Lực lượng từ bên ngoài này quỷ dị, đáng tiếc trước mắt Ý Thiên không đếm xỉa tới, bởi vì Tần An Thái cùng Nam Cung Thừa Chí đã mở bỉ ngạn chi môn ra.
Đến lúc này hai sóng ý niệm hàng lâm trong cung điện, khí thế uy nghiêm trải rộng từng tấc không gian, thân thể Mộc Thanh Thư cùng Trần Ngọc Lan lay động, song song bị thương không nhẹ.
- Phi Vũ coi chừng, đây là Vũ Đế ý thức hàng lâm.
Hoảng sợ nhìn qua hai cái bỉ ngạn chi môn mở ra, Mộc Thanh Thư vội vàng mở miệng nhắc nhở.
Ý thức hàng lâm, được xưng là phân thân hàng lâm.
Nam Cung Thừa Chí cùng Tần An Thái đều là cao thủ Thánh Hoàng có bỉ ngạn chi môn trên người, thời khắc nghiêm hiểm thì mời ý thức của phân thân của Vũ Đế hàng lâm, do đó đánh chết địch nhân.
Lúc này đây Nam Cung Thừa Chí đưa tới ý thức phân thân của Vũ Đế Nam
Cung Tuấn Trì, Tần An Thái đưa tới nguyên thần của Vũ Đế Dương Mục hàng lâm.
Hai đại Vũ Đế đồng thời giá lâm, tuy chỉ là một ý thức phân thân, nhưng mà thực lực lại cao hơn Thánh Hoàng mười lần.
Trong hư không hai giọng nói đồng thời vang vọng.
- Nam Cung Phi Vũ lớn mật, lại dám giết Thánh Hoàng dưới trướng của ta, ngươi quả thực đáng chết.
- Nam Cung Phi Vũ, nếu ngươi làm việc cho ta, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết.
Câu trước là của Vũ Đế Dương Mục, câu sau chính là Nam Cung Tuấn Trì.
Trong đại điện khi ý thức của hai Vũ Đế hàng lâm, hào khí trở nên khẩn trương quỷ dị, nhưng mà trong hư không tràn ngập ý niệm công kích, không giảm đi chút nào, ngược lại càng thêm lăng lệ, từng sợi tơ chấn động đã tăng lên mấy ngàn vạn, đủ để xé nát nguyên thần của cao thủ Thánh
Hoàng.
Tần An Thái cùng Nam Cung Thừa Chí đưa ý thức phân thân của Vũ Đế hàng lâm thì khí thế trên người cũng giảm lại, vẫn như cũ không cách nào chống lại ý niệm công kích. Thân thể không phụ được nên phun máu tươi.
Ngôn Vô Dục vô cùng kinh sợ, trong hư không trải rộng nhiều sợi tơ, đó là sóng ý niệm chấn động cường độ cao, có thể lập tức cắn nát hết thảy.
Với tư cách là cao thủ của Hư Không Thần Điện, Ngôn Vô Dục biết rõ tất cả, sắc mặt vô cùng khó coi, càng cảm thấy kinh hãi với thực lực của Ý
Thiên.
Đặc biệt là Ý Thiên thành tựu ở phương diện tinh thần công kích vượt qua cực hạn, chuyện này làm cho Ngôn Vô Dục đột nhiên ý thức được một việc.
Một khắc này Ngôn Vô Dục tâm thần chấn động, bật thốt lên nói:
- Là ngươi!
Chỉ hai chữ này đã lộ ra nhiều tin tức, Ý Thiên lập tức nhìn ra biến hóa trong lòn của Ngôn Vô Dụ, trong nội tâm đầy sát cơ.
Vừa nói ra lời này thì Ngôn Vô Dục bắt đầu hối hận, hắn cũng ý thức được mình đã phạm phải sai lầm không thể tha thứ, không nên biểu lộ mình phát hiện ra bí mật của Ý Thiên.
Phóng ra một bước, quanh người của Ý Thiên có hào quang hội tụ, vô số hào quang chuyển động quanh người Ý Thiên, tỏa ra hào quang bảy màu.
Nhìn qua hai hư ảnh Vũ Đế trong bỉ ngạn chi môn, Ý Thiên cười lạnh nói:
- Chỉ là ý thức phân thân, cũng dám cuồng ngôn không cố kỵ. Trước đây
Huyền Dương Cung Vương Phi Dật chân thân giá lâm cũng bị ta làm hoảng sợ trốn đi, huống chi là các ngươi. Hiện tại ta cho các ngươi biết một việc, ta làm thế nào đánh chết các ngươi.
Ý Thiên nói lời này cực kỳ cuồng vọng, có trên người phát ra hào quang bảy màu, lúc này tỏa ra khí thế không thể làm trái chấn nhiếp toàn trường, ngay cả Dương Mục cùng Nam Cung Tuấn Trì cũng cảm thấy khiếp sợ.
Giờ khắc này Ý Thiên không có tận lực che dấu, hắn muốn ở trong Tử Vong
Chi Thành này kiểm tra xem tu vị của mình hiện tại là như thế nào.
Ý niệm công kích tăng lên, Ý Thiên lập tức tập trung vào ý thức phân thân của Nam Cung Tuấn Trì cùng Dương Mục, tần suất chấn động cao tới dọa người, tới năm ngàn vạn lần, kết hợp với Tàn Thức U Hồn Tông Huyền
Minh Nhiếp Hồn Đại Pháp, bao phủ ý thức phân thân của hai Vũ Đế, trong nháy mắt vây khốn bọn họ.
Lập tức Ý Thiên tâm niệm khẽ động, Tần An Thái cùng Nam Cung Thừa Chí kêu thảm một tiếng, trực tiếp biến mất giữa hư không.
Tu vị cả đời và nguyên thần của hai Thánh Hoàng trong tích tắc bị Ý Thiên thôn phệ, chứa đựng trong người của hắn.
Thiên Ưng Chu Trí cùng Ngôn Vô Dục thấy thế, trong trong ánh mắt đầy khiếp sợ, song song di động nhanh trong hư không, tìm kiếm đường thoát thân.
Cùng thời khắc đó ý thức phân thân của Nam Cung Tuấn Trì cùng Dương Mục cũng bắt đầu phản kích toàn diện.
Tu vị của hai đại Vũ Đế kinh thiên, nhưng mà phương diện thành tựu ý thức lĩnh vực còn xa mới so sánh được với Ý Thiên.
Bởi vì vậy nên ý thức phân thân của hai đại Vũ Đế cực lực phản kháng, thực sự vẫn không thoát được khốn cảnh.
Hơn nữa khi Nam Cung Thừa Chí cùng Tần An Thái chết đi, bỉ ngạn chi môn đóng lại, ý thức phân thna của hai vị Vũ Đế cũng mất đi liên hệ với chân thân.
Như vậy ý thức phân thân sẽ thực lực có hạn, càng không cách nào chống lại Ý Thiên.
Nhưng mà phan thân củ hai Vũ Đế phản kháng đã sáng tạo cơ hội cho Thiên
Ưng Chu Trí, hắn bằng vào bát cấp tiên khí Luc Dương Tán phá không trực tiếp đi tới cung điện khác, lúc này xem như thoát được ý niệm công kích.
Ý Thiên cũng phát giác chuyện này, nhưng bởi vì muốn một lần áp ché ý thức phân thân của hai Vũ Đế, thứ hai trọng điểm của hắn đặt vào Ngôn Vô Dục, bởi vậy không muốn phí nhiều tâm lực vào Thiên Ưng Chu Trí, lúc này mới khiến Thiên Ưng Chu Trí có thể thuận lợi rời đi.
Ngôn Vô Dục cũng gấp muốn rời đi, đáng tiếc hắn thiếu vận khí của Thiên
Ưng Chu Trí, bị Ý Thiên phong tỏa cả không gian, tiếp tục bị ý niệm công kích, thương thế càng ngày càng nặng, cuối cùng rơi vào trong tay của Ý Thiên .
Một khắc này ý thức phân thân của hai Vũ Đế cũng bị Ý Thiên thôn phệ, trong đại điện hào quang tán đi, tất cả giống như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Mộc Thanh Thư cùng Trần Ngọc Lan thần sắc kinh ngạc, ngây ra như phỗng, sớm biết được tu vị thực lực của Ý Thiên kinh người, nhưng khi nhìn thấy tất cả vẫn kinh ngạc.
Ý Thiên tạm thời không quan tâm hai người, hắn thôn phệ tu vị cả đời của Ngôn Vô Dục, thu nguyên thần của hắn vào trong đầu, đang nghiêm hình tra khảo.
Ngôn Vô Dục xuất thân từ Hư Không Thần Điện, tuy cũng chỉ có tu vị Thánh Hoàng, nhưng hiểu về hư không và tu luyện nguyên thần lại cao hơn các
Thánh Hoàng khác rất nhiều lần..
Bởi vì quan hệ này nên Ngôn Vô Dục đối mặt với ý niệm công kích tần suất cao của Ý Thiên có năng lực thừa nhận gấp ba lần những người khác, nguyên thần cứng cỏi cũng hơn người khác gấp mấy lần.
Ý Thiên vốn định trực tiếp luyện hóa nguyên thần của Ngôn Vô Dục, đọc bí mật trong đầu của hắn.
Lại không nghĩ nguyên thần của Ngôn Vô Dục thập phần cứng cỏi, dung hợp lực lượng đặc thù nào đó, không cách nào dễ dàng luyện hóa.