Chữa thương, tu luyện, Ý Thiên dốc toàn lực tiêu hóa nguyên từ quang năng trong người, dung nhập chúng vào kinh mạch, từng bước chữa trị thương tổn do thần khí gây ra.
Quá trình này tuy rất chậm nhưng lại không ngừng khôi phục, trong lòng Ý Thiên vô cùng rõ ràng, thời gian chính là nhân tố hạn chế tu vị của Ý Thiên lớn nhất.
Trước mắt Ý Thiên cần có thời gian nhất, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại thiếu thời gian.
Điểm này khiến Ý Thiên lĩnh ngộ Kỳ Môn Ngự Thiên có bước tiến sâu đậm, mà Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa trong Âm Dương Thần Tinh cũng đang tiến hành câu thông, cũng có tiến triển thực tế.
Thể chất thần cách của Ý Thiên có thể dung nạp tất cả sinh mạng thể, ý thức thể và năng lượng thể.
Quá trình dung nhập hao phí nhiều thời gian, sẽ sinh ra chút dị biến, điểm này cần Ý Thiên tự mình trải nghiệm.
Trước mắt tu vị của Ý Thiên còn rất thấp, Vũ Đế tại Vân Hoang đại lục xem như không tệ, nhưng đối với Bát Cực Thần Châu mà nói còn không bằng con sâu cái kiến, ngay cả tư cách tu tiên còn không có, nói gì tới tu thần?
Nếu Ý Thiên muốn ở trong hoàn cảnh Vân Hoang đại lục hoàn thành quá trình dung hợp vật chất, đó là chuyện cực kỳ khó khăn.
Ánh sáng nhạt lóe lên, Ý Thiên từ trong lá cây bay ra ngoài, rơi xuống đất và khôi phục bộ dáng Vân Hạo Dương.
Nhìn qua Thiên Dương Phong, kiếm trận của Vạn Kiếm Cung vô cùng chói mắt, làm cho Ý Thiên nghĩ Vạn Kiến Cung giống trống khua chiên giữ vững vị trí Thiên Dương Phong, Thần Hồn Ngưng Hình Châu còn xuất hiện sao?
Từ trong miệng Hoang Đường đạo nhân, Ý Thiên suy đoán biết được Thần Hồn Ngưng Hình Châu ở trên thân một người, người nọ vô cùng có khả năng vào đêm trăng tròn xuất hiện trên Thiên Dương Phong.
Trước mắt Thiên Dương Phong bị rất nhiều thế lực vây chặc như nêm cối, khiến cho ai ai cũng biết, vậy người mang Thần Hồn Ngưng Hình Châu còn dám chui đầu vào lưới sao?
Vấn đề này đáng giá hoài nghi, mà tại sao Hoang Đường đạo nhân lại công khai tin tức này cũng đáng giá suy nghĩ.
Lúc này Vạn Kiếm Cung đột nhiên thu hồi kiếm trận, kiếm quang chói mắt biến mất trong nháy mắt.
Dưới Thiên Dương Phong tiếng hét thảm thiết vang lên, lập tức đánh vỡ yên lặng.
Đây là một loại dấu hiệu, biểu thị có chuyện xảy ra.
Ý Thiên thi triển Vạn Vật Vô Cực, dung nhập thiên địa vạn vật, mượn nhờ lực lượng vạn vật sinh linh tiến hành thăm dò Thiên Dương Phong, hắn cảm giác được xuất hiện năng lượng câấn động mạnh mẽ, không chỉ có nguyên lực chấn động mà thôi.
Đạo thuật của Đạo Châu vô cùng quỷ dị, có được năng lực khiến người ta không tưởng tượng nổi.
Gần Thiên Dương Phong hội tụ nhiều cao thủ Đạo Châu, cho dù hai phái chính tà có khúc mắc với nhau cũng không muốn Thần Hồn Ngưng Hình Châu rơi vào tay của người ngoài.
Giờ phút này không biết ai dẫn đầu đánh lén, dẫn phát các cao thủ Đạo Châu chiến đấu.
