"Sao cậu vẫn chưa ngủ?" Lâm Vũ Tư hỏi.
Lục Kiến Vi đang ngồi nghịch điện thoại, trả lời: "Cậu chưa về! Tớ không thể ngủ được."
Lời nói ấy khiến Lâm Vũ Tư cảm động.
Lục Kiến Vi nhìn cô ấy, không khỏi thúc giục: "Cậu nhanh lên! Đi tắm đi rồi còn nghỉ ngơi nữa."
Cô cần chú ý đến tiếng động từ phòng tắm để có thể kịp thời can thiệp nếu có sự cố! Nên sau khi Lâm Vũ Tư rời khỏi KTX, Lục Kiến Vi đã làm hỏng tay nắm cửa phòng tắm.
Nếu không, khi cửa bị khóa từ bên trong, Lục Kiến Vi không mở được, có lẽ cô sẽ phải trơ mắt chứng kiến tai nạn xảy ra.
Phòng tắm chỉ cách buồng vệ sinh bởi một cánh cửa kéo, không có gì phải lo lắng.
Lâm Vũ Tư vừa tìm quần áo, vừa kể lại với Lục Kiến Vi về những chuyện xảy ra tối nay! Đặc biệt là thẩm mỹ viện mà cô ấy chưa bao giờ đến kia.
Lục Kiến Vi nghe đến đây thì có vẻ mặt kỳ lạ: “Thẩm mỹ viện á? Tối nay cậu đã đến thẩm mỹ viện à?"
Cô không tự chủ mà nghĩ về tấm poster của thẩm mỹ viện kia và thời gian ghi trên đó.
Tuy nhiên, trên hình, đôi môi của Lâm Vũ Tư đã biến mất, trong khi người đang đứng trước mặt cô vẫn còn đó.
Lâm Vũ Tư buồn bã: “Đúng vậy, bức poster trên thẩm mỹ viện rất hấp dẫn nên tớ đã bị cuốn hút, tiền cũng đã vào túi người ta rồi.” Nhưng cứ nghĩ đến kết quả, cô ấy lại không kìm được cười sảng khoái.
“Thẩm mỹ viện kia kỹ thuật tốt lắm.” Lâm Vũ Tư đưa mặt gần Lục Kiến Vi, nói: “Đẹp không?! Tớ nhìn mà cũng muốn tự hôn mình một cái luôn đó.”
Tầm mắt của Lục Kiến Vi rơi trên đôi môi mới làm của Lâm Vũ Tư… Môi có màu sắc rõ ràng, ẩm mượt bóng lộn, giống như có gắn viên ngọc đỏ lấp lánh, chạm vào còn mát lạnh.
Từ khi nghe đến từ [Thẩm mỹ viện], trong lòng cô đã có chút không bình thường.
Bài viết dài mà cô đọc chiều nay vẫn còn trên trang WeChat, bức ảnh kia thực sự rất cuốn hút.
Lục Kiến Vi hỏi: “Thẩm mỹ viện kia có phải tên là [Thẩm mỹ viện Thiểm Dạ] không?”
Lâm Vũ Tư ngạc nhiên: “Làm sao cậu biết?”
Cô ấy cũng ngạc nhiên khi thấy cái tên kia, vì rõ ràng cái tên nghe có vẻ kỳ cục.
Lục Kiến Vi mím môi! Ban đầu chỉ nghĩ đây là một trò đùa dai của ai đó nhưng bây giờ trong lòng cô cảm thấy chuyện này không hề bình thường chút nào.
Mọi thứ có vẻ không đơn giản như vậy.
Cô mở WeChat, kéo xuống và chú ý vào video có tiêu đề “Video Dự Báo Linh Dị”.
Nghĩ một chút, Lục Kiến Vi vẫn nhấn play.
Video đột nhiên chiếm trọn màn hình điện thoại, rất rõ nét.
Chỉ là cô nhìn một cái đã nhận ra, nền video là ký túc xá của bọn họ! Mở đầu là Lâm Vũ Tư ôm quần áo đi vào phòng tắm.
Nhìn đến đây, Lục Kiến Vi nhăn mày nghĩ: [Không lẽ có người lắp camera trong ký túc xá của bọn họ à?]
Trước đây, trong trường đã từng xảy ra một sự kiện kinh hoàng tương tự.
Một chàng trai không mấy nổi bật, đã âm thầm lắp đặt camera khắp nơi trong ký túc xá nữ.
Khi bị phát hiện và bắt quả tang, mọi người chứng kiến hắn ta đã lưu giữ một lượng lớn video.
Vụ việc này đã tạo ra một làn sóng phẫn nộ trong cộng đồng học đường.
Kết quả là anh chàng này không chỉ bị kỷ luật mà còn phải đối mặt với việc bị kiện ra tòa bởi phụ huynh của những nạn nhân.
Trong một video đang được phát, từ khi Lâm Vũ Tư bước vào phòng tắm, hình ảnh trên màn hình trở nên mờ nhòe… Chỉ lướt qua vòi sen, đôi khi chuyển xuống sàn nhà trong khi cô ấy đang hát ngân nga.
Danh Sách Chương: