- Đây là trị ngọn không trị gốc, trốn được nhất thời không thể trốn cả đời, ta hiện tại có ý định phản kích, khai sơn lập phái đấu với Bát Cực Thần Điện.
Duyến Y Mộng nghe vậy biến sắc, vẻ mặt khiếp sợ nhìn qua Ý Thiên, hoảng sợ nói:
- Ngươi điên rồi, đối nghịch với Bát Cực Thần Điện không thể nào được, ít nhất trước mắt ngươi không có tư cách này.
Ý Thiên trầm giọng nói:
- Ta cân nhắc qua, Bát Cực Thần Điện bất hòa với nhau, đây là ưu thế lớn nhất của ta. Hơn nữa Vân Hoang đại lục này thế lực bất mãn Bát Cực Thần Điện rất nhiều, ta chỉ cần tổ hợp những thế lực này lại, tổ kiến một siêu cấp đại liên minh, tại Vân Hoang đại lục này Bát Cực Thần Điện căn bản không làm gì được ta cả.
Duyến Y Mộng chần chờ nói:
- Ta không muốn phản đối suy nghĩ của ngươi, nhưng ngươi làm thế quá mạo hiểm, ngươi bây giờ làm gì có vốn liếng đối kháng với Bát Cực Thần Điện cơ chứ?
Ý Thiên cười nói:
- Ngươi hiểu ta bao nhiêu?
Duyến Y Mộng nói:
- Ngươi hiểu Nam Dương xảy ra chuyện gì, Bát Cực Thần Điện cũng đã biết rõ, ngươi xuất thân lai lịch cũng đã bị Bát Cực Thần Điện nắm giữ, trên người của ngươi che dấu bí mật cũng quá nhiều.
Ý Thiên nói:
- Bát Cực Thần Điện đúng là hiểu không ít bí mật của ta, nhưng mà bọn họ cũng không biết đầy đủ. Về phần Xích Âm Tử Dương Quyết, bọn họ cũng không hiểu hết toàn bộ, cũng không rõ ràng chuyện ta liên quan tới Âm Dương Thần Minh Tông như thế nào.
Duyến Y Mộng nói:
- Mặc dù không được đầy đủ nhưng mà bọn họ cũng sẽ dồn ngươi vào chỗ chết.
Ý Thiên cũng không lo lắng, mỉm cười nói:
- Thiên Dương Phong lần này ta biết rõ chuyện gì. Chính là vì Thần Hồn Ngưng Hình Châu có một âm một dương hai viên, chỉ có sau khi dung hợp lại mới có thể cảm ứng được Huyễn Lân ở nơi nào. Đợi khi tìm được Huyễn Lân thì có thể biết Tà Hồng ở nơi nào. Mà Tam Tuyệt thần binh chính là vô thượng thần khí của Âm Dương Hòa Hợp Phái năm đó, đây mới là nguyên nhân thật sự Bát Cực Thần Điện phá hủy Âm Dương Hòa Hợp Phái. Bởi vì Tam Tuyệt thần binh trong tay Âm Dương Hòa Hợp Phái thì bọn họ có thể tùy ý mở thông dạo giữa Vân Hoang đại lục cùng Bát Cực Thần Châu, giúp người có tu vị tinh thâm phi thăng tiên giới, vận chuyển nhân tài cho Âm Dương Thần Minh Tông. Một khi chúng ta tìm được Tam Tuyệt thần binh, nắm giữ tài nguyên này sẽ phá hủy ưu thễ lũng đoạn của Bát Cực Thần Điện, có thể đối kháng Bát Cực Thần Điện.
Duyến Y Mộng chần chờ nói:
- Trên lý luận đúng là như thế, thế nhưng mà một khi ngươi bạo lộ thân phận, có khả năng chưa tìm được Tam Tuyệt thần binh, Bát Cực Thần Điện cũng đã tìm tới ngươi rồi. Khi đó, ngươi có thể chống lại Bát Cực Thần Điện tấn công hay không?
Ý Thiên nói:
- Ta cũng từng nghĩ qua, ngay từ đầu khẳng định nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nhưng mà chúng ta có thể lợi dụng Bát Cực Thần Điện bất hòa với nhau kéo dài thời gian. Một khi ta khôi phục tu vị thời kỳ toàn thịnh, tại Vân Hoang đại lục này cho dù tiên nhân đi xuống cũng không làm gì được ta cả.
Duyến Y Mộng đôi mi thanh tú nhíu lại, lo lắng nói:
- Ngươi suy nghĩ rất không tồi, nhưng hiện tại ngươi thân cô thế cô, thương thế nghiêm trọng, làm sao đấu với Bát Cực Thần Điện?
Ý Thiên tự phụ nói:
- Ngươi đây yên tâm, ta đã quyết định thì không thể khiến người trong thiên hạ xem thường ta được. Ta sẽ vận dụng tất cả tài nguyên, toàn lực ứng phó.
Duyến Y Mộng cười khổ nói:
- Ngươi bây giờ trên tay có bao nhiêu tài nguyên? Chỉ bằng hai chúng ta, căn bản không đủ nhìn.
Ý Thiên an ủi:
- Đừng quá lo lắng, Lạc Ngọc Kiều cùng Tào Băng Oánh đã đáp ứng giúp ta một tay. Ngày mai ta sẽ đi cướp Ứng Thải Liên, lại bắt liên lạc với sư tỷ và Nam Cung Uyển Nghi, trước khi Bát Cực Thần Điện tra ra tung tích của chúng ta, nghĩ cách tìm kiếm Tam Tuyệt thần binh, ta sẽ liên lạc Liễu Như Nguyệt, Thiên Diệp Kiếm của nàng là thần khí, chỉ cần một kiếm nơi tay, Bát Cực Thần Điện cũng không làm gì được ta.
Duyến Y Mộng ngẫm lại, Ý Thiên nếu thật sự chinh hợp những tài nguyên này, vậy cũng xác thực có lực lượng không thể xem thường.
- Tô Nhã Ngọc ngươi định xử lý thế nào?
Ý Thiên trầm ngâm nói:
- Đây là vấn đề ngươi đáng giá châm chước, ta hy vọng nàng có thể gia nhập, nhưng không biết nàng có đồng ý hay không?
Duyến Y Mộng nói:
- Việc này chi bằng cân nhắc cho tốt, ngàn vạn không được lỗ mãng. Mặt khác ngày mai cướp đoạt Ứng Thải Liên, ngươi có bao nhiêu nắm chắc, cần bao nhiêu người hiệp trợ?
Ý Thiên nói:
- Việc này ta sẽ xử lý, ngươi trước không nên bạo lộ thân phận, chúng ta phải nội ứng ngoại hợp, tùy thời nắm giữ động tĩnh của Bát Cực Thần Điện.
Duyến Y Mộng hỏi:
- Ngày mai ngươi dùng thân phận gì đi cướp đoạt Ứng Thải Liên?
Ý Thiên ngẫm lại, nói:
- Dù sao không nên dùng thân phận của Vân Hạo Dương, điểm này ngươi yên tâm. Ngươi chỉ cần hôm nay đi theo ta là được. Sau đó ta sẽ mang theo Kiếm Vô Địch cùng Liên Thiết Phong rời đi, về phần Tô Nhã Ngọc, chỉ cần xem tình huống mà định.
Duyến Y Mộng gật đầu, nói:
- Hôm nay Mai Nhược Tuyết cũng nhắc qua ta và ngươi, biểu hiện của nàng khác thường.
Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, trầm ngâm nói:
- Nàng trước mắt từng thi ân với ta, cảm giác nàng dường như không thích thân phận thánh nữ của mình.
Duyến Y Mộng khẽ thở dài:
- Đối với Bát Cực Thần Điện mà nói, thánh nữ chỉ có giá trị lợi dụng mà thôi, chỉ là quân cờ của người khác.
Ý Thiên kinh ngạc nói:
- Sao nói như vậy?
Duyến Y Mộng khẽ thở dài:
- Bát Cực Thần Điện cũng không thần thánh như người ta lan truyền, tu chân cùng tu tiên đều tồn tại danh lợi, tồn tại tư dục. Tại Bát Cực Thần Điện, Phượng Hoàng Thần Điện cùng Thiên Long Thần Điện tình huống tương đối tốt hơn một chút, sáu đại thánh nữ còn lại chỉ có giá trị lợi dụng mà thôi.
Ý Thiên nghi vấn nói:
- Các ngươi cam tâm bị lợi dụng sao?
Duyến Y Mộng cười khổ nói:
- Theo như nhu cầu, chúng ta cũng không có cách nào. Dĩ vãng ta cho rằng thánh nữ là thần thánh, nhưng mà sau đó ta lại biết được, cho nên ta không màng danh lợi, không hỏi thế sự, hết sức tránh cho né bán mạng cho Tam Thanh Thần Điện, cuối cùng quan hệ với thần điện càng ngày càng kém. Vạn Phật Thần Điện Tử Hoa thánh nữ rất thông minh, nàng lựa chọn một phương thức khác, lượt đi thiên hạ tru yêu trảm ma, lịch lãm rèn luyện chính mình, nâng cao uy vọng.
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Vạn Kiếm Thần Điện cùng Hư Không Thần Điện, sao ta chưa từng nghe qua có thánh nữ?
Duyến Y Mộng giải thích nói:
- Hư Không Thần Điện cùng Vạn Kiếm Thần Điện thì có chút đặc biệt, bọn họ cũng có thánh nữ, nhưng mà không cùng một đời với chúng ta.
Ý Thiên khẽ cười nói:
- Thì ra là thế, xem ra thánh nữ cũng không phải quá tốt. Vân Hoang đại lục nhân tài kiệt xuất đều tụ tập dưới trướng Bát Cực Thần Điện, muốn đánh Bát Cực Thần Điện, chúng ta phải từ từ phân hóa nó, đào móc những nhân tài này cho mình.
Duyến Y Mộng nói:
- Suy nghĩ này rất tốt, nhưng nói dễ làm khó, muốn làm được không dễ dàng.
Ý Thiên tự tin nói:
- Chỉ cần có quyết tâm, sẽ không có gì mà làm không được. Hiện tại ta đi xemTô Nhã Ngọc, thăm dò phản ứng của nàng đã.
Duyến Y Mộng dặn dò:
- Nhớ kỹ đừng xúc động, ngàn vạn không thể bạo lộ thân phận.
Ý Thiên gật đầu, tiến lên ôm Duyến Y Mộng đầy thâm tình, lập tức song song rời khỏi phòng.
Ý Thiên nhìn thấy Tô Nhã Ngọc, nàng nội thương đã khôi phục bảy tám phần, thân thể tinh thần sáng lạn, cũng càng thêm xinh đẹp.
Kiếm Vô Địch vẫn còn tu luyện, Liên Thiết Phong đang ngồi trong phòng vuốt ve tiên kiếm.
- Ngươi trở về.
Thấy Ý Thiên trở về, Tô Nhã Ngọc mỉm cười vui vẻ.
Ý Thiên cười nói:
- Vừa trở về, thương thế của ngươi đã tốt rồi.
Tô Nhã Ngọc gật đầu nói:
- Đã không sai biệt lắm, ngươi tới có chuyện gì không?
Liên Thiết Phong hô:
- Vân đại ca, chúng ta ngây ngốc ở đây bao lâu?
Ý Thiên an ủi:
- Đừng nóng vội, sau này sẽ mang các ngươi rời đi. Hiện tại có việc muốn một mình nói chuyện với Tô cô nương, ngươi nên tu luyện đi.
Liên Thiết Phong ứng một tiếng, không có hỏi nhiều.
Tô Nhã Ngọc đứng dậy đi theo Ý Thiên ra ngoài.
Đứng trong hoa viên, Tô Nhã Ngọc dò xét tình huống gần đó, nói:
- Cao thủ Bát Cực Thần Điện đang đi đâu?
Ý Thiên cười nói:
- Bọn họ đi Thiên Dương Phong ứng đối đám cao thủ tà đạo rồi, ngươi kế tiếp có tính toán gì không?
Tô Nhã Ngọc nhìn qua Ý Thiên, dịu dàng cười nói:
- Ngươi hy vọng muốn ta nên như thế nào?
Ý Thiên thiết lập kết giới vô hình ở gần đây, tránh cho âm thanh tiết ra ngoài.
- Ngươi muốn tìm thứ đó ta biết rõ ở đâu, ta có thể giúp ngươi tìm được Tam Tuyệt thần binh, nhưng mà ta có điều kiện.
Con mắt Tô Nhã Ngọc sáng ngời, hỏi:
- Điều kiện gì? Ngươi nói.
Ý Thiên nghiêm mặt nói:
- Dùng tu vị của ngươi cho dù đạt được Tam Tuyệt thần binh cũng không giữ được, ngược lại sẽ chết trong tay Bát Cực Thần Điện.
Tô Nhã Ngọc nói:
- Ta không sợ.
Ý Thiên cười nói:
- Đó là bởi vì ngươi còn không biết cái gì gọi là sợ, thời điểm ngươi biết đã quá muộn rồi.
Tô Nhã Ngọc vội vàng nói:
- Đừng đi vòng vèo, nói thẳng đi, ngươi có điều kiện gì?
Ý Thiên thu hồi dáng tươi cười, trầm giọng nói:
- Điều kiện của ta rất đơn giản, ta và ngươi hợp tác cùng tìm kiếm Tam Tuyệt thần binh, sau khi tìm được, ta đáp ứng giúp ngươi phi thăng tiến giới, ngươi cảm thấy như thế nào đây?
Tô Nhã Ngọc sững sờ, nghi vấn nói:
- Ta làm sao tin ngươi được, vạn nhất ngươi gạt ta thì sao?
Ý Thiên nói:
- Nếu ta có tâm lừa ngươi, ta thừa dịp ngươi hôn mê lấy đi Thần Hồn Ngưng Hình Châu, cần gì phải có nhiều khó khăn như thế?
Tô Nhã Ngọc cãi lại nói:
- Có lẽ ngươi có âm mưu lớn hơn, muốn lợi dụng ta tìm được một viên Thần Hồn Ngưng Hình Châu khác, sau đó mới xuống tay.
Ý Thiên cười nói:
- Suy đoán rất thông minh, nhưng mà ngươi đoán sai, một viên Thần Hồn Ngưng Hình Châu khác đang trong tay của ta.
Tô Nhã Ngọc cả kinh, bật thốt lên nói:
- Trong tay của ngươi? Điều này sao có thể? Ngươi vì sao không có...
- Không cướp đi viên khác trong tay của ngươi sao, có phải hay không? Ta nói rồi, ta không có tâm hại ngươi, cũng không muốn cướp đi tiên duyên thuộc về ngươi. Ta chỉ muốn làm cho ngươi biết, ngươi nên nắm chắc cơ hội của mình.
Tô Nhã Ngọc sửng sốt, ánh mắt quái dị nhìn qua Ý Thiên, rất khó lý giải hắn đang làm cái gì.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Ý Thiên nói:
- Ta là ai ngươi rất nhanh sẽ biết, ngươi chỉ cần hiểu rõ ràng, có nguyện ý hợp tác với ta hay không?
Tô Nhã Ngọc trầm mặc, Ý Thiên cử động này khiến người ta khó hiểu, nàng không hiểu nổi Ý Thiên tại sao phải làm như vậy?
Đổi người khác, đã sớm cướp đi viên Thần Hồn Ngưng Hình Châu trong tay của Tô Nhã Ngọc rồi, căn bản không cần phải làm như Ý Thiên làm gì.
Nghĩ vậy, Tô Nhã Ngọc trầm giọng nói:
- Tốt, ta đáp ứng hợp tác với ngươi, hy vọng ngươi có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn.
Ý Thiên cười nói:
- Ta nói lời giữ lời, nhưng có một điểm ngươi phải nhớ kỹ, hợp tác với ta chẳng khác gì là địch của Bát Cực Thần Điện, ngươi nên chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Tô Nhã Ngọc không để ý nói:
- Tam Tuyệt thần binh là âật của Bát Cực Thần Điện nguyện nhất định phải có, đã muốn cướp đoạt vật này, tự nhiên phải là địch của Bát Cực Thần Điện, điểm này trong lòng của ta rõ ràng.
Ý Thiên thấy Tô Nhã Ngọc nói như vậy, đối với nàng bình tĩnh cũng bội phục.
- Như thế, sau đó chúng ta nên rời đi thôi.
Thu hồi phòng ngự, Ý Thiên mang theo Tô Nhã Ngọc trở lại trong phòng, Kiếm Vô Địch cùng Liên Thiết Phong song song chào đón.
- Vân đại ca, sau đó chúng ta đi đâu?
Kiếm Vô Địch vẻ mặt hưng phấn, lôi kéo tay Ý Thiên.
- Sau này nói cho các ngươi biết, hiện tại các ngươi nên chuẩn bị, chúng ta nên đi thôi.
Rời khỏi phòng, Ý Thiên tìm được Duyến Y Mộng, nói khẽ:
- Tô Nhã Ngọc tạm thời đáp ứng hợp tác với ta, ta lập tức mang theo bọn họ rời đi, sau đó tiếp tục hành động.
Duyến Y Mộng dặn dò:
- Cẩn thận một chút, không nên xúc động.
Ý Thiên trầm giọng nói:
- Ta biết rõ, ngươi yên tâm đi.
Phất phất tay, Ý Thiên xoay người rời đi.
Duyến Y Mộng đưa mắt nhìn bóng lưng Ý Thiên rời đi, lập tức nói cho Điền Minh Hạc, chính mình phái Vân Hạo Dương ra ngoài làm việc, cố ý tiết lộ tin tức Vân Hạo Dương không ở trong sơn trang, để tránh khiến cho Bát Cực Thần Điện hoài nghi.
Đối với Ý Thiên quyết định, Duyến Y Mộng kỳ thật không quá yên tâm, nhưng nàng chưa từng ngăn cản hắn, bởi vì rất nhiều chuyện phải đi mới biết được.
Ý Thiên trước mắt đang gặp nhiều chuyện, tiến thối lưỡng nan, không phản kích thì trốn chết, không có con đường thứ ba để chọn.
Ý Thiên mang theo Tô Nhã Ngọc, Kiếm Vô Địch, Liên Thiết Phong lặng yên rời khỏi Thiên Duyến Sơn Trang, tránh né hướng Thiên Dương Phong bay qua phía tây nam.
Ý Thiên làm như vậy cân nhắc chuyện cứu Ứng Thải Liên vào ngày mai, Liệt Dương Thần Điện chạy qua hướng Nam Dương, chính mình chỉ chặn nửa đường, như vậy xác xuất thành công rất cao.
- Đây là hướng Nam Dương, chúng ta đi đâu?
Tô Nhã Ngọc lưu ý phương hướng chung quanh, nghi vấn nói:
Ý Thiên lạnh nhạt nói:
- Chúng ta không đi Nam Dương, chỉ trước rời khỏi Thiên Duyến Sơn Trang, tránh đi hướng Thiên Dương Phong.
Kiếm Vô Địch chen miệng nói:
- Chúng ta đã bay vài trăm dặm, còn muốn tránh rất xa sao?
Ý Thiên mắng:
- Ngự kiếm phi hành, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm. Lúc này mới mấy tẳm dặm, ngươi thấy đủ sao?
Kiếm Vô Địch ngượng ngùng cười cười, xấu hổ gãi đầu, không nói gì nữa.
Liên Thiết Phong thì trầm tĩnh, nói ít lời ít, cho người ta cảm giác ông cụ non.
Ý Thiên một đường đi về phía trước, lưu ý tìm nơi ẩn thân thích hợp.
Sau khi đi chừng tám trăm dặm, trong rừng có một sơn cốc đây quái thạch khiến Ý Thiên chú ý.
Sơn cốc này không lớn, nhưng không có một ngọn cỏ, hoang tàn vắng vẻ, dường như thích hợp che dấu.
Ý Thiên dò xét đơn giản một chút, sơn cóc này không có gì dị thường, vì vậy mang theo Tô Nhã Ngọc ba người đáp xuống sơn cốc, đi thẳng vào sơn cốc.