Cậu nhóc cắn ngón tay: "Em mới... vào đây."
Trong nhà không ai quan tâm đến cậu bé! Đặc biệt là khi Chu Hiểu Hiểu bị mẹ đánh.
Cậu nhóc lấy kẹo từ túi ra, đặt một nắm lên người cô, nói: "Em cho chị kẹo này..."
Chu Hiểu Hiểu gắn giọng: "Cầm nó cút ra ngoài." Trong lòng cô ấy cũng bắt đầu dậy sóng.
Trong lúc căng thẳng, cửa nhà bỗng dưng có tiếng gõ, tiếp theo là cửa phòng Chu Hiểu Hiểu cũng bị gõ... Một giọng nói xa lạ vang lên: "Xin hỏi! Kim Hoàn có phải là bạn cùng bàn của cô không?”
Chu Hiểu Hiểu do dự mở cửa, thấy hai cảnh sát đứng ở đó.
Cô ấy không rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết gật đầu và cẩn thận nói: "Kim Hoàn là bạn cùng bàn của tôi! Cậu ấy gặp chuyện gì vậy?"
Một trong hai cảnh sát thông báo: "Chiều nay, người ta phát hiện cô ấy đã †ử vong, nên chúng tôi đến để hỏi thăm."
Chu Hiểu Hiểu ngạc nhiên: "Cô ấy đã chết từ chiều sao?"
Buổi chiều... Vậy người vừa hỏi cô ấy về ước nguyện là ai?
Cảnh sát tiếp tục hỏi: "Vậy từ 5 đến 6 giờ chiều, cô ở đâu? Có ai có thể làm chứng không?”
Chu Hiểu Hiểu lo lắng: "Hôm nay, tôi không đi đâu cả! Tôi còn có lịch sử truy cập internet để chứng minh."
Mẹ Chu cũng xác nhận: "Đúng vậy! Hiểu Hiểu cả ngày ở nhà... Hôm nay, chúng tôi còn tranh cãi vì con bé chỉ ở trong phòng."
Đây là ngôi nhà cũ, mọi người bên ngoài đều quen biết.
Vì vậy, hai cảnh sát rất nhanh đã xác định được Chu Hiểu Hiểu cả ngày không rời nhà, ngoại trừ việc buổi chiều cô ấy giúp mẹ bỏ rác.
Sau khi cảnh sát rời đi, Chu Hiểu Hiểu cảm thấy bối rối.
Làm sao Kim Hoàn có thể qua đời?
Rõ ràng cô ấy vừa mới hỏi về ước nguyện của mình... Làm sao có thể đã chết? Vậy ai đang sử dụng tài khoản của Kim Hoàn?
Cảnh sát chỉ cho Chu Hiểu Hiểu biết rằng vào buổi chiều, sau khi chia tay bạn trai thì Kim Hoàn không may gặp nạn và qua đời trên đường về nhà.
Lúc đó không có nhân chứng nào.
Chu Hiểu Hiểu vội vã chạy vào phòng, thấy tài khoản của Kim Hoàn đã offline.
Cô ấy liên tục nhắn tin nhưng không nhận được hồi đáp, như thể tin nhắn đã chìm xuống đáy biển.
Chu Hiểu Hiểu bắt đầu cảm thấy sợ hãi! Cô ấy không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng lại không tự chủ nghĩ về những điều tồi tệ.
Mọi thứ dường như đều liên quan đến trang web ước nguyện...
Chu Hiểu Hiểu nhìn em trai đang lén lút mở cửa bước vào, khuôn mặt trẻ trung, đôi mắt đen láy nhìn cô ấy với nụ cười rạng rỡ.
Người bình thường có thể sẽ thích cậu bé nhưng cuộc sống của Chu Hiểu Hiểu lại hoàn toàn bị cậu nhóc này làm xáo trộn.
Chu Hiểu Hiểu không ước cậu nhóc chết mà chỉ ước cậu nhóc trở thành thực vật! Như vậy, người vân vẫn còn sống và cuộc sống của cô ấy sẽ dễ dàng hơn.
Có lẽ đó là lý do tại sao số lượng tiền cược lần này đã đủ nhưng bây giờ cô ấy đã cảm thấy hối hận.
Cậu nhóc ôm một cái bánh bao rúc vào lòng Chu Hiểu Hiểu, giọng nói non nớt: "Chị ăn đi..."
Chu Hiểu Hiểu ngơ ngác nhìn em trai.
Một lúc sau, cô ấy mới từ dưới đất bò dậy, mở máy tính và đăng nhập vào Weibo... Điện thoại đã hỏng nhưng máy tính vẫn dùng được.
Trên Weibo, chỉ có tin nhắn từ một người.
Lục Bán Tiên đã gửi tin nhắn mới cho cô ấy hơn 10 phút trước: [Tuyệt đối đừng ước nguyện! Cô có thể sẽ hối hận đấy.]
Cô ấy run rẩy trả lời: [Bán Tiên có ở đó không?]
Sau khi gửi đi, trái tim Chu Hiểu Hiểu như bị treo lơ lửng.
Lục Kiến Vi tất nhiên vẫn ở đó.
Cô luôn chờ đợi phản hồi từ Chu Hiểu Hiểu! Cuối cùng cũng đợi được.
Lục Kiến Vi không lãng phí thời gian, hỏi: "Cô đã ước nguyện chưa?”
Chu Hiểu Hiểu thẫn thờ, một lúc lâu sau mới trả lời: "Nếu bạn nhận được tin nhắn từ một người đã chết, điều đó có nghĩa là gì?" Lục Kiến Vi nhíu mày.
Mặc dù phản ứng đầu tiên của cô là nghĩ đến ma nhắn tin nhưng cũng có khả năng là người nhà dùng tài khoản! Tuy nhiên, chuyện này không đơn giản, không thể do là người nhà dùng.
Lục Kiến Vi trả lời: "Cô có thể nói rõ hơn được không?"