Trong lúc nhất thời sấm gió biến sắc, cuồng phong gào thét, mây đen hội tụ, các loại đạo thuật huyền diệu xuất hiện lớp lớp, Ý Thiên hoa mắt, tán thưởng không thôi.
Gần Thiên Dương Phong, các thế lực từ trong ra ngoài đều bị công kích, chỉ có mạnh yếu không đều mà thôi.
Vạn Kiếm Cung ở trên đỉnh Thiên Dương Phong, tao ngộ lôi điện công kích mãnh liệt.
Ý Thiên từng tại Nam Dương nhìn thấy Thần Kiếm Ngự Lôi Quyết, giờ phút này ngay tại Thiên Dương Phong nó đã tái hiện, uy lực còn tăng vọt gấp mười lần.
Vạn Kiếm Cung phát động kiếm trận phòng ngự, chống lại Thần Kiếm Ngự Lôi Quyết, dẫn phát khắp nơi chú ý.
Thiên Kiếm Cốc, Cổ Kiếm Tông, Thiên Ma thiếu chủ và các thế lực tới từ bên ngoài đều lọt vào đánh lén, hỗn chiến trải rộng bốn phía Thiên Dương Phong, đặc sắc mà hoa lệ, khiến người ta mở rộng tầm mắt. Khác với đánh lén của Cửu U Môn hôm qua.
Trong núi rừng hào quang chói mắt hiện ra, giống như nhiễm một tầng màu sắc mới.
Các loại công kích thiên kỳ bách quái một lớp tiếp một lớp, cảnh tượng vô cùng rực rỡ. Mị lực của đạo thuật giờ khắc này cũng hiện ra trong mắt Ý Thiên.
Cái gọi là cường long không áp rắn rít địa phương, Đạo Châu liên hợp cao thủ chính tà công kích người ngoài, xảo diệu vận dụng đạo thuật tinh diệu huyền bí, mượn nhờ pháp bảo, khí cụ, ngoại lực để hoàn thành công kích, tạo thảnh hưởng lớn tới các thế lực bên ngoài.
Nhưng mà không phải mãnh long có thể qua sông hay không.
Những thế lực từ bên ngoài đã dám đến, đã nói lên bọn họ có tự tin thật lớn, có thực lực hơn người. Nếu không cũng không chạy tới đây tìm cái chết.
Loại tình huống này, song phương giao chiến vô cùng kịch liệt, Ý Thiên thờ ơ lạnh nhạt, ngược lại được mở rộng tầm mắt sâu sắc.
Trận hỗn chiến này vô cùng hỗn loạn. Chết và tổn thương không ít người, cuối cùng kết quả không giống, cơ bản giống như dự tính của Ý Thiên.
Nhưng mà sau khi hỗn chiến chấm dứt không lâu, cao thủ Tam Thanh Thần Điện không xuất hiện đã phá không mà đến, xem như cố ý ra oai phủ đầu với thế lực bên ngoài.
Lúc này đây Tam Thanh Thần Điện có ba cao thủ tới đây, trong đó bao gồm thánh nữ Tam Thanh Thần Điện Duyến Nhược Thủy, cùng với Thanh Hư Cung hai đạo cô.
Trong Tam Thanh Thần Điện, Thanh Hư Cung là cái nôi đào tạo thánh nữ. Tất cả đều là nữ tu.
Duyến Nhược Thủy xuất thân từ Thanh Hư Cung, lần này có hai vị đạo cô đi theo. Có phần có vài phần bảo hộ thánh nữ ý tứ ở đâu đầu.
Hai đạo cô kia ăn mặc giống nhau, tuổi tác tương đương. Tất cả đều đã qua ba mươi, dung mạo tú lệ, lúc tuổi còn trẻ cũng là người được đề cử thánh nữ của Thanh Hư Cung, giờ phút này đi theo hai bên của Duyến Nhược Thủy.
Đạo cô bên trái có pháp danh Thanh Âm, đạo cô bên phải có pháp danh Thanh Hoa, tất cả đều là cao thủ Vũ Đế.
