Mục lục
Tổng Tài Cao Lãnh: Sủng Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái quán trà sữa bên kia kìa, tôi từng làm việc ở đó, trà sữa bên đó thật sự rất nổi, uống vô cùng ngon." Trần Tử Huyên chỉ vào một quán trà sữa ở đối diện.


Cái quán kia rất rộng rãi, bên trong đã chật kín khách, vốn là Trần Tử Huyên chỉ muốn mua thẳng một ly trà mang đi, không ngờ bà chủ trong quán còn nhận ra cô, đặc biệt dọn riêng cho cô một bàn.


"Trước kia Tử Huyên làm việc ở đây, là mèo thần tài sống của chỗ tôi đo. Ha ha ha, con bé kéo được nhiều khách lắm!" Vóc người bà chủ này hơi béo tròn, lại mỉm cười đưa menu cho Nguyễn Chi Vũ.





Biểu cảm Nguyễn Chi Vũ có hơi quái dị, nhưng vẫn nhận lấy.


"Vẫn nên để tôi chọn đi."


Ith chủ động giật lấy menu, anh ta thề là Nguyễn Chi Vũ chưa bao giờ đến nơi nào đông người như thế này!


"ở đây có combo dành cho tình nhân, Dịch Kiệt à, chúng ta gọi một phần được chứ?"


Một giọng nói nũng nịu truyền từ phía bên trái họ tới, Trần Tử Huyên nghe được cây đó, khuôn mặt lập tức trở nên sầm xuống.



VietWriter.vn



Lê Hướng Bắc nhíu mày nhìn qua bên đó, quả nhiên là hai người Triệu Dịch Kiệt và Trương Thiên Thiến, bọn họ còn dẫn theo một cô bé khoảng hơn ba tuổi, trông qua như một nhà ba người đầy ấm áp.


Vốn bề ngoài hay quần áo của mấy người Nguyễn Chi Vũ cũng rất nổi bật, Trương Thiên Thiên quay đầu gọi phục vụ, tầm mắt hơi ngừng một chút, vẫn luôn dàn lấy người của Trần Tử Huyên, biểu cảm hung ác mà khó nhìn.


"Ở đây không có gì ngon hết." Trần Tử Huyên nhớ lại chuyện ở nhà họ Trần hai ngày trước cũng phiền lòng lắm, không muốn ở chung một không gian với hai người họ, bèn đứng dậy định rời đi.


"Dịch Kiệt, chúng ta đi thôi, em không muốn để Tử Huyên thấy không vui." Trương Thiên Thiên lại cố ý nói to lên, giọng đầy mềm mại yếu ớt.


Triệu Dịch Kiệt nghe xong lời Trương Thiên Thiên thì ngẩng lên nhìn, trông qua Trần Tử Huyên mà biểu cảm đầy phức tạp.


Lệ Hướng Bắc thấy Trương Thiên Thiên kia thì vô cùng gai mắt, lạnh lùng châm chọc: "Trần Tử Huyên, cô có gì mà không vui hả? Chi Vũ cũng bị cô đánh gục rồi, quang minh chính đại đi kết hôn. Không phải như ai đó danh không chính, ngôn không thuận, chậc chậc... còn nghênh ngang đưa trẻ con theo ra cửa. Tự mình không biết xấu hổ cũng phải quan tâm tâm lý trưởng thành của con một chút chứ."


Trương Thiên Thiên nghe xong lời của Lê Hướng Bắc thì mặt trắng bệch một phen.


"Trần Tử Huyên, cô sợ chúng gì hả?" Lệ Hướng Bắc nhỏ giọng.


Khuôn mặt Trần Tử Huyên đầy ẩn nhẫn, cô quay lại ngồi vị trí cũ của mình. Lê Hướng Bắc tùy ý gọi một bàn đồ ngọt và trà sữa, tuy là anh ta lẫn Nguyễn Chi Vũ đều không thích ăn ngọt, nhưng anh ta muốn ở lại dùng cách này đối phó đám người kia.


Bọn Trương Thiên Thiên cũng không đi, còn kêu một bàn đồ ngọt với trà sữa tương tự, cô ta còn chồm qua khoe ân ái với Triệu Dịch Kiệt.


"Dịch Kiệt, món này không tệ đâu, anh ăn một miếng đi." Trên mặt Trương Thiên Thiên đầy ý cười, dùng cái thìa nhỏ mình vừa ăn múc keo đưa tới mọi người kia.


Lệ Hướng Bắc tán tỉnh vô số cô gái, đời anh ta ghét nhất là loại phụ nữ giả tạo như vậy, ánh mắt đang nhìn bọn Trương Thiên Thiên như bốc hỏa.


Anh ta quay đầu trừng mắt với Trần Tử Huyên ở đối diện một cái: "Nhanh làm chút gì đó phản kích đi!"


Biểu cảm Trần Tử Huyên đầy nặng nề, tầm mắt không hề nhìn qua đó.


"Trần Tử Huyên, cô đừng nói với tôi là cô còn quan tâm trên Triệu Dịch Kiệt đó nhé. Anh ta thì có gì tốt? Mắt cô mù rồi!" Lê Hướng Bắc giận rống lên một câu.


Hai mắt Nguyễn Chi Vũ lại nhìn người con gái ở bên cạnh, ánh mắt nhiều hơn chút tự hỏi.


"Không có, tôi chỉ là..." Cô cảm nhận được hai mắt nóng rực kia của Nguyễn Chi Vũ, cúi đầu uống một hớp trà sữa, cũng chưa nói ra câu tiếp theo.


Lê Hướng Bắc vô cùng bực bội. Mấy hôm nay Trần Tử Huyên luôn ỷ vào Nguyễn Chi Vũ để làm mưa làm gió, ăn hiếp bọn họ, vậy mà giờ gặp hai kẻ để tiện kia thì im thin thít.


Anh ta bèn mở miệng châm ngòi ly gián: "Trần Tử Huyên, Trương Tiểu Vi kia hai mươi tuổi coi như mẹ nhỏ của cô, bây giờ em gái cô ta là Trương Thiên Thiên lại cướp chồng cô, vậy mà cô vẫn còn nhìn được, rộng lượng thật đấy!"


Trần Tử Huyên bóp ly trà sữa nhìn về phía Trương Thiên Thiến. Người kia đang đáp lại cô với ánh mắt khinh miệt, bụng cô bèn phát lửa.


"Nguyễn Chi Vũ." Cô đột ngột ngẩng lên, gọi anh một tiếng.


Nguyễn Chi Vũ quay đầu lại nhìn cô, người Trần Tử Huyên bèn ngã về trước, tay phải ôm lấy cổ anh.


Cô hôn thẳng vào môi anh.


Lệ Hướng Bắc ngồi đối diện họ, nhìn mà thoáng trợn tròn mắt.


Đôi trai tài gái sắc Nguyễn Chi Vũ, Trần Tử Huyên này ôm nhau hôn nồng nhiệt trước mặt đám khách, cảnh này thật sự rất chói mắt người ta!


Nguyễn Chi Vũ giật mình không phản ứng lại được, chỉ cảm thấy cô ma sát nơi cánh môi mình, kỹ thuật đầy ngây ngô. Trong nháy mắt, khuôn mặt lạnh lùng của anh đỏ bừng một mảng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK