• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cô có lắp thêm đèn ánh sáng xanh lam à?

Đạm Nhã nhận ra vẻ như Dịch tổng đang bực bội điều gì thì phải, mới trả lời:

- Theo nghiên cứu khoa học, màu xanh lam giúp con người trở nên tỉnh táo. Tôi muốn những khách hàng thuê khách sạn trong lúc làm việc sẽ tỉnh táo và sáng suốt.

- Hay đến thế à? Trước đó cô không nói gì với tôi về chuyện này.

- Trong lúc thiết kế các nội thất thì tôi sực nghĩ ra nên yêu cầu thợ điện lắp vào luôn. Tôi thấy đây là điểm tốt nên định báo với Dịch tổng sau. Anh không hài lòng ư?

- Tôi không phàn nàn gì về ý tưởng của cô mà chỉ đang thắc mắc, một người tinh tế đến như vậy thế sao một cuộc gọi từ chối đi hẹn lại không làm được!

Dịch Quân thản nhiên nhìn công tắc đèn, nhàn hạ đề cập tới bữa tối “hụt” vài ngày trước. Thế ra giờ Đạm Nhã đã hiểu, Dịch tổng vẫn còn “cay cú” chuyện lần đó.

Nói những người còn lại ra ngoài một lúc, cô đến bên quầy bếp, pha một ly cafe rồi đem đến chỗ Dịch Quân, nhẹ nhàng nói:

- Dịch tổng uống thử cafe do tôi pha nhé!

Nghĩ Đạm Nhã đang cố xoa dịu cơn giận của mình, Dịch Quân ừ hử đưa tay đón lấy. Thế nhưng chưa kịp cầm vào cái tách là Đạm Nhã đã run tay, hậu quả nước cafe màu nâu bắn lên ngực áo sơ mi của hắn! Nhìn cái áo đắt tiền bị bẩn, nét mặt hắn càng băng giá hơn, thiết nghĩ cô không phải xoa dịu mà là đang chọc tức hắn thêm:

- Ngay cả chuyện bưng cafe mà cô cũng làm chẳng xong!

Mau đặt tách cafe xuống, Đạm Nhã lấy ra chiếc khăn tay, lau vội lên ngực áo sơ mi của đối phương. Bàn tay mềm mại lau chầm chậm, để ý dường như cô cố tình ma sát vào khuôn ngực tráng kiện sau lớp vải kia.

Nhanh chóng nhận ra sự “đụng chạm” âm thầm ấy, ánh mắt Dịch Quân càng tối sầm lại, quan sát Đạm Nhã vừa ngây thơ lau vết ố cafe mà không biết rằng việc làm của mình chính là kích thích hắn!

Đạm Nhã nhăn mặt khi thình lình bị Dịch Quân cầm tay, cất giọng trầm đục:

- Cô cố ý khiêu khích tôi?

- Dịch tổng nói gì thế, tôi chỉ đang lau vết ố cafe cho anh thôi.

- Liên tục đụng chạm ngực đàn ông kiểu này mà cô nói là không khiêu khích?

Vẫn để yên tay mình trong tay Dịch tổng, Đạm Nhã hơi ngước nhìn hắn:

- Nếu đúng là vậy thì anh chỉ việc đáp trả là được mà.

Nói là làm, Đạm Nhã áp sát vào người Dịch Quân hơn, đưa bàn tay còn lại lên vuốt nhẹ áo vest sang trọng của hắn. Về phía Dịch tổng, ánh mắt thâm trầm nhìn theo những ngón tay mảnh mai kia tháo từng cúc áo vest ra và chạm nhẹ vào ngực mình.

- Đạm Nhã, cô đang quyến rũ tôi à?

- Thì Dịch tổng nói tôi khiêu khích anh nên tôi làm đây, anh không cần phải nhịn!

Thân thể uyển chuyển mềm mại dựa hờ vào Dịch Quân, như thể Đạm Nhã muốn dùng ngôn ngữ cơ thể gọi mời hắn! Tự lúc nào cô trở nên bạo gan tới vậy, đêm đó bị hắn cưỡng ép ngay trên giường mà cô còn bật khóc tới ủy khuất, thế mà giờ còn muốn quyến rũ hắn?

Dịch Quân cười nhếch mép, nhìn Đạm Nhã trong bộ áo thun trắng tay dài tay hở vai còn bên dưới là váy rip đen ôm khít, thật là thôi thúc mong muốn trong lòng hắn! Mùi nước hoa kiêu sa tỏa ra từ người cô kích thích khứu giác, hắn như đắm chìm, liền siết chặt bàn tay cô và từ từ áp mặt tới gần.

Khi Đạm Nhã thấy môi Dịch Quân sắp đặt lên môi mình thì đột ngột cô với tay ra phía sau, bật công tắc điện. Lập tức ánh đèn xanh lam bừng sáng lên khiến Dịch tổng sực tỉnh, phát hiện ra vẻ mặt ai kia đang hết sức thỏa mãn!

- Dịch tổng thấy thế nào? Có phải ánh sáng xanh vừa bật lên là anh đã tỉnh táo?

Như người còn đang mơ chưa kịp tỉnh, Dịch Quân ngẩn ra vài giây, tiếp theo thì liền hiểu ra mình vừa bị cô gái tinh ranh này chơi một vố!

- Tôi chỉ muốn giúp anh hiểu rõ công dụng của ánh sáng xanh tốt ra sao. À, còn vết ố cafe trên áo anh vẫn chưa hết, anh cứ việc đem đi giặt sấy, chi phí tôi sẽ trả.

Rút tay ra, Đạm Nhã xoay lưng đi với dáng vẻ đắc ý. Đi chưa tới ba bước, Đạm Nhã bất ngờ bị Dịch Quân kéo lại, đôi chân cô xoay nhanh tới nỗi cảm giác chiếc váy rip như muốn rách toạc ra.

Mặt cô và mặt hắn đối diện ở cự ly vô cùng gần khiến hai chóp mũi có thể chạm nhau, ngay cả ngực cô cũng ép nhẹ vào ngực hắn. Chẳng hề giận dữ, hắn trưng ra bộ mặt thích thú, ra điều khen ngợi:

- Không chỉ giỏi chuyên môn mà cô Đạm còn rất giỏi “giở trò” với đàn ông.

- Cảm ơn Dịch tổng đã đánh giá cao, nói về thủ đoạn thì tôi đâu bằng anh!

Thực sự Dịch Quân thấy rằng cô gái ở trước mặt này càng ngày càng thú vị!

- Thế thì tôi có thể mời cô Đạm tối nay cùng tôi đến dự tiệc tại khách sạn cao cấp Kingdom để chào đón vị tổng giám đốc mới đầu tư vào Gia Thành? Có người đẹp và nổi tiếng như cô Đạm đây đi bên cạnh thì Dịch tổng tôi cũng nở mày nở mặt.

Có dòng suy nghĩ vừa lướt qua, Đạm Nhã lắc đầu từ chối:

- Tôi rất vui vì Dịch tổng đã mời nhưng tiếc là tôi không đi cùng anh được.

- Tại sao? - Niềm vui mau chóng biến mất, Dịch Quân nhíu mày.

- Vì tôi có chuyện quan trọng phải làm.

Lại chuyện quan trọng? Dịch Quân tự hỏi, rốt cuộc một thiết kế nội thất như cô có nhiều chuyện quan trọng tới vậy à, còn hơn cả CEO bận bịu như hắn?

- Nếu Dịch tổng thấy buồn thì để tôi giới thiệu cô gái khác đi cùng.

Đạm Nhã chưa dứt câu là Dịch Quân đã buông cô ra thật nhanh chóng lẫn hờ hững. Cài nút áo vest rồi chỉnh trang lại quần áo, hắn lãnh đạm bảo: “Không cần” sau đó lạnh lùng rời đi. Đạm Nhã đứng yên một lúc lâu, cái nhìn trở nên mông lung...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK