Ý Thiên đúng trước cửa sổ Duệ Phong Lâu và nhìn qua Phi Vân Thành phồn hoa, chờ mong phủ nguyên soái bên kia đưa ra quyết định thỏa mãn.
Cổ Ngũ sangsÝ Thiên phòng ở bên trong, mang đến một làm cho người bất ngờ tin tức.
- Công tử, vừa rồi Phiêu Hương Lâu có tin tức truyền tới, đêm qua trong Phi Vân thành xảy ra một đại sự.
Ý Thiên cười nói:
- Đại sự? Nói nghe một chút.
Cổ Ngũ nói:
- Đêm qua có người xâm nhập Phủ nguyên soái, lại cướp Vi Tinh Nghi trong tay của Dương Mục.
Ý Thiên nghe vậy chấn động, đột nhiên nhìn qua Cổ Ngũ, chất vấn:
- Tin tức này là thật?
Cổ Ngũ trầm giọng nói:
- Người phụ trách của Phiêu Hương Lâu đã cam đoan rồi, tin tức này tuyệt đối chân thật. Ý Thiên kinh ngạc đến ngây người, thậm chí có người vào ban đêm lẻn vào Phủ nguyên soái, còn cướp Vi Tinh Nghi trong tay của Vũ
Đế Dương Mục, vì sao hắn đêm qua không cảm ứng được chút nào?
Nếu như tin tức này là thật thì các cao thủ của các thế lực có thể tùy ý ra vào Phủ nguyên soái, còn có thể cướp lấy Vi Tinh Nghi?
- Biết người nọ là ai không?
Cổ Ngũ lắc đầu nói:
- Trước mắt Phiêu Hương Lâu đang toàn lực truy tra, tiểu tổ tình báo của ta đi thẳng tới các nơi. Đoán chừng Thiên Nguyên soái phủ bên kia sẽ công bố việc này ra ngoài, nhưng luận võ đại hội có vì thế hủy bỏ hay không thì khó nói, nhưng mất Vi Tinh Nghi, ai hoàn nguyện ý dốc sức liều mạng thi đấu chứ?
Ý Thiên đứng trước cửa sổ, nhìn ngoài cửa sổ Phi Vân thành, sắc mặt biến ảo bất định.
Vi Tinh Nghi thay chủ đây quả thật là chuyện ngoài dự đoán, ít nhất Ý Thiên trước đó chưa từng nghĩ qua có chuyện như vậy.
Hôm nay luận võ đại hội bởi vì chuyện củ Vi Tinh Nghi mà gác lại, điểm này khiến tình thế Phi Vân thành nghịch chuyển, vượt qua khống chế của tất cả mọi người.
Bất kể là Phủ nguyên soái hay là Nam Cung thế gia, hoặc là Huyền Dương Cung, đều bởi vì chuyện này mà bố trí lại một lần.
Những thế lực tới từ bên ngoài và thế lực bản thổ cũng chuyển biến sách lược, đem ánh mắt tụ tập vào Vi Tinh Nghi.
Nghĩ vậy Ý Thiên nhíu mày, biến hóa như thế đối với Duệ Phong Lâu mà nói là tốt là xấu, giờ phút này ai cũng nói không chính xác.
- Lập tức hạ lệnh truy tra thật nhanh, cũng thông tri tất cả mọi người, tổ chức hội nghị khẩn cấp.
Cổ Ngũ ứng một tiếng, lập tức vội vàng rời đi.
Lúc này Vi Tinh Nghi bị người ta cướp đi, xác thực là chuyện ngoài dự đoán của mọi người, chỉ có Ý Thiên cảm thấy kinh ngạc, ngay cả hai đại cự đầu của Phi Vân thành cũng cảm thấy khiếp sợ.
Dám động thủ trên đầu thái tuế, trêu chọc Phủ nguyên soái, cả Phi Vân thành trừ Nam Cung thế gia cùng Huyền Dương Cung ra không tìm ra người nào khác cả.
Rốt cuộc là lúc này ai dám đi cướp Vi Tinh Nghi, mục đích của hắn là gì?
Vì sao lựa chọn vào lúc này?
Phân tích đối tượng, những thế lực tới từ bên ngoài có hiềm nghi lớn nhất, nhưng mà ai có thực lực Vũ Đế cướp đi Vi Tinh Nghi trong tay Dương Mục đây?
Từ tình hình này mà suy đoán thì chỉ có Xích Huyết Phong Lý Nhược Nhiên hiềm nghi rất lớn, bởi vì nàng vừa vặn tấn chức Vũ Đế, nhưng thật sự có thể đánh thắng Dược Mục sao?
Chuyện này nói ra cũng không ai tin.
Thế nhưng mà trừ Lý Nhược Nhiên ra, cả Phi Vân thành này còn có bao nhiêu Vũ Đế tồn tại?
Từ tình thế trước mắt mà nhìn, Phi Vân nội thành trừ ba đại cự đầu ra, khẳng định vẫn còn tồn tại Vũ Đế khác, nhưng mọi người đều biết cũng chỉ có một mình Lý Nhược Nhiên mà thôi.
Những người còn lại có được tu vị Vũ Đế khẳng định là có, nhưng lại che dấu rất sâu, ít nhất biểu hiện ra không có ai cả.
Từ chuyện này phong vân biến sắc.
Vi Tinh Nghi thay chủ, làm cho tình thế của Phi Vân thành hiện tại càng thêm quỷ dị.
Thế cục kế tiếp sẽ phát triển theo hướng nào đây?
Biến cố lần này đối với Phủ nguyên soái tổ chức luận võ đại hội, có ý nghĩa như thế nào?
Duệ Phong Lâu, trong phòng của Ý Thiên, cơ hồ tất cả nhân viên trọng yếu tề tựu một đường, nhằm vào chuyện Vi Tinh Nghi thay chủ sau đó cùng bàn luận với nhau.
Trong hội nghị lần này trừ Xích Hà chân nhân không có trình diện ra, kể cả Mã Chí Viễn, Bạch Phong,
Nam Cung Uyển Nghi tất cả đều tề tựu đông đủ.
Lúc này Ý Thiên nhìn qua mọi người, trầm giọng nói:
- Vi Tinh Nghi đột nhiên thay chủ, chuyện này với tình thế của Phi Vân thành biến hóa quá nhiều, chúng ta trước tiên nên lập kế hoạch đi, tất cả sẽ cải biến theo hành động.
Nam Cung Vân không cho là đúng, nói ra cái nhìn của mình.
- Dù sao chúng ta cũng không có nghĩ sẽ cướp đi Vi Tinh Nghi tới tay, hiện tại đã xảy ra biến hóa như vạy, những trận đấu kế tiếp không cần so cũng được, chuyện này với chúng ta mà nói không ảnh hưởng quá lớn.
Tiêu Minh Nguyệt nói:
- Trận đấu đúng là phải quan sát thêm, mấu chốt là lúc này Vi Tinh Nghi thay chủ, nhưng mà nó tạo thành ảnh hưởng gì với Phi Vân thành? Dùng tình huống trước mắt của chúng ta, một khi Phi Vân thành phát sinh biến đổi lớn, Duệ Phong Lâu chắc chắn sẽ bị trùng kích, vận mệnh của mọi người sẽ bị cải biến.
Từ Nhược Hoa cũng không đưa ra cái nhìn với chuyện này, nàng cảm thấy vấn đề trước mắt thảo luận hơi sớm quá.
- Dự phòng có chuyện xảy ra, biện pháp tốt nhất chính là tùy cơ ứng biến. Chuyện trước mắt xảy ra rồi, chúng ta có lẽ phải mau chóng suy nghĩ đối sách mới là chuyện sáng suốt.
Từ Nhược Hoa nói ra lời này được không ít người tán thành, ngay cả Ý Thiên cũng âm thầm gật đầu.
Thế nhưng mà Ý Thiên sở dĩ mở hội nghị này là cân nhắc đến thế cục của
Phi Vân thành, người cướp Vi Tinh Nghi chắc chắn sẽ mai danh ẩn tích, hắn phải cân nhắc nên rời khỏi thế nào.
Mà trước khi rời đi, hắn khẳng định phải an bài tốt một chuyện, quyết không thể lưu lại quá nhiều tiếc nuối.
Cổ Ngũ nói Duệ Phong Lâu cùng Phiêu Hương Lâu đã triển khai điều tra, đoán chừng nhất thời nửa khắc không có được tiến triển gì.
Lan Hinh nói:
- Điều tra việc này, chúng ta phải nhìn chằm chằm vào ba đại cự đầu, lại lưu ý những thế lực tới từ bên ngoài, đoán chừng so với tự mình truy tra còn nhanh hơn nhiều lắm.
Mộ Dung Tiểu Dạ tấn chức Huyền Hoàng thì mọi người cũng dễ dàng hơn nhiều.
- Vi Tinh Nghi đang mang trọng đại, ta đoán chừng rất nhiều thế lực đều đang truy tra, một khi có tin tức, lập tức sẽ truyền khắp bốn phương.
Dùng tình huống trước mắt mà nói, giấu diếm tin tức không có dùng gì, bởi vì người có thể cướp Vi Tinh Nghi từ trong tay Dương Mục tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, không phải người bình thường có thể đối phó.
Mã Chí Viễn nhìn qua Ý Thiên, biểu lộ có chút cổ quái.
Hắn sở dĩ gia nhập đoàn đội của Ý Thiên chính là muốn cùng tiến tới Vô Biên Hoang Thành.
Hôm nay Vi Tinh Nghi đột nhiên thay chủ, đám người Ý Thiên chỉ lo an nguy của Duệ Phong Lâu, cảm giác giống như bắt đầu quên hắn đi.
Cảm thấy được ánh mắt của Mã Chí Viễn, Ý Thiên mở miệng.
- Dùng tình thế hôm nay tranh đoạt Vi Tinh Nghi là tiếp theo, tìm hiểu tình thế của Phi Vân thành mới là mấu chốt nhất. Một khi tình thế có biến, chúng ta có thể lập tức rời khỏi Phi Vân thành, đây là nguyên nhân chủ yếu ta triệu tập mọi người tới đây.
Rời khỏi Phi Vân thành, lời này khiến mọi người kinh ngạc.
Duệ Phong Lâu hôm nay chính là căn cứ địa của mọi người, một khi rời khỏi Phi Vân thành, chẳng phải là bỏ qua Duệ Phong Lâu?
- Phi Vũ, tại sao chúng ta phải rời khỏi Phi Vân thành chứ?
Nhìn thấy Ý Thiên, Nam Cung Vân hỏi vấn đề trọng tâm nhất.
Ý Thiên nói:
- Vi Tinh Nghi là mấu chốt tìm kiếm Vô Biên Hoang Thành, mà hiện tại ta suy đoán Vô Biên Hoang Thành rất có thể đang ở trong Nam Dương. Từ tình hình luận võ mà thấy, thế lực chú ý Vô Biên Hoang Thành thập phần nhiều, trừ co thủ trong khu vực Nam Dương ra, còn có rất nhiều cao thủ ở các nơi khác, thậm chí cũng liên quan tới cao thủ của Bát Cực Thần Điện.
Loại tình huống này Vi Tinh Nghi sẽ biến thành dây dẫn nổ, cột chung rất nhiều thế lực vào nhau, chúng ta cũng khó tránh bị liên lụy vào.
Lan Hinh hỏi:
- Thiếu gia nói đúng, một khi Vi Tinh Nghi rời khỏi Phi Vân thành, chúng ta phải chú ý mật thiết truy tìm tung tích của Vi Tinh Nghi sao?
Từ Nhược Hoa nói:
- Trừ phi chúng ta rời khỏi, bằng không sẽ không bỏ qua.
Thời điểm này Nam Cung Uyển Nghi vẫn im miệng và lên tiếng.
- Phi Vân thành chỉ có một điểm, mục tiêu của chúng ta chính là thiên ta. Nếu Vô Biên Hoang Thành xuất hiện, chúng ta làm như không thấy sao?
Từ giờ trở đi, Duệ Phong Lâu toàn lực truy tung tung tích của Vi Tinh
Nghi, tranh thủ vượt lên trước tiến vào Vô Biên Hoang Thành.
Nam Cung Uyển Nghi gióng nói đầy tự tin và tự phụ, đây đối với mọi người mà nói không thể nghi ngờ là ủng hộ lớn nhất.
Ý Thiên cũng an bài đơn giản một chút, bảo Lan Hinh bắt tay vào xử lý chuyện của Duệ Phong Lâu, Cổ Ngũ toàn lực truy tra tung tích của Vi Tinh Nghi, người còn lại nên làm việc khác, mỗi người đều có nhiệm vụ khác nhau.
Đến tận đây hội nghị tạm thời chấm dứt, mọi người tán đi, trong phòng chỉ còn lại Ý Thiên cùng Nam Cung Uyển Nghi hai người.
Nhìn qua ý Thiên, Nam Cung Uyển Nghi thanh nhã nói:
- Ngươi có chuyện muốn nói với ta?
Ý Thiên phức tạp cười cười, khẽ thở dài:
- Vô Biên Hoang Thành đã khiến cho Bát Cực Thần Điện chú ý, cho dù Bát
Cực Thần Điện không tới đông đủ, nhưng ít ra trước mắt đã xuất hiện một nửa. Nếu như chúng ta đoạt được Vô Biên Hoang Thành, tỷ tỷ có tự tin thủ nó hay không?
Nam Cung Uyển Nghi cười nói:
- Có đôi khi làm việc không nên lo trước lo sau, nên làm thì phải làm.
Nếu một người có quá nhiều ràng buộc, làm việc sẽ do dự. Ngươi có lẽ vứt bỏ tất cả, buông tay đi làm, nhân sinh dù sao cũng nên xúc động một chút, quá lý trí tỉnh táo thì người đó có khả năng cả đời vất vả.
Nam Cung Uyển Nghi nói ra lời này có một tin tức, làm cho Ý Thiên nấy được kiêu ngạo và tự phụ trong lòng của nàng.
Cũng lĩnh ngộ ra, Ý Thiên lúc này cũng có thần sắc tự tin.
- nếu tỷ tỷ có có hùng tâm tráng chí này, ta chúc ngươi thành công. Hiện tại ta đi Phi Vân thành một vòng, cũng làm ra một ít bố trí.
Dứt lời đứng dậy, Ý Thiên biến mất, sau một khắc hắn xuất hiện trong Phi Vân Thành.
Hôm nay Phi Vân thành đã có cảm giác khác xa ngày xưa.
Ngươi đi trên đường có thần thái vội vã, không còn yên lặng tường hòa như lúc trước.
Đứng trên ngã tư đường, Ý Thiên cảm thụ được tiết tấu khẩn trương, nguyên lực chấn động phập phồng, tâm tình bốc lên không ngớt.
Đây là do hoàn cảnh ảnh hưởng tạo thành, đáng tiếc có rất ít người có thể như Ý Thiên cảm nhận được ảo diệu trong đó.
Đứng yên một lát, Ý Thiên quay người muốn đi.
Thời điểm này phía đối diện có một ánh mắt nhìn qua, rơi vào trên người Ý Thiên khiến hắn chú ý.
Ngẩng đầu nhìn qua người lui tới, một nữ tử áo đỏ mang mạng che mặt, đôi mắt phượng mang theo tình cảm nhìn qua Ý Thiên, trong ánh mắt như cười mà không phải cười.
Ý Thiên nghênh tiếp nhìn qua ánh mắt của nàng, cảm giác này vô cùng vui vẻ kỳ lạ, rõ ràng là đang cười, nhưng mà có cảm giác hư ảo.
Nữ tử áo đỏ dáng người cao gầy, đường cong lung linh, tóc dài tung bay theo gió, toàn thân tỏa ra khí chất cao thượng phiêu dật.
Ý Thiên đánh giá nữ nhân này không phải là người bình thường, trên người nàng cất dấu một ít bí mật, dung mạo dưới khăn che mặt chắc chắn xuất chúng.
Vào lúc này gặp được một nữ nhân như thế, đối với Ý Thiên diện mạo anh tuấn mà nói có lẽ đây là diễm ngộ, nhưng Ý Thiên lại không có tiến tới gần, cũng không có mở miệng.
Bước liên tục nhẹ nhàng, nữ tử kia chân thành đi tới, đứng cách Ý Thiên vài thước và cười nói:
- Đây không phải Nam Cung thế gia tuyệt thế thiên tài Nam Cung Phi Vũ sao, tại sao chỉ một mình đi dạo vậy, không có đi cùng Từ đại tiểu thư sao?
Giọng nói nữ tử này thanh thúy dễ nghe, thập phần êm tai, có điều ngữ khí của nàng mang theo giọng trào phúng.
Ý Thiên nhìn qu nữ tử áo đỏ, hỏi ngược lại:
- Ngươi là ai, vì sao không dám dùng dung mạo gặp người?
Nữ tử áo đỏ cười nói:
- Ta nói ta là Ứng Thải Liên, ngươi tin không?
Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, Ứng Thải Liên là ai à?
- Tin hay không, trọng yếu sao?
Ý Thiên không muốn yếu thế, phản bác lại.
Nữ tử cười nói:
- Đáp rất tốt, ngươi là người đầu tiên trả lời như thế, thật sự rất đặc biệt. Ngươi hiện thân nơi đây chính là vì tìm kiếm tung tích của Vi Tinh Nghi sao?
Ưu nhã quay người lại, nữ tử áo đỏ phong tình vô hạn rời đi..
Ý Thiên chần chờ một lát, lại đuổi theo nữ tử áo đỏ, nói:
- Ngươi biết tung tích của Vi Tinh Nghi sao?
Nữ tử áo đỏ hỏi lại:
- Vi Tinh Nghi chẳng phải đang ở Phủ nguyên soái sao? Ngươi có tận mắt thấy người khác mang Vi Tinh Nghi ăn cướp đưa ra khỏi phủ nguyên soái sao?
Ý Thiên sững sờ, chuyện này không phải hắn chưa nghỉ tới, nhưng Phiêu
Hương Lâu bên kia cam đoan, nơi phát ra tin tức này là chuẩn xác, như vậy Vi Tinh Nghi bị người ta ăn cắp đã biến thành sự thật.
Hôm nay nữ tử áo đỏ hỏi ngược lại, Ý Thiên càng không phản bác được.
Đi trên đường cái, Ý Thiên cùng nữ tử áo đỏ sóng vai mà đi, từng đạo hương thơm nhẹ trên người nữ tử khiến Ý Thiên mê say.
Trên đường rất nhiều người đều chỉ trỏ, tuy không biết nữ tử áo đỏ, nhưng mà Ý Thiên hôm nay chính là danh nhân của Phi Vân thành, tùy thời có nữ tử mỹ mạo chú ý và mê đắm, cho nên trở thành đại công tử phong lưu.
Đặc biệt là hôm qua Ý Thiên giết Nam Cung Minh Chí nhanh chóng biến chuyển tư thế, trở thành một đời công tử đa tình.
Dọc theo con đường lớn này, xuyên qua một con đường, đột nhiên nữ tử áo đỏ dừng bước.
Ý Thiên lưu ý cử động của nữ tử áo đỏ, phát hiện nàng đi tới giao lộ.
Ý Thiên từ ánh mắt của nữ tử áo đỏ nhìn thấy Phật Châu thánh nữ Tử Hoa dĩ đứng ở nơi đó.