Mục lục
Thiên Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hỏa Dực Vương Xà cảm thấy khiếp sợ, di chuyển tức thời ba ngàn bảy trăm sáu mươi ba phương vị, mang theo Tà Thần công tử di chuyển cực nhanh, thoát khỏi Ý Thiên truy kích.

Bất động trên bầu trời, trên gượng mặt tuấn mỹ của Ý Thiên tràn đầy thong dong tự tin, ánh mắt kỳ dị nhìn qua Tà Thần công tử thoát đi thật xa, cảnh cáo nói: 

- Hôm nay tạm thời bỏ qua cho ngươi, về sau gặp nhau mà không có ai, tất giết ngươi.

Tà Thần công tử tức giận muốn chết, lạnh lùng nói: 

- Nam Cung Phi Vũ, đời này ta với ngươi thế bất lưỡng lập!

Ý Thiên lạnh lùng nói:

- Như thế, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Ngắm nhìn bốn phía, Ý Thiên đảo qua mọi người ở đây, ánh mắt rơi vào thanh sam khách, đạm mạc nói: 

- Hiện tại đến phiên ngươi. Ngươi ngoan ngoãn nhận cái chết hay ta tự qua?

Dương Mục quát: 

- Làm càn. Tiểu tử ngươi không nên quá phận.

Ý Thiên khẽ nói: 

- So với âm mưu quỷ kế của các ngươi chút làm càn của ta không đáng nhắc tới.

Phi Phàm công tử phản bác nói: 

- Ngươi cũng không phải đèn cạn dầu, trên đường đi quỷ kế chồng chất, châm ngòi ly gián, cũng giết hại không ít người. Từ khi téến vào xích vân sa mạc đến bây giờ, bên ngươi chỉ chết đạo nhân đui mù, nhiều người khác thì chết trong tay của ngươi.

Ý Thiên cười ha hả, nói: 

- Như thế nào, ngươi đang ghen ghét, hay là không phục? Ngươi hao tổn tâm cơ, kết quả lại làm áo cưới cho người khác, cái gì cũng không có gặp may, có phải không cam lòng hay không? Nói thật, mưu kế của ngươi rất cao minh, đáng tiếc thiếu khuyết vận khí, đây l vận mệnh của ngươi.

Phi Phàm công tử tức giận nói: 

- Im miệng, ngươi còn chưa đủ tư cách giáo huấn bổn công tử.

Ý Thiên mỉa mai nói: 

- Ngươi cũng không phải con của ta. Ta không rảnh mà giáo huấn ngươi đâu. Hiện tại ta muốn ra tay giết thanh sam khách bên cạnh ngươi, ta chỉ xuất ra một chiêu, nhìn ngươi có thể bảo trụ tính mạng của hắn hay không.

Ý Thiên nói lời này vô cùng hung hăng càn quấy, một câu đã khiêu chiến Phi Phàm công tử, Nghiêm Tu Vũ, Dương Mục, tuyên bố muốn một chiêu đánh gục thanh sam khách trước mặt bọn họ, còn cho ba đại cao thủ chuẩn bị sẵn sàng, đây quả thật là không coi ai ra gì.

Vũ Đế Nghiêm Tu Vũ tức giận nói: 

- Lão phu cũng không tin tà, không tin ngươi có thể ở trước mặt của chúng ta chém giết thanh sam khách.

Ý Thiên cười ha ha, nói: 

- Không tin? Vậy thì tốt, ta sẽ tới thử một lần. Chú ý, ta sắp ra tay.

Hai tay chắp sau lưng, Ý Thiên cũng không có bất kỳ công kích nào cả, nhưng thanh sam khách đột hét lên điên cuồng, hai tay ôm đầu biểu lộ thống khổ, còn chưa kịp nói cái gì thân thể lập tức hóa thành huyết vụ, hình thần câu diệt.

Dương Mục giận dữ, quát: 

- Chuyện này không có khả năng, ngươi lừa gạt.

Ý Thiên nhíu mày một cái, dáng tươi cười đột nhiên biến mất, lãnh đạm nói: 

- Ta lừa gạt cái gì?

