàng thấy đủ đến mức hắn không hiểu được, nhưng sau này hắn mới nhận ra, thật lòng thích ai đó là một trong những điều khó nhất trên thế gian. Khi hắn hiểu được, mới biết nàng đã là tình yêu khắc sâu trong xương hắn.

Nàng chưa bao giờ là người mà hắn có thể buông bỏ bởi vì sự thay đổi của tình thế.

Khi nàng lên xuống dồn dập, không thể kìm nén hơi thở, hắn ôm nàng thật chặt để nàng không bị ngã. Sau đó, một lượng lớn chất nhớt trào ra từ nhụy h.oa, nàng lập tức thả lỏng, khóe mắt ửng đỏ, đôi môi trong suốt ướt át vì những nụ hôn, trông nàng ngập tràn vui sướng. Cuối cùng nàng ngồi xổm bên cạnh hắn, nắm cây đồ của hắn vuốt ve. Chất đục màu trắng phun ra ngay lúc nàng chưa kịp chuẩn bị, dính đầy mặt nàng. Nàng đột nhiên sợ hãi, chất đục màu trắng điểm xuyết trên gương mặt trắng nõn ngượng ngùng vẫn còn nét dục vọng của nàng, đôi mắt vô tội trong sáng, khóe mắt dính chút dịch, rõ ràng là vẻ d/âm đãng nhất.

Tần Xước tìm một cái khăn tay sạch sẽ lau cho nàng. Khăn tay màu hồng nhạt lướt qua lông mi và khóe miệng nàng, cả khuôn mặt nàng có màu như cái khăn tay. Nàng lè lưỡi tò mò liếm chút dịch trắng đục vừa rơi xuống môi, nuốt xuống, sợ hắn nhìn thấy sẽ cười nàng.

Tần Xước ôm nàng, hôn thật lâu. Tạ Tinh Diêu bị hôn đến mức hơi choáng váng, nhìn hắn khó hiểu.

“Thèm.” Hắn cười khẽ. Trước đây chưa bao giờ nghĩ rằng, hắn cũng có thời điểm không thể kiềm chế bản thân như một con mèo tham lam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK