Mục lục
Thiên Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân thể Tà Thần công tử bị hủy diệt, nguyên thần thừa cơ tiến vào trong Tử Vong Chi Thành, thừa dịp Ý Thiên bị nổ tung tập kích thì phóng thẳng về phía chân trời, vậy mà lựa chọn thoát đi.

Tả Thiên Hoành cảm giác đầu tiên chính là xem xét cử động của Nam Cung Thần Nguyệt, nhanh chóng hội tụ với cao thủ khác, cao thủ ba đại thần điện liên thủ xuất kích, hội tụ thành một cột sáng diệt thế, lúc nguyên thần Nam Cung Thần Nguyệt nổ tung còn chưa kết thúc đã đánh vào người Ý Thiên.

Ánh sáng diệt thế này hội tụ pháp quyết của Hư Không Thần Điện, Liệt Dương Thần Điện, Phượng Hoàng Thần Điện, có thể nói là kinh thế hãi tục.

Thấy một màn này tâm thần người xem cuộc chiến mát lạnh, cảm thấy Ý Thiên lúc này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, khó mà đào thoát.

Cao thủ Duệ Phong Lâu sắc mặt hoảng sợ, trong mắt tràn đầy kinh hoảng bất an và lo lắng, trong nội tâm mong mỏi Ý Thiên có thể bình an vượt qua.

Trong quang cầu, Ý Thiên có chỗ hiểu ra, hắn vốn định toàn lực phòng ngự, đột nhiên thu hồi tiên khí Hồng Vân Tráo, toàn thân buông lỏng, tùy ý cho cột sáng hủy diệt kia đánh vào người của mình.

Tới lúc này hủy diệt nổ ra trên người Ý Thiên, nổ tung này không thể né tránh, hình thành một quang cầu khuếch tán ra chung quanh, hào quang chói mắt khiến người ta không mở mắt ra được.

Nổ tung hủy diệt diễn ra một lát, đợi đến lúc dừng lại thì ánh mắt mọi người nhìn qua vụ nổ, tìm kiếm tung tích của Ý Thiên.

Trong thiên địa, khí tức của Ý Thiên vào thời khắc này đã biến mất, mọi người tra tìm mọi nơi nhưng không tìm được chút tin tức nào cả.

Hỏa Tam Nương kinh nghi nói:

- Tiểu tử kia chết?

Chu Quang Tể nói:

- Một kích này đừng nói hắn là Huyền Đế, cho dù là Thánh Đế cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ta cảm thấy hắn đã chết rồi.

Ứng Thải Liên biểu lộ quái dị, Ý Thiên còn sống thì nàng hận hắn không thể lập tức chết đi.

Hiện tại Ý Thiên chết, trong nội tâm nàng sinh ra ưu thương không nói nên lời.

Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nhíu mày, lạnh nhạt nói:

- Nếu hắn đã chết thì nhiệm vụ của chúng ta cũng chấm dứt, nơi này giao cho Liệt Dương Thần Điện các ngươi.

Tả Thiên Hoành giọng căm hận nói:

- Đáng tiếc quá tiện nghi tiểu tử kia, hắn chết quá thống khoái rồi.

Nghĩ tới bản thân mình trả giá thật nhiều, Tả Thiên Hoành lòng tràn đầy không phục, nhưng không thể tránh được, lập tức quay người rời đi.

Lục Vũ cười nói:

- Đi, nơi này giao cho chúng ta đa tạ hai vị tương trợ, hai vị đi thong thả.

Trận chiến hôm nay có kết quả như vậy, đối với Liệt Dương Thần Điện mà nói đó là cầu còn không được.

Tuy Liệt Dương Thần Điện chết hai Vũ Đế, nhưng so với Hư Không Thần Điện tổn thất thì nhỏ hơn nhiều.

Hiện tại tất cả chấm dứt, trong lòng Lục Vũ đang ước gì Phượng Hoàng Thần nữ cùng Tả Thiên Hoành đi cho nhanh.

Nhưng sự thật nó có chấm dứt như vậy hay sao?

Trong lúc nổ tung, tâm hồn thiếu nữ của Nam Cung Uyển Nghi thê lương, tuy cầu nguyện nó không xảy ra, nhưng mà sau khi nổ tung lại không thấy tung tích Ý Thiên đâu cả.

Đây là điểm Nam Cung Uyển Nghi không nguyện ý nhìn thấy nhất, nhưng mà nó vẫn xảy ra.

Lúc này thân thể Từ Nhược Hoa lay động, mặc kệ trước đây nàng có bao nhiêu hoài nghi về Ý Thiên, hiện tại nhìn thấy Ý Thiên chết thật thì đột nhiên nàng ý thức được, phương tâm của nàng vẫn nhớ kỹ lấy hắn, không quên được.

Lan Hinh vẻ mặt bi thương, trong miệng hét lớn:

- Thiếu gia... Thiếu gia... Ngươi mau trả lời, ngươi không nên vứt bỏ Hinh nhi mà.

Mộ Dung Tiểu Dạ liền lùi lại ba bước, gương mặt xinh xắn của nàng trắng như tờ giấy, trong miệng lẩm bẩm:

- Không, không có thể như vậy, Phi Vũ hắn sẽ không chết, hắn đã từng nói mình sẽ sống thật tốt, không để cho chúng ta lo lắng.

Thân thể Nam Cung Vân run rẩy, khóe miệng có máu tươi chảy ra, sắc mặt đầy bi thương, nói:

- Không, ta không tin, Phi Vũ hắn sẽ không chết như vậy đâu.

Bạch Phong vẻ mặt buồn thảm, nước mắt chảy dài.

Thân thể Tiêu Minh Nguyệt run rẩy, vẫn lắc đầu, trên mặt đẫm nước mắt.

Cổ Ngũ vẻ mặt trầm thống, lẩm bẩm:

- Sao có thể như vậy, công tử không thể chết mà.

Thần sắc Mã Chí Viễn bi thiết, Đoan Mộc Thanh Vân thở dài, Bích Vân La sầu não, tất cả mọi người đều đau lòng vì cái chết của Ý Thiên.

Ánh mắt Phật Châu Tử Hoa thánh nữ ưu thương, nàng thở dài, trong nội tâm tràn ngập tiếc hận cùng bi thương.

Trong đám người bên ngoài, Hà Hiển, Trường Không Vô Kỵ, Hứa Hồng Ảnh thì sắc mặt ưu thương, chỉ có Hoa Vô Khuyết thì đắc ý, hắn còn cười to.

- Tốt, chết tốt, rốt cuộc tiểu tử này cũng chết, ông trời có mắt mà.

Lan Hinh nghe vậy, tức giận nói:

- Im miệng, ta giết ngươi!

Mộ Dung Tiểu Dạ kéo Lan Hinh, khuyên nhủ:

- Không nên lỗ mãng, hiện tại thực lực Liệt Dương Thần Điện hùng hậu, chúng ta tình huống không ổn, không thể làm loạn.

Giữa không trung, Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân cùng Tả Thiên Hoành nhìn nhau, thần sắc lạnh lùng, song song rời đi.

Nhưng đúng lúc này cao thủ Thánh Đế của Liệt Dương Thần Điện Chu Quang Tể đột nhiên hét to một tiếng, thân thể lập tức chia năm xẻ bảy, nguyên thần bắn ra, không ngừng biến ảo phương vị hơn ba ngàn lần, dường như đang tránh né cái gì đuổi giết, nhưng mà kết quả vẫn không thoát được.

Tiếng nổ vang vọng, nguyên thần của Chu Quang Tể lập tức nghiền nát, hắn mang theo tức giận và không cam lòng phát ra một tiếng thét chói tai, trước mắt của mọi người nổ tung.

Thân thể bị hủy, nguyên thần bị diệt, đây chính là kết quả hình thần câu diệt người tu chân sợ nhất, hôm nay nó phát sinh trên người Chu Quang Tể.

Hỏa Tam Nương, Ứng Thải Liên, Trần Hạc Nam vẻ mặt hoảng sợ bất an, không hiểu Chu Quang Tể chết như thế nào.