Trong lời chất vấn Dương Mục, Nghiêm Tu Vũ, Phi Phàm công tử ba người đột nhiên bộc phát hào quang sáng ngời, hình thành phòng ngự nghiêm mật.

Đồng thời ba người bay ra sau, vẻ mặt hoảng sợ, không dám tin nhìn qua Ý Thiên, giống như nhìn thấy ma quỷ ghê tởm.

Một màn này làm người nơi đây khiếp sợ, ngay cả Nam Cung Uyển Nghi cùng Lý Nhược Nhiên cũng bị giật mình, không thể tin nhìn qua Ý Thiên, không ngờ thực lực của hắn đáng sợ tới mức này.

Nhìn Phi Phàm công tử, Ý Thiên cười lạnh nói: 

- Thật nhìn không ra ngươi lại che dấu sâu như vậy. Đã trở thành Vũ Đế mà còn giả vờ là Vũ Hoàng, muốn mê hoặc thế nhân, thật không hỗ là Phi Phàm công tử.

Mọi người nghe vậy biểu lộ khác nhau, đối với Phi Phàm công tử ẩn dấu thực lực thì phấn lớn người nơi đây cảm thấy khiếp sợ, cảm thấy Phi Phàm công tử lòng dạ quá sâu, là tiểu nhân âm hiểm mười phần. Phi Phàm công tử phản bác, nói:

- Chẳng phải ngươi cũng ẩn dấu sao?

Ý Thiên khẽ nói: 

- Ta ẩn dấu thực lực? Ta có tu vị Vũ Đế sao?

Lời này vừa ra, vô số sóng dò xét đảo qua người của Ý Thiên, cẩn thận phân tích tu vị của hắn.

Ý Thiên cũng không phòng ngự, tùy ý mọi người dò xét thân thể của hắn, hắn đã sớm thúc dục Tịch Diệt Tâm Kinh mang bí mật chân chính giấu đi.

Âm Ma tông thiếu chủ Tả Tuấn Hi kinh nghi nói: 

- Quái, tiểu tử này xác thực chỉ có tu vị Vũ Hoàng, tại sao có thể đánh chết Vũ Đế?

Ý Thiên cười lạnh nói: 

- Muốn biết sao? Thử một chút chẳng phải được.

Thân ảnh lóe lên, Ý Thiên thi triển Huyễn Ảnh Phân Thân Pháp, chân thân xuất hiện trước mặt Tả Tuấn Hi, thân ảnh vẫn bảo trì nguyên dạng, giống như có hai Ý Thiên xuất hiện.

Tâm thần Tả Tuấn Hi xiết chặt, nhưng cũng không e ngại, lạnh lùng nói: 

- Người quá thích làm náo động thường thường sẽ chết sớm.

Ý Thiên phản bác nói: 

- Người không có tiếng tăm, sống cũng như chết.

Tả Tuấn Hi tức giận nói: 

- Cuồng vọng, xem chưởng!

Tay phải vung lên, năm ngón tay hóa thành trảo, trong lòng bàn tay có hào quang màu xanh đậm hiện ra, lòng bàn tay của Tả Tuấn Hi mang theo khí thế khủng bố.

Với tư cách thiếu chủ Âm Ma tông, Tả Tuấn Hi từ nhỏ tu luyện pháp quyết đều là từ Âm Ma tông, âm trầm quỷ dị, hung tàn độc ác, tà ác cực điểm.

Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, lập tức nắm giữ biến hóa một chưởng của Tả Tuấn Hi, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh.

Nam Cung thế gia Phần Thiên Quyết chí dương chí cương, vừa vặn khác chế bí pháp Âm Ma tông.

Tả Tuấn Hi thông qua thủ pháp đặc thù tạm thời có được tu vị Vũ Đế, nhưng lại cũng không ổn định, trong Nguyên Đế cũng chỉ xem như cấp độ nhập môn, cũng chỉ hơi mạnh hơn Thánh Hoàng đôi chút.

Trước mắt Ý Thiên khí diễm hung hăng càn quấy, hành vi khác thường, rất nhiều người đều không rõ Ý Thiên vì cái gì làm như vậy, chỉ có Nam Cung Uyển Nghi thì hiểu rõ trong lòng.

Ý Thiên đang nhờ hoàn cảnh đặc thù, thời gian đặc thù, không tiếc bạo lộ thực lực đánh chết cường địch, chỉ vì thay Nam Cung Uyển Nghi diệt trừ chướng ngại, vững chắc địa vị của Nam Cung Uyển Nghi tại Phi Vân thành.

Nói cho cùng Ý Thiên muốn trước khi đi làm việc cuối cùng cho Nam Cung Uyển Nghi, giúp người bên cạnh Nam Cung Phi Vũ làm chút chuyện, tận khả năng diệt trừ uy hiếp tiềm ẩn, coi như một câu trả lời cho Nam Cung Phi Vũ dưới cửu tuyền.

Trong lòng Ý Thiên mang theo tâm tư cướp Vô Biên Hoang Thành, sau đó lại đưa cho Nam Cung Uyển Nghi, từ khi đó hắn đã bắt đầu tính toán rời đi.

Đi tới Nam Dương đối với Ý Thiên mà nói có ý nghĩa trọng đại, giúp hắn có được rất nhiều trí nhớ mỹ hảo, cũng cảm nhận được nhân sinh ngọt bùi cay đắng, hiểu được nhiều đạo lý.

Nhưng dù sao Ý Thiên không phải Nam Cung Phi Vũ, hắn chỉ là bóng dáng của Nam Cung Phi Vũ, bởi vậy rời khỏi là đương nhiên, chờ thời cơ tới.

Hôm nay Vô Biên Hoang Thành đã tới tay, tiếp tục lưu lại Nam Dương không có ý nghĩa quá lớn, đây là thời cơ rời đi thích hợp.

Bởi vì quan hệ này, Ý Thiên mới có thái độ khác thường, trong khu vực màu xanh lá triển khai hành động thanh trừ, tận khả năng trừ chướng ngại giúp Nam Cung Uyển Nghi sau này, tiêu diệt uy hiếp.

Giờ phút này Ý Thiên chọc giận Tả Tuấn Hi, cũng là vì giết một răm trăm người, khuyên bảo Vũ Đế gần đó không nên làm bậy.

Ý Thiên lựa chọn Tả Tuấn Hi, đó là bởi vì Ý Thiên xem chuẩn Tả Tuấn Hi trong Vũ Đế có tu vị thấp nhất, so với Tà Thần công tử còn không bằng, dễ dàng giết nhất.

Ý Thiên mặc dù chỉ là cao thủ Thánh Hoàng, nhưng trên người cất dấu rất nhiều bí ẩn, ở trước mặt vô số cao thủ phải tốc chiến tốc thắng, không muốn bạo lộ quá nhiều thứ.

Giờ phút này Tả Tuấn Hi thi triển pháp quyết Âm Ma tông tà phái, Ý Thiên lại thúc dục Đại Nhật Phần Thiên Quyết, vận dụng Tam Túc Kim Ô chi lực, phối hợp Sinh Tử Ấn, ý đồ một kích tất sát.

Tả Tuấn Hi cũng không biết tâm tư của Ý Thiên, nhưng hắn thông qua Âm Ma Điệp Ảnh Thuật, khiến nguyên thần Âm Phong lão ma hàng lâm lên người của hắn, giúp hắn tạm thời có được tu vị Vũ Đế.

Luân thực lực, Tả Tuấn Hi cũng không xuất sắc, nhưng mà hắn dung hợp nguyên thần phân thân của Âm Phong lão ma thì phương diện kiến thức trở nên hơn người.

Khi Ý Thiên thúc dục Phần Thiên Quyết lúc, Tả Tuấn Hi đã biết rõ tình huống không ổn, bởi vì Phần Thiên Quyết vừa vặn khắc chế pháp quyết của Âm Ma tông.

Tâm niệm khẽ động, Tả Tuấn Hi lập tức chuyển đổi pháp quyết, thi triển Âm Ma Phệ Hồn Đại Pháp vô cùng độc ác, đây chính là pháp quyết chấn nhiếp cửu châu của Âm Ma tông.

Âm Ma Phệ Hồn, nguyên thần phụ thể. Đây là pháp quyết cao nhất của Âm Ma tông, cho tới bây giờ mọi việc vẫn thuận lợi.

Nhưng mà Tả Tuấn Hi thời vận bất lực, hết lần này tới lần khác gặp gỡ Ý Thiên, hắn thi triển Âm Ma Phệ Hồn tuy lợi hại, nhưng gặp Ý Thiên thì thất bại trong gang tấc.

Một chưởng đánh ra, Ý Thiên đón đở một kích của Tả Tuấn Hi, trong nháy mắt thân thể hai bên tiếp xúc với nhau, một đạo nguyên lực tà ác, âm trầm, mang theo mục nát xâm nhập vào chưởng của Ý Thiên.

Cùng thời khắc đó, trên người Tả Tuấn Hi, nguyên thần của Âm Phong lão ma lập tức xâm chiếm thân hình của Ý Thiên, ý đồ cướp lấy thân thể của hắn, thôn phệ nguyên thần

Song trọng công kích khiến người ta khó lòng phòng ngự, cho dù Nam Cung Uyển Nghi cùng Lý Nhược Nhiên gặp gỡ cũng khó ngăn cản, Vũ Đế khác càng khó ứng phó.

Nhưng mà Ý Thiên là trường hợp đặc biệt, nguyên thần phân thân của Âm Phong lão ma tuy lợi hại, nhưng mà so ra còn kém nguyên thần tiên nhân.

Âm Ma Phệ Hồn đại pháp có thể mục nát vạn vật, nhưng gặp gỡ Ý Thiên có ký tự chũ Diệt, cộng thêm Hấp Tinh Hóa Hồn Đại Pháp chẳng khac gì đưa dê vào miệng cọp.

Những tình huống này người ngoài không thể biết, bởi vậy hiểu chi tiết của người Âm Ma tông, Ý Thiên lúc này lợi dụng được và hắn chết chắc

Vệ Thiên Minh cười cười quái dị, nói: 

- Âm Ma Phệ Hồn, Nam Cung tiểu tử chết chắc.

Tà Thần công tử giọng căm hận nói: 

- Chết là tốt nhất, hắn phải chết.

Hai người nói lời này truyền vào trong tai đám người Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, lập tức khiến cho Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, Mộ Dung Tiểu Dạ lo lắng.

Chư Cát Đằng Huy câm miệng không nói, ánh mắt phức tạp mà quái dị, trong nội tâm có mâu thuẫn không nói nên lời.

Lý Nhược Nhiên không phục, phản bác nói: 

- Vậy cũng không phải.

Người xem cuộc chiến bốn phía chú ý đôngụ tĩnh của Ý Thiên cùng Tả Tuấn Hi, tuyệt đại đa số mọi người hy vọng Ý Thiên chết trong tay Tả Tuấn Hi, bởi vì lúc trước Ý Thiên hung hăng càn quấy đã chọc gâận không ít người.

Nhưng sự thật thì vẫn là sự thật, tuy rất nhiều người đều hy vọng Ý Thiên chết đi, nhưng kết quả là Tả Tuấn Hi chết trong tay Ý Thiên.

Thân thể tiếp xúc, Ý Thiên lập tức vào thời điểm thần không biết quỷ không hai thúc dục siêu thần khí Quy Tịch, lúc tiếp xúc với thân thể Tả Tuấn Hi thì hút sạch tu vị cả đời của Tả Tuấn Hi, thôn tính nguyên thân của Âm Phong lão ma, cùng với nguyên thần Tả Tuấn Hi khổ luyện nhiều năm.

Phá thể mà ra, Ý Thiên trực tiếp xuyên thấu qua cơ thể Tả Tuấn Him thân thể này tan nát, hóa thành mảnh vỡ, lơ lửng ở giữa không trung, huyết vụ cũng không nhúc nhích.

Thân là Vũ Đế, muốn chết cũng không dễ dàng.

Có thể gặp gỡ siêu thần khí của Ý Thiên, đừng nói là Vũ Đế, cho dù tiên nhân cũng không còn mạng sống.

Đây là tuyệt thế thần binh của Ý Thiên, mũi nhọn lợi hại không thể địch nổi, người biết chuyện rải rác không có mấy.

Mọi người thấy kết cục như vậy, vẻ mặt đại biến, trừ Cao Dương cùng Câu Hồn Ma Địch bình tĩnh ra, cao thủ còn lại kể cả Nam Cung Uyển Nghi đều bị thực lực Ý Thiên dùng thủ đoạn kinh thiên mà chấn động.

Trong ấn tượng của người thường, cao thủ cấp Vũ Đế giao phong thường thường đánh kinh thiên động địa, còn không dễ dàng phân sinh tử.

Nhưng mà Ý Thiên thì làm ngược lại, hắn một chiêu nửa thức liền giết người tuyệt mệnh, ngay cả Vũ Đế đều không thể trốn tránh, đây quả thực khiến người ta không dám tin.

Ngắm nhìn bốn phía, ánh mắt Ý Thiên đảo qua người nào thì người đó hoảng sợ cúi đầu, trong nội tâm hào khí vượt mây.

Loại cảm thụ duy ngã độc tôn duy nhất trong thiên địa này khiến hắn vô cùng vui sướng và mừng rỡ. 

Trước sau không tới một nén hương, Ý Thiên đã đánh chết Nam Cung Cảnh Vũ, Nam Cung Trục Mộng, Mạc Thương Huyền, thanh sam khách, Tả Tuấn Hi năm đại cao thủ, có thể nói không ai bì nổi.

Thực sự đắc tội Nam Cung Tuấn Trì, Phi Phàm công tử, Tà Thần công tử, cùng với Âm Ma tông.

Đáng tiếc Nam Cung Tuấn Trì, Phi Phàm công tử, Tà Thần công tử lập trường bất đồng, không cách nào đồng tâm hiệp lực, cho nên ba phương không ai có thể làm gì được Ý Thiên.

Hôm nay trong nhiều cao thủ còn lại trừ Hoa Vô Khuyết cùng Tiết Phượng Lỵ ra, tất cả đều là Vũ Đế.

Tuy Ý Thiên muốn giết chết Hoa Vô Khuyết, nhưng cân nhắc đến thân phận của Hoa Vô Khuyết thì cảm thấy không thích hợp.

Cười tà mị, Ý Thiên trở lại bên cạnh Nam Cung Uyển Nghi, Lý Nhược Nhiên, Ngọc Linh Lung, cười nói với chúng nữ sau đó lại không thèm quan tâm những người khác.

Bên ngoài khu vực Xích Vân Tử Thần thủ hộ, Ứng Thải Liên, Tử Hoa, Long Dao Châu, Hắc Vũ nhìn qua những chuyện này, càng cảm thấy khiếp sợ thực lực của Ý Thiên bày ra.

Đặc biệt là Ứng Thải Liên, ánh mắt cực kỳ phức tạp, trong nội tâm tràn ngập mâu thuẫn.

Đối với thánh nữ Liệt Dương Thần Điện mà nói, mất đi nguyên âm là tội nghiệt không cách nào tha thứ

Tuy Ứng Thải Liên còn sống rời khỏi Huyết Dục Linh Giới, tuy có quan hệ thân mật với Ý Thiên nhưng mà trong lòng của nàng vẫn ghi hận Ý Thiên.

Hoa Thiên Vũ ở bên cạnh Long Dao Châu nhìn qua biểu lộ của nàng, phát hiện nàng đang nhìn Ý Thiên lúc, ánh mắt từ lạnh lùng trở nên nhu hòa, dường như bọn họ có quan hệ đặc thù nào đó.

Hoa Thiên Vũ có chút thất lạc, nhưng cũng không nản chí, hắn không biết tại sao lại thích Long Dao Châu, nhưng đã lựa chọn thi nên kiên định tới cuối cùng.

Giờ phút này hỏa diễm trong khu vực màu xanh lá sinh ra biến dị, hỏa diễm trên mặt đất nhanh chóng biến hóa thành chim lửa, ngưng tụ thành thân ảnh lớn trước mặt mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK