Lục Kiến Vi cảm khái: [Thời gian quả là một con dao sắc bén.]
Dĩ nhiên, cô không dám nói thẳng ra trước mặt Lục Trường Lan, nếu không anh lại tỏ ra bị tổn thương để cô phải thương hại.
Lục Kiến Vi hoàn toàn không thể chống cự trước điều đó.
*xkk
Chiều hôm đó, Weibo của cô dần trở lại bình thường.
Lúc này, số lượng fan đã tăng gần 5 ngàn, thực sự rất ấn tượng cho một phòng phát trực tiếp nhỏ như vậy.
Lục Kiến Vi càng không có ý kiến gì thêm.
Đúng lúc đó, điện thoại của Lâm Vũ Tư gọi tới: "Kiến Vi! Nước phù của cậu tớ uống hết rồi, ngon hơn cả trà hoa quả tớ mua."
Lục Kiến Vi nhướng mày: "Đó chính là điểm thu hút khách hàng của Xuất Vân Quan"
Lâm Vũ Tư khịt mũi hai tiếng: "Cậu hứa cho tớ đến thực tập ở đạo quan mài! Mấy hôm nữa tớ sẽ dọn đồ đến, cậu chuẩn bị phòng ở cho tớ đàng hoàng nhé, nếu không tớ sẽ ngủ chung với cậu đấy." Cô ấy đã rất mong chờ.
Lục Kiến Vi nói: "Không vấn đề gì cả"
Lâm Vũ Tư cười hớn hở một lúc rồi nhớ ra việc chính, nhắc nhở: "Website của cậu làm xong rồi! Cậu muốn qua xem không?"
Lục Kiến Vi ngạc nhiên: "Nhanh như Vậy sao?"
Lâm Vũ Tư nói: "Bạn của tớ làm việc chuyên nghiệp mài! Một website chỉ là việc nhỏ, mau qua nghiệm thu đi."
Lục Kiến Vi đáp: "Được! Tớ sẽ qua ngay."
Vừa lúc đó Lục Trường Lan cũng đã viết xong nội dung quảng cáo... Đang đi tìm Lục Kiến Vi và nghe được câu chuyện, hỏi: "Sư tỷ sắp đi ra ngoài à?"
Lục Kiến Vi đáp: "Vũ Tư bảo website bên đó đã hoàn thành! Sư tỷ qua xem thử”
Lục Trường Lan thả lỏng người, không hỏi thêm gì nữa.
Người giấy nhỏ nằm sấp trên bồ đoàn ngây ngô nhìn hai người bằng đôi mắt đen láy
Lục Trường Lan kéo nó ra xa một bên.
Người giấy nhỏ tỏ ra không vui, bắt đầu cắn vào tay anh nhưng không thể để lại dấu răng nào.
Lục Kiến Vi đứng dậy đúng lúc, dặn dò: "Khi sư tỷ vắng nhà, đệ đừng có bắt nạt nó nhé."
Lục Trường Lan nhanh chóng đồng ý...
Đến phòng làm việc đã là một tiếng sau.
Bên ngoài trời nắng gắt, những người đứng ngoài đa phần đều ướt đẫm mồ hôi, mặt đỏ bừng vì nóng nhưng Lục Kiến Vi vẫn trông sạch sẽ và tươi tắn, thu hút ánh nhìn của người đi đường.
Lâm Vũ Tư đứng chờ ngoài cửa, thấy cô liền vẫy tay: "Kiến ViI Tớ ở đây nè"
Lục Kiến Vi tiến lại, cùng cô ấy bước lên lầu.
Vừa vào phòng làm việc có điều hòa, Lâm Vũ Tư ngay lập tức cảm thấy thoải mái, không giấu nổi lòng ghen tị với Lục Kiến Vi, người dường như không hề biết đến cái nóng.
Phòng làm việc vẫn tập hợp những người quen thuộc như lần trước.
Hiện tại, họ đang say sưa xem một bộ phim cung đấu.
Chàng trai từng được cô nhắc nhở, người mà gia đình cậu ấy có hỷ sự, tên là Tô Minh Nghiêm.
Chị gái của cậu ấy vừa mới kết thúc lễ ăn hỏi và chàng rể tương lai thì rất tốt bụng... Ngày cưới đã được ấn định vào cuối năm nay.
Tô Minh Nghiêm rất ngưỡng mộ Lục Kiến Vi, và lần này cậu ấy đã tự nguyện đảm nhận vai trò chủ thiết kế, quyết tâm phải làm cho cô hài lòng.
Cậu ấy đang kiểm tra website để xem còn điều gì cần chỉnh sửa không, thì nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu nói: "Nhanh lên, xem thử đi."
Lâm Vũ Tư đáp: "Đến rồi! Không cần hối đâu."
Lục Kiến Vi theo cô ấy tới bên máy tính, màn hình hiển thị trang web thiết kế cho Xuất Vân Quan.
Nhìn qua, website tỏa sáng với vẻ đơn giản và sang trọng, logo "Xuất Vân Quan" như mây bay lượn lờ, tạo cảm giác cao quý và thanh thoát.
Phía dưới còn có một số file khác, tất cả đều dựa trên tài liệu do cô cung cấp, một số trong đó đã được thiết kế lại hoàn toàn.
Lục Kiến Vi cảm thấy rất hài lòng.
Tô Minh Nghiêm nói: "Đây là bản mẫu cuối cùng của website! Cô xem có điểm nào cần chỉnh sửa không? Nếu không thì coi như hoàn thành rồi."
Lục Kiến Vi khen ngợi: "Không cần sửa thêm, rất đẹp rồi đấy."
Tô Minh Nghiêm cười rạng rỡ.