Cao thủ Tam Thanh Thần Điện không phải đạo sĩ thì chính là đạo cô, người cầm đầu là lão đạo chừng bảy mươi, dáng người không cao, râu tóc bạc trắng, có phần tóc bạc môi hồng, tiên phong đạo cốt.
Đây là Tam Thanh Thần Điện Đạo Huyền Tôn Giả, thân phận địa vị khá cao, tu vị thâm bất khả trắc.
Phía sau Đạo Huyền Tôn Giả có bốn người, là những lão đạo cao thấp khác nhau, tuổi chừng năm mươi tới bảy mươi, thần sắc đạm mạc, khí độ thong dong, tiên phong đạo cốt.
Bốn đạo trưởng này là cao thủ của Tam Thanh Thần Điện, theo thứ tự là Thương Long đạo quân, Thương Hoa đạo quân, Ngũ Mai đạo trưởng, Hoa Long đạo trưởng.
Đạo Huyền Tôn Giả suất lĩnh cao thủ thần điện xuất hiện trên không trung của Thiên Dương Phong, ánh sáng màu xanh trải rộng bốn phương, lập tức khiến cao thủ các nơi chú ý.
Vạn Kiếm Cung phó cung chủ La Chấn Thiên bay lên trời, chủ động chào hỏi của Đạo Huyền Tôn Giả.
- Nhiều năm không thấy, Tôn Giả phong thái như trước, còn nhớ được La mỗ?
La Chấn Thiên năm mươi tuổi, thân hình cao lớn, tuy diện mạo bên ngoài không có anh tuấn, nhưng mà mắt hổ sính uy, khí thế chấn nhiếp nhân tâm.
Đạo Huyền Tôn Giả lạnh lùng nói:
- La phó cung chủ uy danh khắp thiên hạ, lão đạo sao có thể không nhớ rõ? Lần này Vạn Kiếm Cung đại giá quang lâm, Tam Thanh Thần Điện khoan thai đến chậm, chiếu cố không chu toàn, đúng là xấu hổ.
La Chấn Thiên cười nói:
- Tôn Giả nói lời này quá khách khí, mọi người xem nhau như bằng hữu, ngẫu nhiên đi đi lại lại cũng có thể. Huống hồ Thần Hồn Ngưng Hình Châu cũng đã xuất hiện, đồ chơi này không nên rơi vào trong tay tà ma ngoại đạo.
Đạo Huyền Tôn Giả nói:
- Có Tam Thanh Thần Điện ở đây, tự nhiên sẽ không rơi vào tay tà ma ngoại đạo, La cung chủ lo ngại.
Nhìn chung quanh một chút, La Chấn Thiên nói:
- Trước mắt thời gian vẫn còn sớm. Bây giờ cách trời tối còn lâu lắm nhưng đã tụ tập nhiều cao thủ, nếu như bảo vật xuất hiện thì Bát Cực Thần Điện chỉ sợ có hơn phân nửa sẽ hiện thân, khi đó Ngưng Hồn Châu rơi vào tay ai còn khó nói!
Đạo Huyền Tôn Giả khẽ nói:
- Chuyện này phó cung chủ không cần lo lắng, Ngưng Hồn Châu rơi vào trong tay ai cũng là ý trời.
La Chấn Thiên nói:
- Như thế chúng ta phải xem ý trời thế nào.
Phiêu nhiên hạ xuống, song phương chấm dứt đoạn trao đổi không thoải mái này, hào khí rất ngưng trọng.
Ý Thiên nhìn qua Duyến Y Mộng, trong nội tâm suy tư nên làm thế nào.
Trước đó Ý Thiên đã từng nghĩ đến Duyến Y Mộng có thể sẽ xuât hiện cùng cao thủ Tam Thanh Thần Điện, nhưng hắn vẫn không có thời gian nghĩ lại, chính mình nên làm sao tụ hợp với Duyến Y Mộng,
Chuyện này đối với Ý Thiên mà nói phải cẩn thận châm chước, một khi phát sinh vấn đề, hậu quả thập phần nghiêm trọng.
Trên không Thiên Dương Phong, Duyến Y Mộng lưu ý lấy bốn phía, âm thầm tìm tung tích của Ý Thiên, mượn nhờ Ngũ Sắc Tiên Vân nhanh chóng tìm được khí tức Ý Thiên.
Đây là cảm ứng của Ngũ Sắc Tiên Vân cùng Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, Duyến Y Mộng căn cứ vào điểm này tìm được vị trí Ý Thiên.
- Tình huống có biến, ngươi nên chú ý mình trước, ta sẽ tùy thời bảo trì liên lạc với ngươi.
Giọng nói của Duyến Y Mộng vang lên bên tai Ý Thiên, mang theo vài phần quan tâm cùng nhắc nhở.
Ý Thiên thập phần mẫn cảm với bốn chữ "Tình thế có biến", trả lời:
- Được, ta biết rõ, ngươi cũng cẩn thận một chút, ta sẽ ở gần Thiên Dương Phong.
Lóe lên rồi biến mất, Ý Thiên chuyển biến phương vị, xuất hiện ở trong rừng rậm.
Vì mục đích cẩn thận, cũng không phải là Ý Thiên không tin Duyến Y Mộng.
Nếu Duyến Y Mộng có thể mượn nhờ Ngũ Sắc Tiên Vân cảm ứng được Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa trong người của Ý Thiên, ai dám cam đoan cao thủ khác của Đạo Châu không thể dùng thủ pháp khác tìm ra hành tung của Ý Thiên chứ?
Trong rừng núi u tĩnh yên ắng, Ý Thiên cảm thấy có chút không ổn.
Quay đầu lưu ý cảnh sắc bốn phía, một cảm giác kỳ lạ hiện ra trong lòng của Ý Thiên.
- Là ai?
Ý Thiên chất vấn, giọng nói mang theo lực lượng kỳ lạ, người ngoài căn bản không phát giác ra được.
- Ngươi là ai, vì sao trên người có khí tức của Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa?
Đây là giọng của nữ tử, nhu hòa dễ nghe, nhưng lại dọa Ý Thiên nhảy dựng.
Ngắm nhìn bốn phía, Ý Thiên không nhìn thấy bóng người nào, sóng dò xét cũng không thu hoạch được gì, nhưng hắn vẫn có thể cảm ứng được người nọ cách hắn không xa.
- Sao ngươi biết được Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa tồn tại, ngươi rốt cuộc là cái gì?
Vào lúc Ý Thiên hỏi thăm thì một đạo ánh sáng chói mắt xuât hiện bên trái Ý Thiên, trong nháy mắt biến thành một thân ảnh yểu điệu, lộ ra mái tóc dài màu xanh lá, nhìn qua rất chói mắt.
Ý Thiên ngạc nhiên nhìn qua nàng kia, thấy nàng ngũ quan tinh xảo, hai mắt như nước, eo nhỏ nhắn và cặp mông đầy đặn, linh khí bức người, cho người ta cảm giác linh vận mỹ cảm.
Chỉnh thể mà nói đây là tuyệt sắc giai nhân động lòng người, tư sắc không dưới Lạc Ngọc Kiều, Tào Băng Oánh, nhưng khí chất trên người lại khác biệt, Ý Thiên nhìn ra nàng không phải nân loại.
Khí tức trên người nữ tử này Ý Thiên rất quen thuộc, một cái tên hiện ra trong lòng của hắn, làm cho hắn lập tức tỉnh ngộ, bật thốt lên nói:
- Ngươi là Thúy Ngọc Thiên Tham.
Mỹ nữ tóc xanh gật đầu, nói khẽ:
- Là ta, ngươi thì sao?
Ý Thiên nhìn qua hai mắt Thúy Ngọc, phát hiện ánh mắt kia thanh tịnh, không mang theo một tia tạp chất, cho người ta cảm giác ngây thơ.
- Ta là Vân Hạo Dương, ngươi không ở trên Nguyên Linh Sơn, chạy tới nơi này làm gì? Nơi đây cao thủ tụ tập, ngươi nên nhanh chóng rời đi, nếu không sẽ bị người ta cướp đoạt.
Đối với Thúy Ngọc thiên tính thiện lương, Ý Thiên thiện ý nhắc nhở, hy vọng nàng nhanh chóng rời đi.
Thúy Ngọc nói:
- Đạo tôn không quan tâm ta, hắn nói ta trần duyên không dứt, bảo ta rời đi, nhưng ta không biết nên đi đâu. Vừa rồi ta cảm ứng được khí tức Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa trên người của ngươi, cho nên sang đây xem xem. Đó là tà hoa mà Kỳ Vật Phái hao tổn tâm trí phong tỏa trong lòng đất, không thể ngờ lại xuất hiện trên người của ngươi, điểm này khiến ta kỳ quái.
Lưu ý biểu lộ của Thúy Ngọc, trong nội tâm Ý Thiên tính toán, một khi Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa bị tiết lộ ra ngoài, mình sẽ bị bao nhiêu phiền toái đây?
Thúy Ngọc nhìn qua thì không rành thế sự, rất dễ bị lừa gạt, vạn nhất nàng tiết lộ bí mật của mình ra, chẳng phải sẽ mang tới phiền toái cực lớn cho hắn sao?
- Về chuyện Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa ta tạm thời không nói rõ ràng. Nếu ngươi tin tưởng ta, trước hết nên ở cạnh ta, sau khi chuyện này chấm dứt, ta mang ngươi quay về Nguyên Linh Sơn, ngươi xem coi thế nào?
Thúy Ngọc nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt lập loè, quan sát hắn hồi lâu, chần chờ nói:
- Ngươi khác với người khác, ta nhìn không thấu ngươi. Nguyên Linh Sơn ta đã không thể quay về, ta muốn ở bên cạnh ngươi, được không?
Ý Thiên ngạc nhiên nói:
- Đi theo ta? Ta hôm nay vận rủi lâm đầu, cừu địch trải rộng, đi theo ta là chịu khổ.
Thúy Ngọc lắc đầu nói:
- Ta không sợ, ta cảm giác được trong lòng của ngươi có thiện niệm, cảm giác được ngươi không có ý đồ nào với ta, như vậy ta cũng không cần lo lắng ngươi hại ta, không cần thời thời khắc khắc sống trong khẩn trương và bất an.
Ý Thiên cười khổ nói:
- Trực giác linh dị thật đáng sợ, ngươi đã không sợ theo ta mạo hiểm, vậy lưu lại đi. Nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, phải nghe ta phân phó, như vậy với ta mới có lợi.
Thúy Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt tươi cười thật tươi, lộ ra thần sắc thanh tú, làm cho Ý Thiên càng muốn che chở nàng.
Đây là chỗ tốt của người ngây thơ đáng yêu, có thể khiến người ta sinh lòng trìu mến, ra tay che chở.
Ý Thiên phất tay bảo Thúy Ngọc tiến lên, sau khi trao đổi một phen, lại thu Thúy Ngọc vào trong tiên khí Hồng Vân Tráo, để tránh bị người ta phát giác.
Thúy Ngọc là do thiên địa linh khí tụ tập, tiên khí tiên linh chi khí với nàng có chỗ tốt thật lớn.
Ý Thiên thu Thúy Ngọc an trí trong tiên khí, vẫn có thể tiến hành câu thông với nàng như trước, cũng không gián đoạn song phương trao đổi.
Buổi sáng chấm dứt, cao thủ lục tục ngo ngoe từ bốn phương tám hướng chạy tới đây, phần lớn là cao thủ ngoài Đạo Châu.
Tám caot hủ của Tam Thanh Thần Điện chiếm giữ trên không trung Thiên Dương Phong, có vài phần tư thái địa chủ.
Ý Thiên trốn trong lá cây, nhất tâm đa dụng, chữa thương, quan sát tình huống.