Trừ Ý Thiên không tính ra, hai mươi người ngồi đây, trước mắt đã có bảy cường giả Vũ Đế, thực lực bực này tương đối kinh người.
Mặt khác Nam Cung Uyển Nghi đoán trước, trong vòng mười ngày Cổ Ngũ có hi vọng tấn chức Vũ Đế, khi đó thực lực chỉnh thể tăng nhiều.
Mà Ý Thiên trong hai ba ngày này khôi phục nội thương, đạt tới tu vị cảnh giới lúc ở bên ngoài Phi Vân thành, thậm chí cao hơn một tầng.
Khi đó thực lực tổng hợp của Âm Dương Hòa Hợp Phái cũng tăng lên nhiều lắm.
Đương nhiên, ở trong đó Ý Thiên còn quên đi Thúy Ngọc, đó là mỹ nữ có tu vị Vũ Đế, ngay cả Yến Phi Hoa còn ăn thiệt thòi trong tay của Thúy Ngọc.
- Trước mắt chúng ta ở đây thực lực tổng hợp không kém, nhưng so sánh với Bát Cực Thần Điện thì kém quá lớn. Vì tận khả năng tăng tu vị thực lực của mọi người lên, ta sẽ chế định phương châm tu luyện thích hợp cho mọi người. Về phần tu kiến cung điện vẫn do Tào Băng Oánh phụ trách, trừ cần chuyên tâm tu luyện, những người có hi vọng tấn chức ra, những người khác nên nghe theo nàng chỉ huy, tu kiến cung điện là việc cần làm đầu tiên.
Mọi người không có dị nghị gì với chuyện này, đều hiểu tầm quan trọng của tu kiến cung điện, đây là vốn liếng mọi người sau này chống lại Bát Cực Thần Điện, cũng không thể có chút qua loa được...
- Lúc này an toàn sẽ giao cho Nạp Lan Tú Quyên phụ trách, chuyện còn lại do Nam Cung Uyển Nghi cùng Lý Nhược Nhiên cộng đồng quyết định. Mặt khác, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ truyền thụ cho các ngươi pháp quyết trong Âm Dương Bảo Điển, cho dù tu vị cao thấp đều phải học tập, để tương lai phi thăng tiên giới.
Liên Thiết Phong nghi vấn nói:
- Ý Thiên đại ca, ta cũng phải học sao?
Ý Thiên nghiêm mặt nói:
- Phải học, phàm là đệ tử Âm Dương Hòa Hợp Phái đều phải học. Yên tâm, đi theo ta, cam đoan cho các ngươi phi thăng tiên giới.
Kiếm Vô Địch vội vàng nói:
- Ý Thiên đại ca còn có ta, ngươi cũng đừng quên.
Ý Thiên cười nói:
- Yên tâm, ngươi là bà tám lắm miệng, ta sao có thể quên ngươi.
Mọi người nghe vậy cười to, Kiếm Vô Địch thì hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên không thích câu bà tám lắm miệng.
- Thiếu gia, trước khi xây xong cung điện, chúng ta vẫn giấu kín sao?
Thấy Lan Hinh hỏi, Ý Thiên đáp:
- Chủ yếu dùng tu kiến cung điện làm chủ, đối ngoại tìm hiểu tin tức là không thể thiếu, việc này Nạp Lan Tú Quyên sẽ phụ trách.
Tô Nhã Ngọc hỏi:
- Băng Tâm Phái bên kia, ngươi ý định liên hệ khi nào?
Ý Thiên nói:
- Bây giờ không phải lúc, ta ý định đứng vững gót chân xong mới dung nhập Băng Tâm Phái vào Âm Dương Hòa Hợp Phái. Khi đó đệ tử bổn phái sẽ dông đảo, sẽ lớn mạnh rất nhanh, trải rộng Vân Hoang.
Lý Nhược Nhiên nói:
- Tuyết Cầm tại Thiên Vân thành có lực ảnh hưởng to lớn, đến lúc đó do nàng ra mặt chiêu mộ cao thủ, cộng thêm mỹ mạo nữ đệ tử Băng Tâm Phái chắc chắn có thể nhanh chóng chiêu mộ quần hùng, cộng đồng chống lại Bát Cực Thần Điện, khai sáng cơ nghiệp muôn đời.
Nam Cung Uyển Nghi nói:
- Tất cả những chuyện này cần phải có thời gian hoàn thành, làm thế nào cũng phải nắm chắc thời gian. Đây chính là vấn đề mấu chốt trong đó.
Trong lúc nhất thời những người đang ngồi đây đều phát biểu ý kiến của mình, cũng nói rõ tình huống của bản thân, triển khai thảo luận.
- Đạo Châu bên kia chắc chắn có một ít người cần lôi kéo. Mặt khác, tìm được Liễu Như Nguyệt cũng là việc cấp bách.
Vừa nói tới chuyện này, tất cả đều cần phải có thời gian, mà Ý Thiên trước mắt không có chính là thời gian.
Nghĩ tới thời gian. Ý Thiên đột nhiên hỏi:
- Trong Vân Hoang bảy đại thần tích có hành lang thời không, các ngươi cũng biết nó ở đâu không?
Nạp Lan Tú Quyên cười nói:
- Ngươi nên hỏi Hoang Đường đạo nhân, hắn không gì không biết..
Hoang Đường đạo nhân cười hắc hắc nói:
- Hành lang thời không ở đâu ta tự nhiên biết rõ, trước mắt không tiện nói cho các ngươi biết. Chờ ngươi hồi phục tu vị Vũ Đế thì hỏi ta, ta sẽ nói cho ngươi biết hành lang thời không ở đâu!
Ý Thiên nghe vậy cũng không hỏi nhiều, tiếp tục trao đổi với mọi người.
Hội nghị chấm dứt sau nửa giờ, mọi người lục tục rời đi.
Ý Thiên lưu lại bộ phận người. Kể cả Liên Thiết Phong, Cổ Ngũ, Mã Chí Viễn, Từ Nhược Hoa, Tào Băng Oánh, Lan Hinh, Mộ Dung Tiểu Dạ, Tiêu Minh Nguyệt, một mình trao đổi với bọn họ.
- Thiết Phong, Vô Biên Hoang Thành ngươi đã xem qua, cảm giác tình huống như thế nào?
Sắc mặt Liên Thiết Phong ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Tình huống rất không xong, ta hỏi qua Hoang Đường đạo nhân. Hắn nói tại Vân Hoang đại lục này rất khó hoàn toàn chữa trị được, chỉ có thể chữa trị một bộ phận. Nhất định cần phải tới Bát Cực Thần Châu, nếu không kiện thần khí này không thể có tác dụng xứng đáng.
Ý Thiên ngẫm lại, nói:
- Xuất ra bản lĩnh của ngươi đi, tận lực chữa trị nó.
Liên Thiết Phong ứng một tiếng, lập tức rời đi.
Ý Thiên gọi Mã Chí Viễn, hỏi thăm tình huống tu luyện của hắn thế nào, khích lệ nói:
- Tiếp tục cố gắng, trong vòng ba ngày tấn chức Thánh Hoàng, ba tháng sau tấn chúc Vũ Đế.
Mã Chí Viễn nghe vậy vui vẻ, trên mặt kích động.
Sau đó tiễn Mã Chí Viễn, Ý Thiên một mình hội kiến Cổ Ngũ, cũng khẳng định tu vị của hắn, mệnh lệnh hắn trong vòng mười ngày phải tấn chức Vũ Đế, dùng ứng phó chiến tranh sắp tới.
Từ Nhược Hoa, Tào Băng Oánh, Lan Hinh, Mộ Dung Tiểu Dạ, Tiêu Minh Nguyệt năm nữ đều là cao thủ Thánh Hoàng, khoảng cách Vũ Đế chỉ còn một bước, có thể rất nhiều người cả đời dừng lại ở bước này.
Trong năm nữ, Tiêu Minh Nguyệt cùng Ý Thiên có quan hệ đặc biệt, đây là nữ nhân của Nam Cung Vân, nhưng muốn phi thăng tiên giới thì phải làm ra hi sinh, đây là cái giá khi cầu tiên đạo, có được tất có mất.
