- Không nên làm việc lỗ mãng, bởi vì quan hệ tới Công Tôn Duy Ngã cho nên tình cảnh của ngươi hôm nay rất bất lợi. Ta sở dĩ cứu ngươi, đó là bởi vì ta từng cứu Công Tôn Duy Ngã, cho nên ngươi phải hảo hảo quý trọng tính mạng của mình, trước khi tìm được Vô Biên Hoang Thành thì ngươi phải bảo vệ mình cho tốt. Nếu như ngươi rơi vào trong tay Phủ nguyên soái thì bọn chúng sẽ dùng ngươi uy hiếp Công Tôn Duy Ngã, làm cho hắn nói ra bí mật của Chú Kiếm Đỉnh. Một khi Công Tôn Duy Ngã mất đi gía trị lợi dụng, các ngươi đều chết.
Ý Thiên nói lời này vô cùng rõ ràng, Đoan Mộc Thanh Vân tu vị tuy không cao, nhưng cũng là người thông tuệ, tự nhiên hiểu được lợi hại trong đó.
Nhìn qua Ý Thiên, Đoan Mộc Thanh Vân chất vấn:
- Nam Cung Phi Vũ, ta có thể tín nhiệm ngươi không?
Ý Thiên nói:
- Tín nhiệm hay không là do ngươi, mà không phải do ta trả lời là được.
Đoan Mộc Thanh Vân nhìn hoàn cảnh chung quanh, nói:
- Đây là Duệ Phong Lâu?
Ý Thiên cười nói:
- Đây là phòng ta, sau đây ta đi tu luyện, ngươi không ngại cứ ở lại đây một đêm.
Dứt lời đứng dậy, Ý Thiên lóe lên rồi biến mất, lưu lại Đoan Mộc Thanh Vân đứng ở trong phòng.
Đôi môi rung động, Đoan Mộc Thanh Vân dường như muốn nói cái gì đó, nhưng mà nàng chưa nói đã nuốt trở về.
Nhìn qua hoàn cảnh trong phòng, Đoan Mộc Thanh Vân không có lên giường nghỉ ngơi mà nằm trên ghế, một người lặng yên suy nghĩ.
Với tư cách một trong Phi Vân bát mỹ nhân, Đoan Mộc Thanh Vân tự nhiên sẽ không dễ dàng nằm ngủ trên giường của nam nhân, mặc dù trong phòng chỉ có mình nàng, nhưng đây quan hệ tới danh tiết.
Ý Thiên không có cân nhắc tới việc khác, hắn đang cần luyện hóa tu vị của hai tên Thánh Hoàng, cho nên lúc này mới mang gian phòng tạm thời cho Đoan Mộc Thanh Vân ở lại, cũng không có lo lắng quá nhiều chuyện nam nữ.
Hôm nay Phi Vân thành, Vũ Đế đã bắt đầu hiện thân, hắn phải nhanh chóng tăng tu vị lên, Ý Thiên cũng phải nắm chặc tu luyện và hy vọng sớm ngày cởi bỏ phong ấn thứ hai, bước vào lĩnh vực hoàn toàn mới.
Trước đó Ý Thiên còn không tiện chính diện đối địch với Bát Cực Thần Điện.
Sáng sớm Ý Thiên luyện hóa nguyên thần và nguyên lực của hai Thánh Hoàng, sau đó đi địa huyệt nhìn mọi người tu luyện.
Cổ Ngũ còn đang chuyên tâm tu luyện, dung hợp thất cấp tiên khí Thiên
Sát Kiếm, khí thế quanh người của hắn như cầu vồng, có xu thế tấn chức.
Từ Nhược Hoa cùng Lan Hinh tu vị tăng nhiều, nhưng không có đột phá Huyền Hoàng, dường như còn thiếu cơ hội.
Tiêu Minh Nguyệt cùng Mộ Dung Tiểu Dạ thực lực tăng nhiều, đã là Huyền Hoàng
Ý Thiên gặp bốn nữ xong, liền dẫn các nàng rời khỏi địa huyệt, trở lại phòng của mình và nhìn thấy Đoan Mộc Thanh Vân.
Ý Thiên nói đơn giản tình huống ngày hôm qua, giấu diếm chuyện mình giết hai Thánh Hoàng để tránh phức tạp.
Mộ Dung Tiểu Dạ cùng Đoan Mộc Thanh Vân đều là một trong Phi Vân bát mỹ nhân, cùng ở khu tây thành, song phương quan hệ không tệ nên chủ động kéo tay Đoan Mộc Thanh Vân hỏi lung tung này kia, cũng nhiệt tình.
Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, Tiêu Minh Nguyệt cũng phân biệt an ủi một phen, song phương ở chung xem như hòa hợp.
- Thiếu gia cứu Mộc cô nương, ý định dàn xếp nàng như thế nào? Dùng tình thế của Phi Vân thành hôm nay, tình cảnh của Mộc cô nương không tốt, một khi bạo lộ thân phận, sẽ có rất nhiều thế lực tranh đoạt.
Lan Hinh phân tích hợp tình hình, Đoan Mộc Thanh Vân hôm nay không nên hiện thân, nếu không tất nhiên sẽ gây phiền toái cho Duệ Phong Lâu.
Ý Thiên cân nhắc qua vấn đề này, nhưng tạm thời vẫn giấu Đoan Mộc Thanh Vân ở Duệ Phong Lâu, nhưng đây không phải kế lâu dài, bởi vì Đoan Mộc
Thanh Vân quan hệ với Công Tôn Duy Ngã, có quan hệ gián tiếp với Chú
Kiếm Đỉnh, lúc này đây Vô Biên Hoang Thành, nhất định sẽ liên lụy tới nàng.
Đêm qua Đoan Mộc Thừa Nghiệp đã chết, sáng nay có tin tức truyền ra oanh động toàn thành.
Đoan Mộc thế gia ngày thường không ai bì nổi, hôm nay thì suy sụp, từng bước một đi tới hướng suy kiệt, mà Đoan Mộc Thanh Vân còn chưa trưởng thành, lại mất đi gia tộc thủ hộ, biến thành đối tượng các thế lực tranh đoạt, chỉ vì nàng có quan hệ với Công Tôn Duy Ngã, mà bản thân nàng cũng rất xinh đẹp.
Phi Vân bát mỹ nhân, không có người nào không phải mỹ nhân tư sắc hơn người.
Hôm nay nàng mất đi hậu trường, xinh đẹp biến thành thứ hại các nàng, hoặc là hồng nhan họa thủy, hoặc là hồng nhan bạc mệnh.
Nam Dương là thế giới cường giả vi tôn, mỹ nữ thường thường chính là vật phẩm trang sức tốt nhất của nam nhân.
Đoan Mộc Thanh Vân chỉ xinh đẹp, vậy còn dễ xử lý.
Khó là khó quan hệ của Đoan Mộc Thanh Vân và Công Tôn Duy Ngã, nàng tuyệt không cam ẩn mình trong Duệ Phong Lâu, chỉ lo an nguy của mình.
Ý Thiên cũng bởi vì quan hệ này cho nên muốn dàn xếp cho Đoan Mộc Thanh
Vân. Đối với chuyện đi vào Vô Biên Hoang Thành mà nói, Công Tôn Duy Ngã không thể nghi ngờ là nhân vật trọng yếu nhất, nếu như thiếu Công Tôn
Duy Ngã, khả năng vĩnh viễn cũng không cách nào mở ra Vô Biên Hoang
Thành, Đoan Mộc Thanh Vân có tầm quan trọng thế nào không nói cũng biết, nàng là nhược điểm của Công Tôn Duy Ngã, ai có thể nắm giữ nàng, người đó sẽ có cơ hội đi vào Vô Biên Hoang Thành.
- Tạm thời lưu nàng ở nơi này, căn cứ tình huống thực tế và tùy cơ ứng biến, mới có thể làm ra lựa chọn tốt nhất.
Cân nhắc thật lâu, Ý Thiên đưa ra quyết định này, Đoan Mộc Thanh Vân không có dị nghị gì, nàng cũng hiểu tình cảnh của mình hôm nay, hơn nữa
Mộ Dung Tiểu Dạ hữu ý vô ý ám chỉ, cho nên nàng lựa chọn tín nhiệm.
Lúc ăn điểm tâm, Duệ Phong Lâu truyền đến tin tức, nói Bích Vân La cầu kiến, chuyện này khiến Ý Thiên cảm thấy kinh ngạc.
Sáng sớm đương gia của Phiêu Hương Lâu tiến tới tìm mình, điều này hiển nhiên có giấu huyền cơ..
Liếc mắt nhìn Đoan Mộc Thanh Vân, Ý Thiên phân phó nói:
- Tiểu Dạ, ngươi mang nàng tránh đi một chút, Hinh Nhi đi nghênh đón Bích Vân La.
Một lát Bích Vân La xinh đẹp động lòng người được Lan Hinh dẫn dắt, đi vào trong phòng của Ý Thiên, nhìn thấy cao thủ chủ yếu của Duệ Phong
Lâu.
Nhìn bốn phía, Bích Vân La lưu ý tình huống trong phòng, trừ Nam Cung
Uyển Nghi, Cổ Ngũ, Mộ Dung Tiểu Dạ ra, còn lại tất cả ở đây cả.
Ý Thiên mời Bích Vân La nhập tọa, cười nói:
- Lâu chủ tự mình đến thăm, chắc là có tin tức trọng yếu.
Bích Vân La cũng không khách khí, ngồi đối diện Ý Thiên và cười quyến rũ, nói:
- Đúng là có tin tức trọng yếu, sao không thấy thân ảnh Cổ Ngũ?
Lan Hinh nói:
- Cổ Ngũ đang tu luyện, còn chưa tỉnh, lâu chủ có tin tức gì, có thể trực tiếp nói cho chúng ta biết.
Bích Vân La ah một tiếng, lập tức thu hồi vui vẻ, sắc mặt nghiêm túc nói:
- Tối hôm qua phát sinh vài đại sự, đủ để cải biến tình hình trước mắt của Phi Vân thành."
Nam Cung Vân hiếu kỳ nói:
- Nói nghe một chút.
Bích Vân La nói:
- Đầu tiên, bóng đen cướp đi Vi Tinh Nghi đã rời khỏi Phi Vân thành, đang đi tới hướng nam, còn bắt đi Tẩ Thiên Huệ của phủ nguyên soái, nghe nói là ngươi vạch trần thân phận của Tả Thiên Huệ.
Nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt Bích Vân La rất kỳ dị.
Ý Thiên cũng không phủ nhận, đây là điểm hắn tận lực làm ra.
Trừng Ý Thiên, Bích Vân La nói tiếp:
- Đêm qua, khu tây thành Đoan Mộc thế gia phát sinh thảm án, gia chủ
Đoan Mộc Thừa Nghiệp chết ở quý phủ, Đoan Mộc Thanh Vân mất tích, hiện trường còn có thi thể của hai Thánh Hoàng.
Việc này Ý Thiên tự nhiên biết rõ, nhưng mà những người khác thì không rõ.
Mã Chí Viễn kinh nghi nói:
- Thi thể hai Thánh Hoàng sao? Là ai?
Bích Vân La nói:
- Một vị là phủ nguyên soái Thánh Hoàng Lô Quân, một khác là Huyền
Dương Cung Thánh Hoàng Quách Minh Nhược. Có người nói hai Thánh Hoàng này là lưỡng bại câu thương mà chết, chuyện xảy ra đêm qua tại Đoan Mộc phủ không có đánh nhau kịch liệt, nếu không tuyệt khó giấu diếm được cao thủ trong nội thành.
Tiêu Minh Nguyệt nghi vấn nói:
- Ngươi nói là, hai đại Thánh Hoàng này chết rất kỳ quặc?
Bích Vân La gật đầu nói:
- Chuyện này không phải kỳ quặc bình thường, mà là tương đương kỳ quặc.
Đương nhiên, đây khẳng định có quan hệ tới Đoan Mộc Thanh Vân, chỉ cần tìm được Đoan Mộc Thanh Vân, có thể hiểu rõ tất ca.r
Từ Nhược Hoa nhìn qua Ý Thiên, trong nội tâm có một suy nghĩ, nhưng không có hỏi thăm, mà là nói tránh đi:
- Còn có tin tức khác không?
Bích Vân La nói:
- Không chỉ có Đoan Mộc Thanh Vân mất tích, Công Tôn Duy Ngã cũng mất tích. Mặt khác, có một bộ phận thế lực đã bắt đầu rút lui khỏi Phi Vân thành, đang đuổi tới hướng nam.
Ý Thiên cười nói:
- Vi Tinh Nghi xuôi nam, nói rõ Vô Biên Hoang Thành nằm ở phía nam, mọi người tự nhiên muốn đi theo rồi, nếu không cố gắng trước đây chẳng lẽ uổng phí?
Lan Hinh hỏi:
- Ba đại cự đầu còn có động tĩnh gì không?
Bích Vân La nói:
- Phủ nguyên soái bên kia đã phái Thái An Thái cùng Phiền Thiên Thành hai đại Thánh Hoàng xuôi nam truy tung Vi Tinh Nghi. Huyền Dương Cung tạm thời không có động tĩnh, nhưng đoán chừng hôm nay sẽ hành động. Nam
Cung thế gia có Nam Cung Cảnh Vũ cùng Nam Cung Thừa Chí sáng sớm rời khỏi Phi Vân thành, đoán chừng cũng xuôi nam truy tra Vô Biên Hoang
Thành.
Trong ba đại cự đầu đã có hai phe đã có hành động rồi, các thế lực ở bên ngoài khẳng định cũng sẽ lập tức rời khỏi Phi Vân thành, xuôi nam đi xích vân sa mạc, tìm kiếm Vô Biên Hoang Thành.
Chỉ có Vi Tinh Nghi, không có Chú Kiếm Đỉnh, vậy cũng uổng phí.
Chuyện này và quan hệ với Công Tôn Duy Ngã mất tích, liên quan sao?
Hoặc là nói, Công Tôn Duy Ngã cũng như Tả Thiên Huệ, đã rơi vào tay cao thủ rồi?
Mã Chí Viễn phân tích nói:
- Vi Tinh Nghi là mấu chốt tìm kiếm Vô Biên Hoang Thành, chỉ có tìm được Vô Biên Hoang Thành, Chú Kiếm Đỉnh mới có công dụng mở cửa. Hơn nữa chỉ cần trông coi Vô Biên Hoang Thành, sẽ không sợ Chú Kiếm Đỉnh không hiện thân, bởi vậy nói tiếp, tầm quan trọng của Vi Tinh Nghi còn trên cả Chú Kiếm Đỉnh.
Bích Vân La không nói, nàng chi nhìn qua Ý Thiên, quan sát phản ứng của hắn.
Ý Thiên dường như không quá cảm thấy hứng thú với Vi Tinh Nghi, ngược lại càng hứng thú với ý đồ Bích Vân La tới đây.
- Lâu chủ tự mình tới đây một chuyến, trừ mang một ít tin tức tới ra, chắc chắn là còn có chuyện...
Bích Vân La nhãn châu xoay động, cười nói:
- Phiêu Hương Lâu hợp tác với Duệ Phong Lâu, ta tự nhiên muốn hiểu động tĩnh của Duệ Phong Lâu một chút.
Ý Thiên cười nói:
- Lâu chủ cảm thấy, chúng ta ở đây thực lực như thế nào?
Bích Vân La cười quyến rũ nói:
- Không tính là mạnh, nhưng không tính quá yếu. Mấu chốt là ta nhìn trúng ngươi, nhưng mà...
Thời điểm này đột nhiên Duệ Phong Lâu xuất hiên chấn động kịch liệt, sóng chấn động tần suất cao bao phủ Duệ Phong Lâu, làm cho người trong phòng sợ hãi.
Ý Thiên ngẩng đầu lên, hắn lai tươi cười.
Bích Vân La bỗng nhiên đứng lên, lập tức nói:
- Đã xảy ra chuyện gì thế, có người đang công kích Duệ Phong Lâu sao?
Từ Nhược Hoa tươi cười thanh nhã, nói khẽ:
- Lâu chủ không nên kinh hãi, đây cũng không phải là có người công kích Duệ Phong Lâu, mà là có người đang tấn chức.
Từ Nhược Hoa nói ra lời này, Lan Hinh cùng Tiêu Minh Nguyệt lập tức hiểu, mà Nam Cung Vân, Bạch Phong, Mã Chí Viễn, Xích Hà chân nhân thì không rõ lắm.
Bích Vân La bán tín bán nghi, hỏi:
- Tấn chức? Là ai? Là tấn chức dạng gì lại có động tĩnh như thế, cả Duệ Phong Lâu đều chấn đắc lắc lư?
Ý Thiên cười nói:
- Là Cổ Ngũ đang tấn chức Thánh Hoàng, đây là thiên kiếp của Thánh Hoàng, tự nhiên không phải chuyện đùa.
Thân thể Bích Vân La chấn động, nói:
- Cổ Ngũ! Hắn đang tấn chức Thánh Hoàng? Điều này sao có thể?
Lan Hinh cười nói:
- Vì cái gì không có khả năng?
Bích Vân La nói:
- Ta từng điều tra qua Cổ Ngũ rồi, hắn trước khi gặp gỡ Nam Cung Phi Vũ cũng chỉ là Vũ Hồn mà thôi. Mà Nam Cung Phi Vũ đến Phi Vân thành này một tháng, Cổ Ngũ làm sao có thể trong một tháng từ Vũ Hồn tấn thăng làm
Thánh Hoàng?
Tiêu Minh Nguyệt cười nói:
- Trước đây Cổ Ngũ có được tu vị Huyền Hoàng, ngươi cũng đã gặp, điều này chẳng lẽ giả bộ sao?
Bích Vân La không nói, đây quả là không giả, nhưng mà nàng nghĩ mãi mà không rõ, bởi vì chuyện này quá mức khác thường.
Mã Chí Viễn với chuyện Cổ Ngũ tấn chức Thánh Hoàng vẫn cực kỳ kinh ngạc, đây quả thực không có đạo lý, nào có người tấn chức nhanh như vậy cơ chứ?
Nam Cung Vân cùng Bạch Phong rất bình tĩnh, mà Xích Hà chân nhân lại khiếp sợ, hiển nhiên Cổ Ngũ tấn chức Thánh Hoàng làm cho hắn quá ngoài ý muốn.
Thánh Hoàng thiên kiếp không phải chuyện đùa, Duệ Phong Lâu vẫn tiếp tục chấn động, sóng chấn động xé nát hư không, hình thành một loại sát thương đặc thù làm cho người trong phòng cảm thấy khó chịu.
Ý Thiên không có tận lực bảo hộ, mà là muốn cho mọi người nhìn thấy uy lực thiên kiếp Thánh Hoàng, chỉ như vậy mọi người sau này tấn chức Thánh Hoàng cũng có lợi.
- Lúc này Vi Tinh Nghi xuôi nam. Duệ Phong Lâu cũng sẽ phái cao thủ đi truy tung. Đến lúc đó Cổ Ngũ sẽ ở lại Duệ Phong Lâu, tùy thời liên lạc với lâu chủ, mong rằng lâu chủ thay ta chiếu cố nhiều hơn.
Bích Vân La ngạc nhiên nhìn qua Ý Thiên, phát hiện ánh mắt của hắn mỉm cười dường như có ý khác.
Bích Vân La tám mặt lung linh, thoáng tưởng tượng đã hiểu ra vài phần, nhõng nhẽo cười nói:
- Phi Vũ công tử hy vọng ta phụ tá Cổ Ngũ?
Ý Thiên cười nói:
- Chuyện này phải xem ý định của lâu chủ thế nào, Cổ Ngũ có thể là vật trong ao sao?
Bích Vân La hỏi ngược lại:
- Công tử không sợ ta mang Cổ Ngũ chạy đi sao?
Ý Thiên tự phụ nói:
- Như vậy ngươi chỉ tự hủy tiền đồ của mình, lâu chủ là người thông minh, cũng hiểu một khi mất đi cơ hội là không tìm lại được.
Lan Hinh nói:
- Tận dụng thời cơ, mất là không tìm được. Cổ Ngũ là cao thủ do thiếu gia tận lực đào tạo, hắn tấn chức tốc độ nhanh hơn kẻ nào so với chúng ta, chỉ bằng thân phận Thánh Hoàng của hắn hôm nay, muốn cái gì mà không được?
Bích Vân La tự nhiên hiểu Thánh Hoàng trân quý, trầm giọng nói:
- Tốt, ta đáp ứng các ngươi phụ tá Cổ Ngũ, nhưng ta hy vọng hiểu được huyền cơ trong đó.