Lục Vũ tức giận điên người, giận dữ hét:

- Người nào, đi ra cho ta.

Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân ánh mắt đại biến, Tả Thiên Hoành thầm nghĩ không tốt, hai người đều cẩn thận sưu tầm tình huống dị thường bốn phía, bỏ đi suy nghĩ rời đi.

Lục Vũ gào thét cũng không có người nào trả lời, trong đám người có người hoảng sợ nói:

- Mau nhìn, đó là cái gì?

Mọi người nghe vậy ánh mắt nhìn qua, lúc này tại chỗ vụ nổ lúc trước có một tia sét lăng không hiện ra, hóa thành một ngọn lửa.

Ngọn lửa này có sấm sét, cuồng phong nổi lên bao phủ lại, cảnh tượng huyền diệu khó nói.

Nam Cung Uyển Nghi thấy thế, bi thương trong mắt biến thành kinh hỉ, bật thốt lên nói:

- Đó là tánh mạng chi hỏa.

Lời vừa nói ra, Hư Không Thần Điện Tả Thiên Hoành lóe lên, ý đồ thu lấy ngọn lửa này.

Lục Vũ cũng không nhường, dùng tốc độ nhanh nhất lao qua ngọn lửa này, ý đồ tranh đoạt với Tả Thiên Hoành.

Nhưng mà thời điểm Tả Thiên Hoành tới gần ngọn lửa, ngọn lửa đột nhiên lập loè sau đó bạo phát nổ tung, ánh lửa yếu ớt tản ra ngoài, hóa thành hào quang sáng ngời nện vào nguyên thần của Tả Thiên Hoành.

Đến lúc này Tả Thiên Hoành giống như nhìn thấy quỷ, hắn gào thét thê lương thảm thiết, nguyên thần lập tức phân hoá thành ba đạo, trong đó một đạo nghiền nát, bị ánh lửa hình cung này nghiền nát.

Lục Vũ theo sát phía sau, tay phải lăng không một trảo, ý đồ thu vào lòng bàn tay, kết quả lại không thu được gì.

Giữa không trung, Phượng Hoàng Thần nữ trầm giọng nói:

- Mọi người coi chừng, không nên...

Lời còn chưa nói hết, ngọn lửa yếu ớt này lập tức biến hoá, biến thành hàng ngàn ngọn lửa nhỏ, phân bố giữa không trung.

- Đã xảy ra chuyện gì, sao có thể như vậy?

Trần Hạc Nam vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu nổi ngọn lửa này có huyền diệu như thế nào.

Lục Vũ sắc mặt tức giận.

Tả Thiên Hoành quát ầm lên:

- Đáng giận, tiểu tử kia còn chưa chết, ta muốn tiêu diệt hắn.

Cao thủ ba thần điện nghe vậy chấn động, rốt cục cũng hiểu xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà bọn họ dù như thế nào cũng không hiểu nổi, Ý Thiên dưới công kích đáng sợ như vậy tại sao còn chưa có chết?

Giữa không trung, từng ngọn lửa tự động phân hóa ra, ánh sáng nhạt lập lòe, trong nháy mắt cả thiên địa bị ánh lửa bao phủ, một hương vị quen thuộc hiển hiện trong lửa, hàng ngàn vạn ngọn lửa hội tụ thành hình người, hình người trở nên rõ ràng trong mắt người chung quanh.

Nhìn kỹ đó là một thân ảnh toàn thân đỏ thẫm, dung mạo độc nhất vô nhị của Nam Cung Phi Vũ xuất hiện, chính là Ý Thiên mà mọi người còn nghĩ đã chết đi.

Đang đứng trong ngọn lửa, thần sắc của Ý Thiên không tốt lắm, một kích vừa rồi tạo thành tổn thương lớn cho hắn, khiến hắn bị trọng thương.

Cười lạnh như băng, trong ánh mắt Ý Thiên có hào quang giết chóc hiện ra, hỏa diễm hội tụ bên ngoài thân, đó là tánh mạng chi hỏa đang thiêu đốt, lúc này đang thu lực lượng vạn vật chữa trị thương thế cho Ý Thiên.

Lục Vũ tức giận sắc mặt vặn vẹo, lạnh lùng nói:

- Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tiểu tử ngươi làm sao thoát được một kiếp lúc trước?

Ý Thiên cười lạnh nói:

- Tánh mạng chi hỏa, xoay chuyển thiên địa tạo hóa, trường sinh bất diệt, Cửu Châu tiêu dao. Thật xấu hổ, khiến các ngươi thất vọng rồi.

Ý Thiên lúc này xua tay là cả thời không chấn động, hỏa diễm đỏ thẫm bao phủ thiên địa, lập tức hội tụ bên ngoài thân Ý Thiên, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể của hắn, khiến thương thế của hắn khỏi nhanh hơn.

Đỉnh âầu của Ý Thiên có hào quang tính mạng lập lòe, sau khi trải qua bất trắc, Ý Thiên giống như không cần che dấu, sở học cả đời và dùng Thiên Tâm thần du làm cơ sở, dung hợp Xích Âm Tử Dương, Vạn Vật Vô Cực, Sinh Tử Ấn, Âm dương tuyền, Kỳ Lân Tiên Thụ, Đại Nhật Thần Quyết, Tịch Diệt Tâm Kinh các loại pháp quyết không chút che dấu, thề phải quyết cao thấp với ba đại thần điện.

Hỏa Tam Nương sắc mặt âm trầm, trầm giọng nói:

- Tiểu tử này càng đánh càng hăng, chúng ta nên trong thời gian ngắn đánh chết hắn, nếu không toàn bộ phải chết trong tay của hắn.

Ứng Thải Liên biểu lộ phức tạp, ánh mắt quái dị nhìn qua Ý Thiên, giọng căm hận nói:

- Chúng ta thúc dục tiên trận, mượn lực lượng thần điện quyết sinh tử với hắn.

Trần Hạc Nam quát:

- Chuyện cho tới bây giờ, chúng ta cũng chỉ có thể như vậy, cần phải tiêu diệt hắn.

Lục Vũ nói:

- Tốt, chúng ta nên thúc dục Lục Dương Tuyệt Sát Trận, một chiêu kết liễu hắn.

Thân ảnh lắc lư, Liệt Dương Thần Điện bốn đại cao thủ nhanh chóng bày trận, lúc này đã hạ quyết tâm.

Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân ánh mắt phức tạp, Ý Thiên là người bị Bát Cực Thần Điện truy nã, nàng với tư cách là thánh nữ Phượng Hoàng Thần Điện tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.

Tả Thiên Hoành hận muốn chết, liên tục bị Ý Thiên tiêu diệt hai nguyền thần tân tân khổ kỏổ tu luyện ra, đây là thù hận không đội trời chung, hắn há có thể cho Ý Thiên đắc ý tiêu dao.

Bay lên trời, Tả Thiên Hoành nhìn từ trên xuống, lạnh lùng nói:

- Xú tiểu tử, ta và ngươi chỉ có một người sống sót, hiện tại cho ngươi biết một chút về hư không thần phạt của Hư Không Thần Điện chúng ta.

Thân ảnh biến ảo, thân ảnh Tả Thiên Hoành trải rộng hiên địa, hóa thành từng đạo ảo ảnh bất định, mà trận pháp cỡ lớn chung quanh Ý Thiên cũng vận chuyển.

Đến lúc đó trong hư không có tiếng rít chói tai, khí lưu phập phồng bất định, dẫn đạo lực lượng hư không bốn phía hội tụ lên người của Ý Thiên, bị Tả Thiên Hoành khống chế dung nhập vào trong trận pháp, từng bước tỏa ra hung uy chấn nhiếp hư không.

Trong truyền thuyết, Hư Không Thần Điện hư không thần phạt uy lực vô cùng, có thể hội tụ thiên địa hư vô chi khí, ngưng tụ thành hư không thần lôi, phá hủy tất cả sinh linh, có được uy lực thần phạt.

Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nhìn Ý Thiên, lại nhìn Tả Thiên Hoành cùng cao thủ Liệt Dương Thần Điện xuất động, nàng cũng không tiện khoanh tay đứng nhìn, lúc này thi triển ra Phượng Dực Thiên Tường của Phượng Hoàng Thần Điện.

Một khắc này Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân quanh người có hào quang sáng ngời bao phủ, vô số hỏa diễm vờn quanh người của nàng, hóa thành đôi cánh che trời to lớn vung vẫy phía chân trời, quấy thiên địa không được ạn bình, hồng hoang gào thét, núi sông đổ vỡ.

Kêu lên một tiếng, Cổ Nhược Vân hóa thân thành phượng hoàng năm màu, hội tụ thiên địa chí dương chí cương biến thành phần thiên thần lực, từ trên trời lao xuống, hóa thành một mũi tên ánh sáng đỏ thẫm bắn thẳng vào ngực của Ý Thiên.

Một kích này rung chuyển càn khôn, chấn động thiên hạ, ngay cả Phật Châu Tử Hoa thánh nữ cũng động dung, trong ánh mắt toát ra vẻ lo lắng.

Duệ Phong Lâu bên này, Nam Cung Uyển Nghi cả kinh thân hình chấn động, tính tình của nàng trầm ổn, giờ khắc này cũng vô cùng nôn nóng.

Những người còn lại thần sắc khủng hoảng, đều cảm ứng được ba đại thần điện hiện tại đã động sát cơ, cho dù Liệt Dương Thần Điện dùng Lục Dương Tuyệt Sát Trận hay Tả Thiên Hoành dùng hư không thần phạt, hoặc là Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân dùng Phượng Dực Thiên Tường, tất cả đều là tuyệt chiêu hủy diệt của ba thần điện, lực sát thương siêu cường.

Ý Thiên đứng ngạo nghễ tại chỗ, ánh mắt lập loè bất định, trong đầu phân tích biến hóa bốn phía.

Loại tình huống này né tránh là phương thức tốt nhất, sau khi các công kích mạnh mẽ này chấm dứt lại tùy thời phản công, đây là lựa chọn sáng suốt nhất.

Nhưng mà Ý Thiên không có làm như vậy, trong lòng của hắn ngạo khí thành cuồng, nếu như ba đại thần điện muốn đưa hắn vào chỗ chết, hắn làm gì yếu téế cơ chứ?

Lăng không bay lên, Ý Thiên cười to như điên, ngạo nghễ nói:

- Đến đây đi, chúng ta nhất quyết cao thấp, chấm dứt tất cả.

Đứng trên bầu trời, khí lưu quanh quẩn người của Ý Thiên, cuồng phong gào thét thổi tóc hắn phất phơ, thân thể của hắn tỏa ra hào quang điên cuồng, ánh mắt đỏ đầy yêu dị.

Thời điểm này Liệt Dương Thần Điện dùng Lục Dương Tuyệt Sát Trận, Tả Thiên Hoành dùng hư không thần phạt, Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân dùng Phượng Dực Thiên Tường đã chuẩn bị hoàn tất, đứng ở ba phương khác nhau tiến hành công kích hủy diệt Ý Thiên.

Liệt Dương Thần Điện dùng Lục Dượng Tuyệt Sát Trận hội tụ tu vị cả đời của Lục Vũ, Trần Hạc Nam, Hỏa Tam Nương, Ứng Thải Liên bốn cao thủ Vũ Đế, trên không trung ngưng tụ sáu mặt trời sáng rực, chúng quay quanh người của Ý Thiên, cũng đồng thời bắn ra một cột sáng kết nối với thân thể Ý Thiên, hình thành hào quang hủy diệt.

Tả Thiên Hoành dùng hư không thần phạt hội tụ hư vô chi lực, hình thành hư không thần lôi vô cùng khủng bố, vẫn tập trung Ý Thiên, vừa tiếp xúc với thần lôi thì thân thể Ý Thiên sinh ra nổ tung kịch liệt, dùng phương thức này hủy diệt hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK