• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù vậy, ngay bây giờ Dịch Quân vẫn muốn ích kỷ một lần nữa, vẫn cứ muốn giữ Hâm Đình ở lại dẫu biết rõ cô sẽ không bao giờ tha thứ cho hắn!

- Dịch Quân, anh đừng có như thế! - Hâm Đình cố tháo cánh tay gọng kìm cứng ngắc đó - Tôi đã nói với ba Sâm rồi, dù quay về là Hâm Đình nhưng tôi vẫn là con gái ông, là người của Đạm gia. Nên anh đừng quên, tôi với Lăng Giang đã có hôn ước, nửa tháng sau chúng tôi sẽ đính hôn!

Nghe nhắc đến Lăng Giang là y như rằng sự ghen tuông ghê gớm trong lòng Dịch Quân bùng phát, nay lại nghe Hâm Đình đề cập tới hôn ước sắp diễn ra giữa hai người, không khỏi làm hắn thêm tức giận liền xoay người cô qua, đối mặt với hắn:

- Em điên à, Đình? Trên mặt giấy tờ pháp luật, em vẫn là vợ anh, làm sao có thể đính ước với người đàn ông khác!

- Với cái chuyện năm xưa anh nuôi nhân tình thì tôi đủ sức đơn phương ly hôn anh rồi, Dịch tổng! Hâm Đình tôi đã không còn là vợ anh từ ba năm trước, tôi có quyền kết hôn với người khác!

- Hâm Đình, em dám...?

- Anh chẳng là gì với tôi cả, Dịch Quân!

Hâm Đình tỏ ra quyết liệt, khẳng định rõ ràng mối quan hệ giữa hai người đã hoàn toàn chấm dứt rồi, khiến Dịch Quân nghiến răng, càng thêm điên tiết. Với tình yêu si mê mãnh liệt này, hắn tuyệt đối không trao cô cho bất kỳ tên đàn ông nào khác!

Kéo Hâm Đình lại gần hơn nữa, Dịch Quân phủ môi mình lên môi cô, hôn cuồng nhiệt đắm đuối. Cô ngộp thở trước nụ hôn điên cuồng ấy, dùng hết sức đẩy hắn ra nhưng vô ích! Thân thể bị hắn siết chặt, đôi môi bị hắn hôn tới đau, cô gần như mất khả năng phản kháng.

Nhận ra Hâm Đình không chịu nổi, Dịch Quân mới rời môi khỏi môi cô, thả lỏng cơ thể mềm mại yêu kiều đó ra. Tức khắc, cô vung tay lên định tát hắn thì lần này bị hắn nhanh hơn nắm chặt lấy cổ tay giữ lại. Đón nhận tia nhìn uất giận từ cô, vị Dịch tổng danh thế ấy nhếch nhẹ khóe môi, ánh mắt kiên định khi nói:

- Nếu em muốn anh phá hủy Lăng gia, thì cứ việc đính hôn với tên Lăng Giang đó! Đừng bảo anh không nhắc nhở em, Hâm Đình, em muốn như thế sao?

- Khốn kiếp! Dịch Quân, anh vẫn không từ thủ đoạn để có được thứ mình muốn!

- Anh là người thế nào, chẳng phải suốt năm năm làm vợ chồng, em phải hiểu rõ chứ? Anh sẽ không ngần ngại trở thành kẻ ác lần nữa chỉ để có được em, nên Hâm Đình à, em phải suy nghĩ cho kỹ sự lựa chọn nào là tốt nhất!

Dịch Quân đứng ngược chiều sáng, cái bóng đổ to lớn nặng nề của hắn phủ chụp lên Hâm Đình, giống như quyền thế mạnh mẽ từ Dịch gia cùng với chức vị CEO tiếng tăm ấy, cô cảm nhận rõ sự uy hiếp ghê gớm từ người đàn ông đáng sợ này!

Cuối cùng Dịch Quân cũng chịu buông Hâm Đình ra, cô vừa xoay cổ tay bị hằn đỏ vừa nghe hắn yêu cầu vệ sĩ đưa phu nhân trở về biệt thự! Hâm Đình đi theo vệ sĩ chưa bao lâu, Dịch Quân đã nhận cuộc điện thoại từ phía Hải Vương:

- Dịch tổng, dữ liệu trong điện thoại của Hâm Nhi đã khôi phục, chẳng có gì khác chỉ duy nhất một số điện thoại công cộng trong này, rất có thể là từ kẻ phía sau cô ta.

- Kẻ này không muốn bị tra ra danh tính nên gọi điện thoại công cộng, nếu chỉ có một số thôi thì chứng tỏ, hắn không di chuyển nhiều nơi mà tạm ở cố định một chỗ. Điều tra xem điện thoại công cộng này ở đâu, quanh đó chỗ nào khả nghi nhất!

Trong khi Dịch Quân tìm kiếm người phụ nữ X thì lúc này tại một nơi khá heo hút vắng vẻ, trên con đường vắng người qua lại, có một cửa hàng tiện lợi vẫn còn mở cửa. Bên trong có anh chàng sinh viên làm thêm đứng tại quầy thanh toán, lác đác hai ba khách hàng đang mua đồ. Và trong số đó, có một người mặc áo khoác kín mít, trùm nón đeo khẩu trang đen, tai đeo phone nghe theo dõi tin tức hot nhất hôm nay.

