- Em lại nhớ về ai khác sao?
Hâm Đình thoáng giật mình khi Dịch Quân tiến đến gần vợ tự lúc nào, vòng tay qua ôm lấy eo thon, kéo cô vào trong lòng. Hắn lại giở cái trò thì thầm vào tai cô, nơi này mẫn cảm, không khỏi làm cô ngứa ngấy khó chịu.
- Em đang nghĩ, anh và Yên Yên giống hệt nhau, chỉ giỏi vòi vĩnh làm nũng.
- Cha con mà, dĩ nhiên phải giống nhau. - Dịch Quân cười - Yên Yên ngủ chưa?
- Vừa ngủ rồi, dạo này con bé bắt đầu hỏi “chú Quân” có mua thú bông không.
- Yên Yên đang từ từ đón nhận anh, mặc dù con bé vẫn chưa gọi anh là ba nhưng cũng không còn sợ hãi xa cách như ngày đầu nữa. Anh rất vui! Anh sẽ dùng tất cả mọi thứ có thể để bù đắp cho con gái chúng ta, được chứ?
Dịch Quân nhắm mắt gật đầu, lương tâm vẫn còn bị đè nặng bởi cảm giác tội lỗi, nhưng chỉ cần Hâm Đình và Yên Yên chấp nhận ở lại bên cạnh hắn thì hắn đã mãn nguyện lắm rồi, kẻ tham lam ích kỷ như hắn chẳng cầu gì hơn nữa!
Nửa đời sau, dù là thể xác hay linh hồn, dù là sinh mệnh hay máu nóng, tất cả những gì hắn có đều sẽ dốc cạn đến tận hơi thở để dâng hiến cho hai người phụ nữ quan trọng nhất đời hắn!
- Anh buông em ra được rồi, coi chừng vệ sĩ hay giúp việc đi vào thấy đó.
Phát hiện Hâm Đình ngại ngùng, trong lòng trỗi dậy sự ham muốn mãnh liệt, Dịch Quân càng không muốn buông cô vợ xinh đẹp quyến rũ ra, nhất là khi ngửi thấy hương thơm tỏa ra từ thân thể mềm mại này.
Hiện tại đêm đã khuya, lý nào hắn chỉ dừng ở đây thôi ư? Làm gì có chuyện tóm được “mồi ngon” rồi lại nhả ra?
- Đình, chẳng phải em nói sẽ bù đắp cho anh sao? Khéo đêm nay vừa đúng dịp đấy, Yên Yên ngủ rồi, vợ chồng mình cũng nên hâm nóng tình cảm.
Dịch Quân bế Hâm Đình lên trước sự bất ngờ của cô, rất nhanh rời khỏi phòng làm việc mà đền phòng ngủ, tiến về phía chiếc giường đặt cô nằm xuống. Hắn chưa buông vợ ra, cứ thế ôm cô trong lòng, hôn hít đủ thứ.
Khoan đã! Chuyện gì vậy chứ? Hâm Đình ngăn hắn lại, phản ứng kinh ngạc:
- Đợi đã, em còn chưa đi tắm nữa!
- Không sao, với anh thì thân thể em lúc nào cũng thơm tho.
- Khoan... Dịch Quân! Còn vết thương của anh! - Hâm Đình giật mình trước việc Dịch Quân cởi nút áo sơ mi của cô ra.
- Em đừng viện cớ nữa, em tự biết vết thương anh lành rồi mà.
- Nhưng Quân à, bây giờ làm chuyện này thì...
Cầm hai cánh tay Hâm Đình đè nhẹ xuống giường, Dịch Quân chính là đang nhìn người phụ nữ khiến mình khao khát điên cuồng, bằng vẻ mặt nghiêm túc:
- Em có biết anh đã chờ đợi ngày hôm nay lâu tới mức nào chưa? Ba năm em mất tích chẳng chút dấu vết, anh đau khổ ra sao? Lần đầu gặp lại, em trong thân phận Đạm Nhã, khiến anh khổ sở dường nào chứ? Rất nhiều lần anh đã kìm chế để không phải ôm em, giữ chặt em, chỉ vì muốn em tự thừa nhận mình là Hâm Đình. Tới bây giờ, sức chịu đựng của anh cùng cực rồi. Đình à, em muốn giày vò anh đến chết sao?
Từng lời bộc bạch chân thành, ánh mắt si tình khát cầu, Dịch Quân uy thế danh tiếng khiến người người vị nể, ở trước Hâm Đình đem hết tâm tư, dốc cạn nỗi lòng để cô hiểu.
Hắn từng là kẻ nhẫn tâm, lạnh lẽo, quyền lực, nhưng chỉ có cô mới khiến hắn bộc lộ bản chất thật sâu bên trong hắn: cũng dễ tổn thương, cũng muốn được đáp lại, muốn cô yêu thương chấp nhận hắn!
Trước đây chưa từng như vậy! Dịch Quân của bây giờ, sẵn sàng để người phụ nữ mình yêu, nhìn rõ sự yếu đuối ấy, như một con thú hoang dại lột sạch lớp bên ngoài, để lộ những mảng thịt trần trụi nhất.
- Lúc tưởng em đã hoàn toàn rời xa, anh phát điên tới nơi rồi, cứ chạy kiếm tìm em khắp nơi! Đừng từ chối anh nữa, Hâm Đình.
Dịch Quân đem môi mình phủ lên môi Hâm Đình, vương theo sự ngọt ngào đậm sâu. Hắn đã mang tình cảm ra thành thật thừa nhận với cô, thì cô còn có thể từ chối nữa ư? Nhắm mắt lại, cô vòng tay qua ôm chặt cổ hắn, cùng hắn chìm dần vào nụ hôn đắm đuối đường mật.
Sau bao nhiêu khoảng thời gian dài đằng đẵng, cùng những tổn thương chia cắt, hi sinh bảo vệ, khát khao chờ đợi, hai đôi môi khát tình lần tìm đến nhau trong cơ mê dại.
Môi người này quấn chặt môi người kia, cuống quýt vội vã, say đắm day dưa như thể bù đắp cho tất thảy những nhung nhớ cuộn trào.
Lột sạch quần áo Hâm Đình, cả chiếc áo lót gợi cảm mở bung, đôi gò bồng đảo đầy đặn lộ ra khiêu khích ánh mắt đỏ ngầu dục vọng của người đàn ông đang nhìn chằm chằm kia.
Bàn tay thô ráp của hắn vươn lên xoa nắn nhẹ nhàng khiến cho cơ thể mềm mại đó chợt run lên, cả tiếng thở nhẹ mê hoặc.
Dịch Quân tiếp tục hôn Hâm Đình, bờ môi ướt át mau chóng trượt xuống chiếc cổ thanh mảnh, nơi xương quai xanh hấp dẫn, tiếp tục hành trình khám phá thưởng thức tấm thân mỹ miều, nóng rẫy của cô.
Bóp nắn một bên ngực, Dịch Quân dùng miệng và lưỡi trêu đùa bên ngực còn lại, khiến Hâm Đình bắt đầu thở dốc, kiều mị gọi tên hắn.
Như để tăng thêm kích thích nơi cô, hắn còn ngậm lấy hạt đậu đỏ se cứng nơi đỉnh gò bồng đảo, đánh lưỡi nhè nhẹ, không khỏi làm cô run rẩy từng chập, những ngón tay thon dài theo phản xạ đặt lên mái đầu hắn, ấn vào sát hơn.
Vị Dịch tổng này như giày vò cô vợ xinh đẹp, cứ chọc ghẹo cặp thỏ trắng nõn nà mềm mại thơm ngát ấy, cả vết bớt đỏ nữa.
- Quân... đầu ngực... đừng trêu... - Hâm Đình nói đứt quãng, thống khổ hoan lạc.
- Là thỏ bạch này trêu đùa, dẫn dụ anh trước còn gì.
Dịch Quân cười khàn đục, ánh mắt nóng rực dừng nơi bầu ngực đã đỏ ửng, cả làn da trắng trẻo nhạy cảm của Hâm Đình cũng từ từ hồng hào lên do hưng phấn tăng cao.
Tạm thời rời khỏi nơi nhô cao, mềm nhất và cũng đẹp nhất của người phụ nữ, hắn lại di chuyển đôi môi tham lam xuống phần bụng nhẵn mịn, hôn nhẹ quanh rốn, làm cô thêm hô hấp khó khăn.
Cuối cùng cởi bỏ quần lót, bày ra chỗ riêng tư nhất, nơi mà mọi đàn ông đều khát cầu tới phát điên, hắn vùi đầu vào giữa hai đùi cô, say sưa tận hưởng. Bấu chặt đùi, hắn gác đôi chân thon dài của cô lên bờ vai mình.
Từng cỗ khoái cảm dữ dội như thể nhấn chìm Hâm Đình, đầu óc trở nên mụ mị quay cuồng khi bên dưới đó, bờ môi cùng chiếc lưỡi điêu luyện của người đàn ông cuồng nhiệt đang liên tục tấn công.
Hơi thở từ cô tăng dần dồn dập, tới lúc không chịu nổi, liền nức nở rên rỉ một phen.
Nhớ lại lúc xưa, mỗi lần ở trên giường Dịch Quân đều bạo liệt lãnh đạm, phần lớn chỉ để thỏa mãn bản thân hắn chứ chẳng để ý gì đến cảm xúc của cô vợ trẻ.
Thế mà bây giờ hắn lại nhẹ nhàng ôn nhu, mỗi một hành động âu yếm đều nhất mực nâng niu chiều chuộng, là muốn đày đọa Hâm Đình trong hoan lạc tận cùng.
Hai chân gác hờ trên đôi vai săn chắc của Dịch Quân, trở nên căng cứng, Hâm Đình vươn tay níu chặt mái tóc hắn, đôi môi nhỏ mở hé năn nỉ:
- Quân... nơi đó, đừng mà...
Nghe tiếng Hâm Đình ỉ ôi đến tội nghiệp, Dịch Quân cũng không nỡ liền rời khỏi hai đùi cô, chùi nhẹ khóe miệng, cười nhếch lên.
Vuốt mái tóc đen mượt ngược ra sau, hắn phóng tầm mắt nhuốm dục tình xuống thân thể trần truồng vô cùng gợi cảm của Hâm Đình, bản thân ngạc nhiên khi sau ba năm, cô vợ này của hắn lại trở nên nóng bỏng rực lửa tới vậy!
Chưa hết, hắn còn thấy cô giương đôi mắt ươn ướt nhìn mình, mọi cử động cơ thể đều nhẹ nhàng câu dẫn, làm hắn điên đảo tới nơi rồi! Cô có phải là muốn nhục vọng thiêu đốt hắn ư?
Danh Sách Chương: