• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Két sắt này muốn mở ra cần phải có dấu vân tay của chính chủ! Đạm Nhã kéo ghế lại, trên đó Dịch Quân vẫn ngủ mê mệt, liền cầm bàn tay hắn lần lượt áp năm ngón tay lấy mã dấu vân tay.

Điện thoại của Dịch Quân ở trên bàn kêu lên, Đạm Nhã nhìn vào màn hình, một khung lệnh cho phép mở két sắt xuất hiện, cô liền mở pass điện thoại do vài lần kín đáo quan sát hắn quét, rồi bấm vào “OK”.

Vân tay cùng mã lệnh điện thoại, hai lớp bảo mật đều thông qua, cửa tủ bật mở ngay.

Đạm Nhã lấy ở bên trong két sắt ra khá nhiều hồ sơ, không cần nói cũng biết đây chính là những hồ sơ mật của Dịch Quân hoặc của tập đoàn Thế Kỷ Dịch thị! Cô xem nhanh qua, lựa chọn loại hồ sơ mà mình muốn tìm kiếm. Phần lớn là các hồ sơ thông tin bảo mật, các dự án làm ăn lớn…

Chợt, Đạm Nhã phát hiện một hồ sơ ADN khác lạ, thời gian của ba năm trước! Tức thì cô mở ra xem, đôi mắt lướt hết các dòng chữ để rồi cuối cùng là bất động.

- Đình...!

Những ngón tay cầm giấy tờ trở nên cứng ngắc, cảm giác máu trong người lập tức đông cứng lại, Đạm Nhã nuốt khan, chính là bên tai nghe tiếng gọi trầm thấp đầy đột ngột của Dịch Quân.

Thân thể ngồi yên chẳng khác gì bức tượng trong vài phút, tiếp theo cô khẽ khàng quay qua, mới thấy Dịch Quân vẫn còn ngồi trên ghế dựa, hàng mi hơi lay động nhưng may mắn là hắn chưa mở mắt ra. Bấy giờ cô mới thở phào nhẹ nhõm, là hắn đang nói mớ.

Bờ môi đó chỉ nói mấy từ rời rạc, duy nhất liền nghe được một, hai câu ngắn ngủi:

- Đình... tha lỗi cho anh... Chính anh đã làm em đau khổ... em đừng rời xa anh...

- Con gái ngoan của ba, Yên Yên, là ba đã hại con... Ba yêu con nhiều lắm...

Ánh mắt Đạm Nhã hướng chằm chặp vào Dịch Quân đang nói mơ màng, dường như trong cái nhìn vô ngôn ấy là một nỗi đau tựu hình sâu sắc nhưng không thể nói thành lời! Trái tim chợt nhói lên, đau buốt giống như vết thương cũ tưởng đã lành nay lại bị người khác cầm dao cứa vào lần nữa!

Cô đưa tay gạt nhanh giọt lệ chực rơi, nhắm mắt hít thở sâu để bình tĩnh hơn. Không còn nhiều thời gian nữa, cô mở mắt nhìn trở lại những xấp hồ sơ trên tay, xuất hiện sự phân vân khó xử.

Cuối cùng, Đạm Nhã lấy một bìa hồ sơ mà bản thân thấy rằng có thể giúp cho kế hoạch của mình. Xong xuôi, cô cất những hồ sơ trở lại két sắt, tiếp theo lần thứ hai dìu Dịch Quân đến ghế sa lông, để hắn nhẹ nhàng nằm xuống. Cô nhìn hắn chốc lát, để ý đuôi mắt hắn hình như hơi ươn ướt, nghĩ gì đó cô quệt nhẹ một cái.

- Có những chuyện không phải cứ hối hận thì sẽ quay về như trước, Dịch Quân!

Dứt lời, Đạm Nhã đứng dậy rời khỏi phòng, đem theo một nỗi đau câm lặng.

… Dịch Quân choàng tỉnh khi bị lay mạnh, mí mắt nặng trĩu từ từ mở ra, rất nhanh trông thấy gương mặt sốt sắng của Hải Vương xuất hiện.

- Dịch tổng, anh không sao chứ?

- Ừm, chỉ hơi đau đầu thôi... - Dịch Quân nhìn quanh phòng làm việc - Tôi và Đạm Nhã uống rượu với nhau, sau đó tôi say nên có lẽ là ngủ quên. Cô ấy đâu rồi?

- Cô Đạm đã rời đi một tiếng trước, tôi nghe cô ấy dặn Dịch tổng đang mệt đừng làm phiền, nhưng vì xảy ra chuyện quan trọng nên tôi vào đây xem anh thế nào!

- Có chuyện gì thế?

- Dịch tổng, anh xem đi!

Dịch Quân đón lấy điện thoại từ tay Hải Vương, đầu óc chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng khi đọc một tiêu đề thật rõ ràng thì cơn mơ màng lập tức biến mất: “CEO quyền lực Dịch Quân và nhà thiết kế nội thất nổi tiếng Đạm Nhã liệu có mối quan hệ mập mờ?”.

Hắn lướt mắt qua bài viết, toàn là những lời lẽ suy luận vô căn cứ, thậm chí còn thêm thắt đặt điều về quan hệ giữa mình với Đạm Nhã. Tức thì hắn nhìn qua anh chàng vệ sĩ, trầm giọng hỏi:

- Đây là cái gì? Tin này từ đâu xuất hiện?

- Cũng mới cách đây nửa tiếng thôi nhưng đã lan truyền với tốc độ chóng mặt!

- Là ai dám tung tin đầu tiên chứ? Đám khốn này, viết cái gì mà “Đạm Nhã sống cùng với Dịch tổng, ngoài việc thiết kế nội thất cho chuỗi khách sạn mới, còn để che đậy việc qua lại lén lút”, chưa có chứng cứ cụ thể mà dám đơm đặt thế này sao? Còn cả đám người ngoài bình luận xằng bậy nữa chứ!

Dịch Quân nổi nóng, ngón tay trượt dài trên màn hình điện thoại, đọc qua vô số bình luận chấn động, kiểu như: “Ở khách sạn Victorya đã thấy hai người khác lạ rồi”; “Có ai để ý ánh mắt si tình của Dịch tổng dành cho cô Đạm không?”; “Nghe đâu cô Đạm còn về biệt thự riêng của Dịch tổng nữa, lửa gần rơm cũng bén thôi”; “Nhưng mà nhìn cả hai đẹp đôi quá luôn”; “Người có vợ, người có hôn phu, thật chẳng ra sao, tội Dịch phu nhân ghê”; “Đợt trước ở trên du thuyền, hai người còn công khai ôm ấp tình tứ mà”…

- Chết tiệt! - Dịch Quân nghiến răng - Nhắc chuyện du thuyền, lúc đó Đạm Nhã bị rớt xuống biển đối mặt sống chết, cả đám người chẳng ai thèm cứu cô ấy! Vậy mà giờ dám nói tôi cứu Đạm Nhã để cả hai công khai ôm nhau, đúng thật quá quắt!

- Dịch tổng bình tĩnh, miệng lưỡi con người một khi đã muốn bịa chuyện lan truyền thì cái gì cũng nói được. Bây giờ cần phải tìm cách dập tắt tin đồn thất thiệt!

Những ngón tay xoa nhẹ thái dương, Dịch Quân chống khuỷu tay xuống đầu gối, trước mắt vẫn là nên nghĩ giải pháp chặn đứng lời lan truyền hơn là cáu giận vô ích.

- Lập tức cho biến mất những tin này trên Internet, mọi thông tin liên quan đến vấn đề giữa tôi và Đạm Nhã đều dìm xuống hoàn toàn! Chắc chắn phóng viên sẽ gọi đến, không cần phải bắt máy, nói với họ nếu còn đơm đặt quá đáng tôi sẽ kiện hết tất cả! Điều tra xem nguồn tin đầu tiên lan truyền là ở đâu, tài khoản nào, số IP, phải tóm bằng được kẻ đó cho tôi!

Nhóm Hải Vương vội đi làm ngay. Còn lại Dịch Quân, bản thân không kìm nổi tức giận khi các trang báo mạng đều giật tít, thổi phòng chuyện này. Phải thừa nhận, Dịch Quân đúng là mang tình ý với Đạm Nhã, vài lần còn có một số hành xử hơi “lộ liễu”, giả như ai đó tinh ý bắt được, cũng dễ dàng lan truyền đi.

Cùng lúc, hắn nhìn qua chai rượu ngoại cùng hai ly thủy tinh, cuộc uống rượu dang dở giữa hắn với Đạm Nhã hiển hiện trong suy nghĩ thâm trầm của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK