Ngay sau đó Ý Thiên lại tìm tới Họa Mi cùng Khổng Tước phu nhân, lại làm một hồi song phi, vô cùng khoái hoạt.
Song tu với hai Huyễn Đế, Ý Thiên cảm giác thực lực tăng lên rõ ràng, chuyện này còn hiệu quả hơn song tu với Thánh Đế, Nguyên Đế.
Ý Thiên thả Tần Mẫn ra, trên mặt mang theo nụ cười mê người.
Tần Mẫn không nói một lời, cứ như vậy nhìn qua Ý Thiên, cũng không có bất kỳ sợ hãi, chuyện này khiến Ý Thiên kinh ngạc.
- Ngươi không sợ ta?
Tần Mẫn đạm mạc nói:
- Ta rơi vào tay của ngươi, trừ chết thì bị lăng nhục, có cái gì đáng sợ?
Ý Thiên lần đầu tiên gặp gỡ nữ nhân chịu chết như thế, đối với thánh nữ Vạn Kiếm Thần Điện này cũng rất bội phục.
- Ngươi không sợ nam nhân lăng nhục sao?
Tần Mẫn phản nói:
- Sợ có gì dùng? Tại Vạn Kiếm Thần Điện những nam nhân kia thời khắc nào cũng suy nghĩ sẽ lăng nhục ta thế nào, nhưng đa số người không dám làm. Hôm nay đổi thành ngươi, cảm giác cũng không có gì khác cả.
Ý Thiên nghi ngờ nói:
- Ngươi là thánh nữ Vạn Kiếm Thần Điện, tại sao phải oán hận bọn họ?
Tần Mẫn nói:
- Trong Bát Cực Thần Điện, trong tám thánh nữ tu vị cao nhất phải kể tới Vạn Phật Thần Điện Tử Hoa thánh nữ. Thế nhưng mà ngươi biết không, tu vị của nàng cũng không phải có được nhờ Vạn Phật Thần Điện, mà là chính nàng ta đạt được ở bên ngoài. Trái lại những người giống như ta, bất kể tu luyện thế nào cũng chỉ là Vũ Đế, tuyệt đối không cách nào tấn chức Vũ Thánh, đó là do thần điện không hy vọng chúng ta trở nên quá mạnh mẽ.
Ý Thiên khó hiểu nói:
- Vì cái gì?
Tần Mẫn tự giễu nói:
- Chúng ta quá mạnh mẽ sẽ không bị khống chế. Trong Bát Cực Thần Điện chúng ta là quân cờ có thể tùy thời sẽ hy sinh mà thôi.
Ý Thiên nói:
- Như thế còn không bằng gia nhập Âm Dương Hòa Hợp Phái, như vậy ngươi càng tự do tiêu sái hơn.
Tần Mẫn lắc đầu nói:
- Ta còn có lo lắng, cho nên ta không thể gia nhập.
Ý Thiên nghi vấn nói:
- Ngươi không sợ ta trực tiếp bá vương ngạnh thượng cung sao?
Tần Mẫn cắn chặt hai môi, hơi khổ sở nói:
- Sợ, nhưng ta không có lựa chọn.
Ý Thiên trầm mặc một lát, nói khẽ:
- Đem tay ngươi cho ta.
Tần Mẫn bất động, ánh mắt cảnh giác nhìn qua Ý Thiên.
Ý Thiên cũng không nhiều lời, tiến lên cầm lấy bàn tay non mịnh của nàng, cầm thật chặt một lát, đột nhiên nói:
- Ngươi có một đệ đệ ở trong tay Vạn Kiếm Thần Điện!
Tần Mẫn nghe vậy biến sắc, chàn chờ hồi lâu mới thở dài, không nói cái gì.
- Nhìn con mắt của ta đi, nói cho ta biết, nếu như ta có thể mang đệ đệ của ngươi nguyên vẹn trở về, ngươi có nguyện ý đi theo ta không?
Tần Mẫn chần chờ nói:
- Đi theo ngươi?
Ý Thiên cười nói:
- Ngươi có thể trở thành thánh nữ Vạn Kiếm Thần Điện, tự nhiên vô cùng xuất sắc. Nam nhân gặp gỡ ngươi tự nhiên sẽ không bỏ mặc. Ta có thể bắt buộc ngươi nhưng ta không muốn làm như thế. Bên người Ý Thiên ta không thiếu nữ nhân, ta muốn chỉ là ngươi cam tâm tình nguyện đi theo ta mà thôi.
Tần Mẫn do dự một chút, nghiêm mặt nói:
- Chỉ cần ngươi có thể cứu đệ đệ của ta ra, ta nguyện cả đời phụng dưỡng ngươi.
Ý Thiên cười nói:
- Nhớ kỹ lời ngươi nói. Ta sẽ cho ngươi nhìn thấy đệ đệ của ngươi nhanh chóng. Mặt khác, ta đối xử nữ nhân bên cạnh như nhau, không có phân giá cả thế nào.
Tần Mẫn hơi quay đầu, tránh đi ánh mắt Ý Thiên, trên gương mặt xinh xắn ửng hồng.
Ý Thiên không có làm ra cử động vượt rào gì đó, hắn chỉ nói chuyện phiếm với Tần Mẫn, với thánh nữ này hắn vẫn có chút kính trọng.
Đã từng có người nói qua, Vân Hoang đại lục có nhân tài ưu tú nhất tập trung trong Bát Cực Thần Điện, Ý Thiên hôm nay đã có hiểu rõ.
Ý Thiên đi tới bây giờ, giao phong với Bát Cực Thần Điện nhiều lần, gặp gỡ không ít nữ nhân, không ai không có tướng mạo xuất chúng, là nhân vật thượng đẳng ngàn dặm mới có một.
Người ưu tú như thế mặc dù là địch của Ý Thiên thì hắn cũng không nỡ giết đi.
Từ nửa đêm đến hừng đông, Ý Thiên vẫn ở bên cạnh Tần Mẫn, cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, xem như bằng hữu nhiều năm, cùng nói chuyện và tâm sự, chậm rãi đạt được tán thành của Tần Mẫn, quan hệ cũng thân mật hơn rất nhiều.
Trải qua tu luyện, mọi người tăng thực lực lên rất nhiều.
Sáng sớm, Ý Thiên đẩy cửa phòng ra, bên người có Đan Hà phái Vương Tuệ, mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
- Về sau nàng chính là đệ tử Âm Dương Hòa Hợp Phái, cùng chúng ta đối phó Bát Cực Thần Điện.
Ý Thiên nói như vậy cũng làm rõ thân phận Vương Tuệ, nàng hôm nay đã là Nguyên Đế, cũng xem như thế hệ kiệt xuất.
Trương Tuyết cùng Cổ Ngũ, Thiên Diện Quỷ Vu phản ứng bình thản, nhưng mà những người khác vẻ mặt u oán, trong nội tâm đều hiểu Vương Tuệ khẳng định làm nữ nhân của Ý Thiên. Bằng không cũng không có khả năng đột nhiên tăng lên Nguyên Đế.
Loại chuyện này nữ nhân khẳng định rất để ý, nhưng mà Ý Thiên là chưởng môn Âm Dương Hòa Hợp Phái, đối với song tu không có cấm, mọi người chỉ không cao hứng.
Ý Thiên thả Vương Tuệ ra, kỳ thật cũng chỉ là một loại thăm dò, nếu như mọi người có thể tiếp nhận, bước tiếp theo sẽ cân nhắc mang Khổng Tước phu nhân, Họa Mi thậm chí Tần Mẫn thả ra, như vậy có thể sâu sắc tăng cường thực lực tổng hợp của Âm Dương Hòa Hợp Phái.
Điểm tâm xong, Ý Thiên mang theo bọn người Trương Tuyết cùng rời khỏi Thiết Huyết thành cổ, Thiên Diện Quỷ Vu dẫn dắt thẳng đến chỗ Tà Bất Tử Phái.
Tà Bất Tử Phái là môn phái cực kỳ quỷ dị, sơn môn năm trong vực sâu âm hàn, chỗ đó tràn ngập khí tức tử vong, khủng bố, dâm tà, hung thần.
Ý Thiên đi tới gần và phát hiện tình huống của Tà Bất Tử Phái, cảm giác nơi này quái dị, có một loại khí tức như đối mặt tử vong.
Lần này Ý Thiên mang theo mười hai người, tu vị thấp nhất đều là Thánh Đế, có thể nói thực lực hùng hậu.
Muốn thu thập Tà Bất Tử Phái một trong ba đại tà phái của Nam Dương, đoán chừng không có vấn đề quá lớn.
- Cổ Ngũ, ngươi đi trước thông báo đi, nói bổn chưởng môn giá lâm, bảo bọn chúng đi ra nghênh đón.
Cổ Ngũ ứng một tiếng, lập tức thả người bay vào trong vực sâu, trong miệng phát ra tiếng thét dài điếc tai hấp dẫn cao thủ Tà Bất Tử Phái chú ý.
- Người nào chán sống, lại dám xông vào Tà Bất Tử Phái, còn không mau xưng tên ra.
Cổ Ngũ cười lạnh một tiếng, Ma Vương chi thủ lăng không vung lên, đơn giản đánh chết bốn cao thủ của Tà Bất Tử Phái, tiếng kêu thảm thiết vang vọng chung quanh.
- Đứng lại, người nào.
Bóng đen lóe lên, Tà Thần công tử Cao Tuấn Đức xuất hiện ở cửa động, chỗ ấy chính là lối vào sơn môn Tà Bất Tử Phái.
- Chưởng môn Âm Dương Hòa Hợp Phái đích thân tới, Tà Bất Tử Phái còn không mau ra nghênh đón.
Cổ Ngũ giọng nói to, dốc đá hai bên lung lay sắp đổ, có được tính chấn nhiếp rất mạnh.
Tà Thần công tử nhìn rõ ràng Cổ Ngũ, trên gương mặt tuấn tú khiếp sợ, quát:
- Là ngươi!
Cổ Ngũ quát:
- Làm càn.
Cánh tay phải vung lên, Ma Vương chi thủ lăng không hiện ra, chụp thẳng vào Tà Thần công tử.
- Lớn mật, đây là địa bàn Tà Bất Tử Phái, lúc nào tới phiên ngươi giương oai.
Tà Thần công tử đánh ra một chưởng đón đở chưởng của Cổ Ngũ, sóng xung kích cực lớn khuếch tán ra chung quanh, hình thành nổ tung đáng sợ giống như sấm sét, một lần hành động đánh bay Cổ Ngũ, đẩy lùi Tà Thần công tử.
- Không thể ngờ ngươi lại có được tu vị Nguyên Đế, xem ra Ý Thiên tiểu tử kia không tệ với ngươi lắm.
Tâm thần Tà Thần công tử trầm xuống, có cảm giác điềm xấu.
Cổ Ngũ cười lạnh nói:
- Nghe nói lần trước ngươi tại xích vân sa mạc dung hợp Tử Vong thành chủ, do đó tu vị tăng nhiều. Thì ra cũng chỉ là Nguyên Đế mà thôi, đúng là khiến người ta tiếc hận.
Tà Thần công tử giận dữ, quát:
- Im miệng, ta giết ngươi.
Trong lúc tức giận, Tà Thần công tử tế Tử Vong Chi Thành ra, một khí thế khủng bố chấn động thiên địa khuếch tán ra, làm cho Cổ Ngũ cảm thấy hít thở không thông.
Tử Vong Chi Thành chính là một kiện tà khí khủng bố, chính là vũ khí của Vũ Thánh tử vong chi chỉ năm xưa dùng qua.
Trong vực sâu, tà khí mãnh liệt, khí phách kinh người.
Cổ Ngũ toàn lực chống lại, Ma Vương chi thủ phối hợp tiên nhân thoái tiến công mạnh mẽ.
Nhưng mà vào lúc này có một đạo hỏa diễm kinh thiên từ trên cao giáng xuống, mang theo khí thế chí dương chí cương, vô kiên bất tồi tập trung vào Tử Vong Chi Thành và bức nó quay về người của Tà Thần công tử.
Nhìn qua thân ảnh trong hỏa diễm kia, Tà Thần công tử hoảng sợ nói:
- Nam Cung Uyển Nghi, ngươi lúc nào tấn thăng làm Huyễn Đế rồi, chuyện này không có khả năng!
Nam Cung Uyển Nghi lạnh nhạt nói:
- Chuyện không có khả năng không nhiều lắm, nhưng gặp được là ngươi không may.
Khí thế Huyễn Đế nặng như núi, hoàn toàn tác dụng lên người Tà Thần công tử, điểm này hắn khó thừa nhận được, thân thể loạng choạng bất ổn.
Đột nhiên một đạo khí tức tà ác bốc lên, một lần hành động chấn vỡ khí thế cường đại của Nam Cung Uyển Nghi phát ra, hóa giải nguy cơ của Tà Thần công tử.
Một đám cao thủ Tà Bất Tử Phái mặc quần áo đen nhánh từ trong sơn động bay ra ngoài, số lượng vượt qua hai mươi người.
Trong đó người cầm âầu sắc mặt tái nhợt, nhìn qua chừng sáu bảy mươi tuổi, cao gầy giống như cương thi, toàn thân tỏa ra khí tức âm trầm, khủng bố, tử vong.
Người này chính là chưởng môn Tà Bất Tử Phái, Bất Tử Tà Thần.
Chung quanh hắn là cao thủ Tà Bất Tử Phái tạo thành hai vòng, trên người của mỗi người có khí tức tử vong, có hào quang màu xanh lá cây bao phủ.
Ý Thiên mang theo Trương Tuyết đồng thời xuất hiện, song phương đứng cách nhau mấy trượng, hào khí khẩn trương.
Tà Thần công tử chỉ vào Ý Thiên, nhìn Bất Tử Tà Thần nói:
- Tiểu tử kia chính là Ý Thiên, là chưởng môn Âm Dương Hòa Hợp Phái, Tam Tuyệt thần binh trong tay của hắn.
Bất Tử Tà Thần biểu lộ cứng ngắc, lạnh lùng nói:
- Giao Tam Tuyệt thần binh ra, bổn tà thần có thể tha cho ngươi khỏi chết.
Ý Thiên cười nói:
- Quỳ xuống dập đầu nhận sai với ta, ta có thể cân nhắc không giết ngươi.
Bất Tử Tà Thần quát:
- Làm càn! Ngươi biết đây là nơi nào không?
Ý Thiên cười to nói:
- Chỉ là một nơi sắp bị hủy diệt, căn bản là không đáng giá nhắc tới.
Bất Tử Tà Thần khó thở, tức giận nói:
- Giết bọn chúng!
Vung tay lên, cao thủ Tà Bất Tử Phái lao tới đồng loạt, chiến đấu chính diện.
Luân nhân số, nhất định là Tà Bất Tử Phái chiếm cứ ưu thế, ngoài động có tới hai mươi ba người.
Nhưng luận thực lực chỉnh thể, Tà Bất Tử Phái so ra còn kém đám người Ý Thiên, bởi vì một mình Trương Tuyết ra tay là đủ rồi.
Nhưng mà Trương Tuyết không có tham chiến, đây là ý của Ý Thiên, hắn muốn cho người bên cạnh tôi luyện một chút, gia tăng một ít kinh nghiệm thực chiến, đây là chuyện rất trọng yếu.
Bên phía Tà Bất Tử Phái cao thủ không phải người nào cũng là cường giả Vũ Đế, chỉ có mười sáu Vũ Đế, trong đó Huyền Đế chiếm bảy người.
Ý Thiên cẩn thận lưu ý tình huống của Tà Bất Tử Phái, phát hiện trong bảy Huyền Đế này có bốn người vừa mới tấn chức Vũ Đế, chuyện này làm cho Ý Thiên nghi hoặc.
Tà Bất Tử Phái thoáng cái tăng thêm bốn Huyền Đế, trong đó có thể có chuyện ẩn bên trong hay không?
Cao thủ bên cạnh Ý Thiên tấn chức nhanh chóng, đó là bởi vì Ý Thiên cả.
Mà Tà Bất Tử Phái thoáng cái có thêm bốn Huyền Đế, đây tuyệt đối là chuyện cực kỳ oanh động.
Hai mươi ba người của Tà Bất Tử Phái ở đây, Huyền Đế chiếm bảy người, Vũ Hoàng chiếm bảy người, tất cả đều là Thánh Hoàng, khoảng cách Vũ Đế còn kém một đường, phần lớn là vừa tấn chức Thánh Hoàng.
Còn chín người có ba người là Thánh Đế, hai người là Nguyên Đế, hai Huyễn Đế, một Ảnh Đế.
Về phần Bất Tử Tà Thần, quanh thân khí tức cổ quái, Ý Thiên tạm thời còn phán đoán ra hắn là Vũ Đế hay là Vũ Thánh.
Ý Thiên bên này, mười người xuất chiến, Ý Thiên cùng Trương Tuyết mỉm cười đứng ngoài quan sát.
Tà Bất Tử Phái bên kia, trừ hai mươi mốt người xuất chiến, Bất Tử Tà Thần và tên cao thủ Ảnh Đế lạnh lùng đứng xem thế nào.
Tên cao thủ Ảnh Đế chính là lão giả khô gầy lưng còng, tướng mạo thập phần xấu xí đáng sợ, con mắt có màu xanh lá, toàn thân tỏa ra khí tức tà ác tử vong.
Mười người đối phó hai mươi mốt người, đây là cục diện một địch hai.
Nam Cung Uyển Nghi cùng Ứng Thải Liên phân biệt nghênh chiến hai tên Huyễn Đế của Tà Bất Tử Phái, Từ Nhược Hoa nghênh chiến Tà Thần công tử, Long Dao Châu nghênh chiến một tên Nguyên Đế.
Thiên Diện Quỷ Vu một người nghênh chiến hai tên Thánh Đế, cảm giác vô cùng nhẹ nhõm.
Đám người Mộ Dung Tiểu Dạ, Ngọc Linh Lung, Cổ Ngũ nghênh chiến đám người còn lại, thực lực tuyệt đối cách xa, không hề có chút áp lực nào cả.
Tà Bất Tử Phái có đặc sắc, thân thể cực kỳ cứng rắn, năng lực kháng công kích rất mạnh.
Một cao thủ Thánh Đế của Tà Bất Tử Phái trúng một chưởng của Ngọc Linh Lung giống như không có việc gì.
Nam Cung Tình Tuyết cùng Phương Gia Lệ cảm thấy có chút cố hết sức, tuy nghênh chiến cao thủ Huyền Đế nhưng mà cao thủ của Tà Bất Tử Phái dường như đánh không chết, tùy ý chưởng lực của ngươi mạnh cỡ nào đánh vào người của bọn họ chẳng khác gì đánh vào vách đá, không lưu chút dâu vết nào cả.
Nhiệm vụ của Vương Tuệ hơi nhẹ nhõm, Ý Thiên bảo nàng bắt giữ bảy tên Thánh Hoàng, chuyện này độ khó không lớn, Vương Tuệ hôm nay là Nguyên Đế, so về Thánh Hoàng còn cao hơn bốn cấp bậc.
Thấy bảy tên Thánh Hoàng bị bắt, Bất Tử Tà Thần hết sức tức giận, phân phó Ảnh Đế bên cạnh xuất mã, trước bắt địch nhân lại.
Lão giả lưng còng lựa chọn Vương Tuệ đầu tiên, đáng tiếc Ý Thiên sớm có phòng bị, phát sau tới trước, đồng thời xuất hiện bên cạnh Vương Tuệ và đánh lui lão già lưng còng.
Ý Thiên thế cho Vương Tuệ, thu bảy tên Thánh Hoàng của Tà Bất Tử Phái vào trong người. Cũng phân phó những người khác nhanh lên.
Lão giả lưng còng nhìn qua Ý Thiên, trong miệng phát ra âm thanh khó nghe, hắn di động nhanh như quỷ mị, khí tức tử vong trải rộng khắp nơi, kiến tạo thế giới tử vong.