Lan Hinh đã có tầng quan hệ với Ý Thiên, Ý Thiên cũng không nói thêm cái gì.
Còn lại Từ Nhược Hoa, trải qua trận chiến ở Phi Vân thành, quan hệ của hai bên đã làm rõ, Từ Nhược Hoa đã tỏ vẻ nguyện ý tiếp nhận Ý Thiên, cũng đã xác lập quan hệ.
Bây giờ chỉ có Mộ Dung Tiểu Dạ làm cho Ý Thiên khiến xấu hổ, nó như tình bạn, lại như tình yêu, dường như cũng chẳng phải thuần khiết.
Tào Băng Oánh thì chịu trách nhiệm xây dựng cung điện, căn bản không có thời gian tu luyện.
Ý Thiên tìm nàng một mình nói chuyện phiếm, trừ vuốt ve thân mật an ủi ra, cũng hứa hẹn sẽ giúp nàng tấn chức Vũ Đế.
Tào Băng Oánh thập phần vui vẻ, sau khi Ý Thiên hôn môi, vuốt ve an ủi một lúc thì tình yêu giúp tâm tình của nàng vui sướng.
Tiễn Lan Hinh, Từ Nhược Hoa, Tào Băng Oánh đi, Ý Thiên nghênh đón Mộ Dung Tiểu Dạ.
Nhìn qua ánh mắt đầy mị lực của Ý Thiên, trên mặt của nàng đầy sầu lo, Mộ Dung Tiểu Dạ nghiêng đầu cười cười, yêu kiều rên rỉ:
- Làm gì nhìn ta như vậy?
Ý Thiên thò tay kéo Mộ Dung Tiểu Dạ vào trong ngực, ôm nàng một cái thật thấm thiết.
- Trên hội nghị lần này, Hoang Đường đạo nhân lén nói cho ta biết muốn phi thăng Bát Cực Thần Châu có hai phương thức. Một là phương thức thông thường, tu vị đạt tới Vũ Thánh đỉnh phong thì thông qua thông đạo phi thăng, chống cự thiên kiếp phi thăng, cưỡng ép nhảy vào Bát Cực Thần Châu, đây là phương thức gian nan nhất, xác xuất thành công không đến 10%. Mà trên Vân Hoang đại lục này, muốn muốn tu luyện đến Vũ Thánh đỉnh phong là chuyện xa xa khó chạm tới.
Mộ Dung Tiểu Dạ thập phần thông minh, lúc này đoán được tâm tư của Ý Thiên.
- Ngươi đang lo lắng ta không cách nào tu luyện tới Vũ Thánh đỉnh phong, vĩnh viễn không có cơ hội phi thăng Tiên giới.
Ý Thiên gật đầu nói:
- Tu vị của chúng ta quá chênh lệch, cho dù ngươi có một ngày như vậy, có thể tu luyện tới Vũ Thánh đỉnh phong, thực sự không có thể có cơ hội phi thăng.
Mộ Dung Tiểu Dạ cau mày nói:
- Ngươi là lo lắng, sau khi ngươi phi thăng tiên giới thì những người khác khó chống lại Bát Cực Thần Điện đúng không?
Ý Thiên thản nhiên nói:
- Đây là chuyện tất nhiên, Bát Cực Thần Điện tại Bát Cực Thần Châu có tiên phái ủng hộ, mà Âm Dương Hòa Hợp Phái tại Bát Cực Thần Châu không có bất kỳ trợ giúp nào. Một khi người có thực lực mạnh nhất bổn phái phi thăng Tiên giới, những người còn lại sẽ bị Bát Cực Thần Điện vây quét, cuối cùng sẽ rơi vào vận mệnh tan vỡ.
Sắc mặt Mộ Dung Tiểu Dạ kinh biến, bật thốt lên nói:
- Nói như vậy, Âm Dương Hòa Hợp Phái chẳng phải vĩnh viễn sẽ không có thời gian hưng thịnh sao?
Ý Thiên nói:
- Vậy cũng không phải, chỉ cần lưu lại mấy cao thủ như Hoang Đường đạo nhântọa trấn, cộng thêm toàn lực phòng ngự, mượn nhờ tiên trận thì có thể quần nhau với Bát Cực Thần Điện rồi. Nhưng mà ai nguyện ý ở lại Vân Hoang đại lục mà không tiến tới Tiên giới sao?
Mộ Dung Tiểu Dạ trầm mặc một lát, hỏi:
- Một phương thức khác là cái gì?
Ý Thiên chần chờ nói:
- Chọn dùng phương pháp của Âm Dương Thần Minh Tông Âm Dương nhất thể cùng tồn tại, do ta dẫn các ngươi đi vào Tiên giới, nhưng chuyện này phải thỏa mãn điều kiện mới được.
Mộ Dung Tiểu Dạ hỏi:
- Điều kiện nào?
Ý Thiên trầm ngâm nói:
- Bốn chữ -- Âm Dương nhất thể.
Mộ Dung Tiểu Dạ sững sờ, cũng hiểu được, nhẹ giọng hỏi:
- Đây là nguyên nhân ngươi tìm ta nói chuyện một mình sao?
Ý Thiên cười khổ nói:
- Ta không biết lời này có xúc phạm tới ngươi không!
Nhìn qua gương mặt tuấn tú vô song của Ý Thiên, Mộ Dung Tiểu Dạ trên mặt đỏ ửng, sau khi chần chờ một chút thì đi lên, hai tay ôm cổ Ý Thiên, cho hắn một nụ hôn lên môi.
- Đây là quyết định của ta.
Ánh mắt Ý Thiên quái dị, thần sắc dần dần khôi phục lại bình tĩnh, cười nói:
- Vừa rồi quá nhanh, ta còn chưa nhấm nháp tư vị trong đó.
Mộ Dung Tiểu Dạ nghe vậy thì xấu hổ, còn chưa kịp phản ứng thì rơi vào trong ngực Ý Thiên, bị hắn hôn lên đôi môi.
Một khắc này Mộ Dung Tiểu Dạ vừa thẹn vừa vội, cũng không rõ là cái gì.
Ý Thiên lúc này vuốt ve bờ mông căng tròn của nàng, hai tay năm ngón tay dùng sức bóp niết, cảm thụ co dãn trong đó, cũng thừa cơ công thành đoạt đất cuốn lấy chiếc lưỡi của Mộ Dung Tiểu Dạ.
Vừa hôn vừa tiến công, Mộ Dung Tiểu Dạ vô lực tựa vào trong ngực Ý Thiên, tùy ý cho ma thủ của hắn vuốt ve các bộ vị tư ẩn của nàng, nàng cũng thở dốc mê người.
Vuốt ve an ủi một lát, Ý Thiên cất bước tiễn Mộ Dung Tiểu Dạ, nghênh đón người cuối cùng.
Nhìn qua Tiêu Minh Nguyệt, Ý Thiên đáy mắt mang theo tâm tình phức tạp, trên mặt lại mỉm cười thân thiết, không hề không đề cập tới chuyện phi thăng Tiên giới, chỉ là hỏi thăm tình huống tu luyện của nàng, tra nhìn thân thể của nàng một chút.
- Tình huống rất không tồi, tấn chức Vũ Đế có lẽ trong tầm tay.
Tiêu Minh Nguyệt là người tuệ nhãn như đuốc, nhìn ra Ý Thiên nghĩ một đằng nói một nẻo, hỏi:
- Ngươi tìm ta chắc không chỉ có chuyện này. Có chuyện gì ngươi nói rõ là được.
Ý Thiên hơi ngoài ý muốn, không thể ngờ Tiêu Minh Nguyệt lại nhìn ra tâm tư của mình, điểm này khiến hắn vô cùng xấu hổ.
Trầm mặc một lát, Ý Thiên nhẹ giọng hỏi:
- Mục đích tu luyện của ngươi là gì?
Tiêu Minh Nguyệt trầm ngâm nói:
- Truy cầu tiên đạo, không bị khi dễ, cuộc sống hạnh phúc, tiêu dao tùy ý.
Ý Thiên cười khổ nói:
- Ngươi đã từng nghĩ tới ở trên Vân Hoang đại lục đỡ đầu chồng con, hạnh phúc cả đời?
Tiêu Minh Nguyệt khẽ thở dài:
- Đó từng là chuyện ta từng muốn làm nhất, đáng tiếc có nhiều thứ một khi mất đi sẽ không quay trở lại.
Ý Thiên hiểu tâm tình của nàng, an ủi:
- Chớ suy nghĩ quá nhiều, nhân sinh chính là như thế, chỉ có thể về phía trước, không thể lui về phía sau. Hảo hảo cố gắng lên, chờ ngươi tu luyện tới Vũ Thánh đỉnh phong là có thể phi thăng Tiên giới.
Tiêu Minh Nguyệt nhìn qua Ý Thiên, hỏi:
- Vì sao không có nói cho ta biết, trong lòng ngươi đang muốn nói chuyện gì?
Ý Thiên chần chờ nói:
- Biết được khinh nhờn danh tiết của ngươi, không nên nói thêm.
Tiêu Minh Nguyệt hít sâu một hơi, ngữ khí bình tĩnh nói:
- Nói đi, ta đã có chuẩn bị tâm lý, cũng tốt cân nhắc. Nhân sinh dù sao cũng phải đưa ra quyết định, không thể vĩnh viễn do dự.
Ý Thiên không nói, suy tư rất nhiều, cuối cùng thở dài:
- Muốn phi thăng Tiên giới cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Dùng Hoang Đường đạo nhân lại nói, một vạn Vũ Đế nhiều nhất chỉ có một người phi thăng Tiên giới.
Tiêu Minh Nguyệt ngạc nhiên nói:
- Nói như thế phi thăng tiên giới không phải quá khó khăn sao, tại sao nhiều tiên nhân như thế?
Ý Thiên giải thích nói:
- Việc này ta đã hỏi qua Hoang Đường đạo nhân, hắn nói với ta, năng lực gây giống của Tiên giới rất mạnh, hài tử vừa sinh ra có được căn cơ rất tốt, thân thể đã được rèn luyện trong bụng mẹ, do đó có thiên phú đủ mạnh, tương đương với tư chất Vũ Thánh đỉnh phong trên Vân Hoang đại lục này. Nói xác thực một điểm, 99% tiên nhân trên Tiên giới đều là dân bản địa của Bát Cực Thần Châu. Cao thủ chính thức phi thăng từ Vân Hoang đại lục cực kỳ thưa thớt và hiếm thấy. Người có thể phi thăng Tiên giới không có chỗ nào mà không phải tuyệt thế thiên tài, đến Bát Cực Thần Châu chỉ cần nửa đường không chết, bình thường đều là đại nhân vật xưng bá một phương, tuyệt không phải những dân bản địa chiếm ưu thế tiên thiên có thể so sánh được.
Tiêu Minh Nguyệt chợt nói:
- Thì ra là thế, tiếp tục nói đi!
Ý Thiên phức tạp cười cười, nói khẽ:
- Bởi vì phi thăng không dễ, cho nên muốn đi vào Tiên giới rất khó. Mà năm đó sở di Âm Dương Hòa Hợp Phái bị diệt, đó là bởi vì pháp quyết của Âm Dương Hòa Hợp Phái truyền thừa tới từ đệ nhất tiên phái Bát Cực Thần Châu, Âm Dương Thần Minh Tông, mượn nhờ Âm dương chi thuật huyền diệu, có thể từ đó mưu lợi. Kể từ đó Âm Dương Hòa Hợp Phái nhân số phi thăng Tiên giới chiếm cứ rất lớn ưu thế, do đó lực áp Bát Cực Thần Điện, cuối cùng nhất bị Bát Cực Thần Điện ghen ghét, liên thủ hủy diệt Âm Dương Hòa Hợp Phái.
Tiêu Minh Nguyệt kinh nghi nói:
- Ngươi nói Âm Dương Hòa Hợp Phái có biện pháp mưu lợi, có thể lừa dối, vận chuyển nhân tài đưa tới Bát Cực Thần Châu?