Cái chuyện đang phủ sóng toàn mạng trong nước, hiển nhiên không gì khác ngoài buổi họp báo diễn ra ở tập đoàn Dịch thị, khung cảnh màn đối đầu căng thẳng có 1-0-2 giữa Hâm Đình và Hâm Nhi. Dịch phu nhân thật đã trở về rồi!

Trước mọi người chê trách Đạm Nhã bao nhiêu, thì giờ khi biết ra sự thật thì lại chuyển qua chửi mắng Hâm Nhi bấy nhiêu:

“Sốc! Quá sốc luôn á trời ơi! Cứ y như đang xem một bộ drama dài tập vậy!”

“Đúng đó! Chẳng tin nổi luôn! Hóa ra Dịch phu nhân suốt thời gian qua chỉ là giả mạo, còn Dịch phu nhân thật thì lại mang thân phận khác!”

“Hèn chi thấy hai người họ giống nhau y đúc, là chị em song sinh mà. Hâm Nhi, cô em này thật quá đáng, trơ trẽn! Muốn cướp chồng chị, làm phu nhân danh giá, rồi còn đóng vai nạn nhân khóc lóc nữa chứ!”

“Kể ra tội nghiệp Hâm Đình quá, vì để trả ơn Đạm gia nên chấp nhận sống dưới cái tên khác. Đã thế còn chứng kiến em gái ở cạnh chồng mình, lúc đầu bị cô ta hại mà Hâm Đình phải mang tiếng là tiểu tam đấy!”

“Ghét Hâm Nhi này ghê! Mà nghe đâu phong thanh, ba năm trước Dịch tổng và phu nhân đã ly dị rồi cơ… Không ai còn thấy con gái Yên Yên của họ nữa!”

“Ly kỳ! Dịch gia thật lắm chuyện ly kỳ! Chắc giới truyền thông nên làm hẳn mini series về Dịch gia tại Gia Thành này, đảm bảo hút khách lắm! Haha!”

Phụ nữ X lẩm bẩm trong miệng khi màn hình điện thoại hiện cận mặt Hâm Đình khi cô đứng bên cạnh Dịch Quân:

- Quả nhiên là cô ta, Hâm Đình...

Cái lúc Hâm Nhi ngã xuống bất tỉnh, phụ nữ X đã hiểu kế hoạch dày công suốt một năm qua đã thất bại. Chỉ vì không ngờ rằng, Hâm Đình lại trở về sau ba năm mất tích kỳ lạ, còn thêm cả ả Hâm Nhi ngu ngốc ấy nữa, chẳng dụ dỗ gì được Dịch Quân.

Chuyện đã tới nước này, chỉ còn một cách thôi. Cô ta cần phải ra tay mau chóng trước khi Hâm Nhi ngu xuẩn khai ra kẻ chủ mưu.

Cầm hộp cơm nấm cùng lon coca, phụ nữ X bước đến quầy thanh toán. Vừa hay cửa mở khi khách bước vào, đúng lúc bên ngoài có cơn gió mạnh thổi tràn vào, vô tình hất nhẹ mũ áo khoác của phụ nữ X tuột xuống một chút.

Đang tính tiền, anh chàng sinh viên hết hồn bởi thấy rõ một vết sẹo khó to thô kệch từ huyệt thái dương kéo xuống má nhưng bị khẩu trang che lại của cô ta. Vội vã kéo mũ áo lên, cô ta ném nhanh tờ tiền lên quầy xong vội vã giật lấy bịch đồ, bước nhanh ra khỏi cửa hàng.

***

Hâm Đình nhìn nhóm vệ sĩ túc trực trước cửa biệt thự, đêm qua họ theo lệnh của Dịch Quân mà đưa cô về đây sau đó thì đứng suốt ngay cửa giống như giám sát, nói:

- Người của Đạm gia gọi điện báo, ba tôi đột nhiên ngã bệnh, tôi muốn về thăm ông ấy, các anh không định để cho tôi đi sao?

- Dịch tổng đã căn dặn, chúng tôi phải luôn đi theo phu nhân bảo vệ 24/24.

- Dịch Quân yêu cầu các anh bảo vệ tôi chứ không phải giam lỏng tôi như tù binh. Bây giờ tôi muốn về thăm ba mình cũng không được ư? Các anh chỉ cần trực tiếp chở tôi đến Đạm gia, túc trực cẩn thận ở đó, tôi có mọc cánh cũng khó mà thoát!

Trông nét mặt đám vệ sĩ còn phân vân, Hâm Đình khoanh tay dứt khoát:

- Mau gọi điện cho Dịch Quân đi, nói với anh ta là tôi về Đạm gia thăm bệnh của ba, chỉ cần một tiếng... à không, nửa tiếng thôi cũng được. Hỏi anh ta có ý giam lỏng tôi hay sao? Nếu như ba Sâm mà có mệnh hệ gì, tôi không bỏ qua cho anh ta đâu!

Hâm Đình quả quyết tới vậy, một tên vệ sĩ đành gọi điện cho Dịch tổng, trình bày sự việc cùng mấy lời “dằn mặt” của cô cho hắn nghe.

Anh ta cúp máy, quay qua nhìn Hâm Đình đang sốt ruột chờ đợi, gật đầu nói Dịch tổng đã cho phép phu nhân thăm ông Đạm và chỉ đúng một tiếng thôi! Cô thở phào trong lòng, rồi đi theo đám vệ sĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK