Mục lục
Gia Thần - Nhị Dưỡng Hóa Thái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tạ Trọng Sơn buồn cười, đứng yên bất động.

Tạ Quỳnh lập tức tiến lại gần, tự hôn nhẹ lên môi hắn một chút. Nhưng rồi lại tự cau mày thất vọng nói: "Vẫn không được, huynh có thể làm giống như vừa rồi không... Cố gắng gợi ý cho ta chút nữa đi?"

Nàng đã không còn khóc, trong mắt vẫn còn nước mắt trong suốt, khi nhìn hắn thì mang theo sự cầu xin, muôn vàn sự quyến rũ đều thu lại trong sự ngây thơ.

Tạ Trọng Sơn không nhịn được, bị nàng nhìn như vậy, dưới thân lập tức nổi lên phản ứng. Giữa khố nổi lên một cục, không hoàn toàn phù hợp với sự ngây thơ của nàng nhưng lại cực phù hợp với sự ti tiện của hắn.

"Là như thế này sao?"

Giọng nói của Tạ Trọng Sơn đã khàn khàn, hắn giữ sẵn cái gáy nàng, cắn vào môi nàng và hôn thật sâu.

Dây dưa sâu đậm, lần này chỉ còn lại sự dịu dàng.

Cũng may, thì ra nàng không chán ghét nụ hôn của hắn.

Tạ Quỳnh được buông ra và thở gấp, ánh mắt còn sáng hơn vừa rồi rất nhiều, nàng không lùi lại, cũng không ngượng ngùng, chỉ liếm liếm khóe môi rồi ngượng ngùng nói: "Có thể làm lại lần nữa không?"

Này gần như là đang mời gọi hắn rồi.

Tạ Trọng Sơn mỉm cười, đè nặng Tạ Quỳnh ngây thơ say rượu rồi ngã xuống. Không nhịn được mà nhẹ nhàng phủ lên tóc mai của nàng, ôm cả người nàng hoàn toàn vào trong ngực.

"Ta sẽ đổi cách gợi ý cho nàng, thế nào?"

Tạ Quỳnh khó xử nhíu mày, muốn nói cho hắn thật ra hiện tại không muốn đoán ra thân phận của hắn nhanh như vậy. Nàng là... Là còn muốn hắn hôn nàng thêm chút nữa.

Nhưng mà nhìn thiếu niên gấp gáp như vậy, hưng phấn đến nỗi thứ ở giữa hai chân nàng kia đã cứng rắn và ngẩng lên rồi, đang giễu võ giương oai, chờ đến lúc được bắt nạt nàng.

"Thế nào?"

Tạ Trọng Sơn kiên nhẫn hỏi nàng thêm lần nữa.

Hắn đã bắt đầu thở gấp rồi, tình ý trong lồng ngực cuộn trào mãnh liệt sau khi uống rượu, lại bị khiêu khích như vậy, gần như đã muốn

lập tức lột quần áo của nàng ra, làm cho nàng biết rốt cuộc hắn là ai của nàng.

Tạ Quỳnh chỉ có thể nhẹ nhàng gật đầu.

Nụ hôn của thiếu niên gần như là phủ lên trong khoảnh khắc nàng gật đầu, rậm rạp, nhẵn nhụi dịu dàng, liếm lên chóp mũi mặt mày của nàng, kéo dài từ trên môi xuống tới cổ.

Nụ hôn ướt át đi xuống phía dưới một đường, vốn dĩ bàn tay còn đỡ vòng eo giúp nàng đã kéo vạt áo của nàng ra, đồ lót bị ném đi, bộ ngực đầy đặn giấu trong lớp quần áo lại được nhìn thấy bầu trời.

Tạ Trọng Sơn vẫn liếm đầu vú của nàng như cũ.

Ngọn đèn dầu chưa tắt chiếu sáng khung cảnh kiều diễm trong màn rõ ràng từng chút một. Thiếu nữ với nửa thân trần thở hổn hển dồn dập, trước ngực là một thiếu niên gấp đến nỗi không thể chờ, muốn ăn nuốt hết tất cả nước trên người nàng vào trong bụng.

Tạ Quỳnh mờ mịt, nhìn chằm chằm vào đỉnh màn mà thở dốc, bàn tay cũng không tự chủ được mà đặt lên trên đầu thiếu niên, hy vọng hắn sẽ ăn nhiều một chút, rồi đừng ăn sữa nữa.

Nàng híp mắt ngâm nga nhẹ nhàng, thiếu niên lập tức đứng dậy hôn nàng, ngậm lấy cánh hoa vuốt phẳng rồi nói: "Nhớ ra ta là ai chưa?"

Tay hắn kéo đi quần áo còn thừa lại của nàng, trong sự phối hợp không tình nguyện của nàng, dễ dàng cởi được váy sam ra ngoài, ngón tay đảo lộn ngay tại hoa h/u/yệt lầy lội của nàng.

Tạ Quỳnh lắc đầu, nàng còn muốn nhiều hơn.

Ngón tay dưới thân lập tức vân vê đế thịt của nàng. Một viên nho nhỏ, cũng chỉ là một hạch táo nhỏ, cũng là nơi quan trọng nhất trên người nàng, chỉ cần chạm nhẹ một chút sẽ khiến cho nàng run rẩy cơ thể và tiết ra càng nhiều d*m thủy hơn.

"Có nhớ ra chưa?"

Tạ Trọng Sơn hơi tàn nhẫn, ngón tay ôm lấy đế thịt đặt câu hỏi. Gần như xem việc này thành một kiểu tình thú rồi.

Tạ Quỳnh cảm thấy như hắn đang ép cung. Nàng cắn răng lắc đầu, chỉ mở rộng chân ra hơn.

"Cô nương ngu ngốc."

Vì thế Tạ Trọng Sơn mỉm cười mắng nàng, ngón tay lại vói vào

trong huyệt thịt của cô nương ngu xuẩn tiếp tục đảo lộn làm xuân thủy tiết ra.

Huyệt thịt của cô nương cực kỳ mềm, ngón tay thiếu niên lại vô cùng cứng rắn có lực.

Tạ Trọng Sơn nhét hai ngón tay vào, khiến nó có cảm giác đầy hơn và cứng rắn hơn. Hắn xuyên qua tầng tầng lớp lớp thịt mềm, tiến đến chỗ con suối đang nhỏ nước, chọc chọc vài lần một cách xấu xa, rồi lại móc vào nơi hơi thô ráp trong huyệt của nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK