Biên: Spring_bird
Loại tài liệu thứ ba đặc biệt nhất, là một cái răng nanh cực lớn cao hơn đầu người, mơ hồ tản ra linh khí dao động kinh người.
"Răng giao long!"
Nhận ra khí tức răng nanh này giống hệt răng giao long của thợ rèn Trảm Yêu Minh, Từ Ngôn không khỏi vui mừng khôn xiết.
Thiên Cơ phủ là một kiện pháp bảo vô dụng, ngoại trừ lừa gạt vài Yêu linh tiến đến rồi vây khốn bên trong thì cơ bản không có năng lực công thủ gì cả. Bây giờ tu vi Từ Ngôn tăng lên nhiều, cũng đã có thể thu được món pháp bảo Thiên Cơ phủ này rồi. Nhưng hiện tại hắn lại cần nhất, là một kiện vũ khí thuận tay.
Mà răng Giao Long vừa hay lại có thể dễ dàng luyện chế thành pháp bảo có tính công kích cực lớn nhất.
Quan sát một lúc lâu, Từ Ngôn thu toàn bộ vật phẩm trên vào trong, chỉ để lại Bích Anh loa được hắn cầm trong tay, hàng mày nhíu chặt lại.
Lúc trước đã gặp vỏ ốc này, có điều đây là lần đầu hắn được nhìn thấy Bích Anh loa còn sống. Loại Bích Anh loa này cũng là Yêu thú, không đạt tới Yêu linh, hơn nữa thần trí hỗn độn, càng không có năng lực công kích. Một khi bị dọa sợ, nó chỉ trốn vào trong vỏ, cho nên muốn đánh chết Yêu vật cổ quái này lại càng thêm dễ dàng.
Trên vỏ ốc có luân chuyển nóng lạnh, lúc nóng có thể đun nước sôi, lạnh tức thì có thể đóng băng nước. Tất nhiên Bích Anh loa còn sống nguy hiểm hơn vỏ ốc trống không rất nhiều. Có điều chỉ cần dùng linh lực bảo vệ lòng bàn tay, Từ Ngôn có thể đơn giản cầm lên được.
Có được loài ốc này cũng không có tác dụng gì lớn, may ra chỉ có nuốt sống mới đem lại hiệu dụng. Nghĩ đến chuyện một con Bích Anh loa có kỳ hiệu gia tăng năm mươi cân lực đạo, Từ Ngôn nhếch nhếch miệng nở nụ cười khổ.
"Chỉ có thân thể Yêu tộc may ra mới có thể ăn sống Bích Anh loa được. Nhân tộc mà ăn, không khéo bị phỏng hoặc đông lạnh mà hỏng cả tạng phủ không chừng, đừng nói đến chuyện có thêm lực lượng Huyết Sát cuồng bạo kia nữa."
Hắn lắc đầu, quả thực cảm giác biết rõ là thứ tốt lại không thể ăn được không quá thoải mái mà.
"Nếu có thể cường hóa nhục thân đến trình độ nhất định, có thể ngăn cản lực nóng lạnh kia, rồi dùng Linh lực luyện hóa lực lượng Huyết Sát..."
Suy tư về chuyện nuốt sống Bích Anh loa, ánh mắt Từ Ngôn sáng ngời.
Nếu như cường hóa nhục thân bản thể đến mức tận cùng, nói không chừng Nhân tộc cũng có thể nuốt Bích Anh loa được. Một con được năm mươi cân lực đạo, hai con có thể hơn trăm cân sức mạnh. Nếu như ăn tươi mười, trăm con thì dù có tay không ác chiến với Đại yêu cũng tuyệt không rơi xuống hạ phong!
Chỗ tốt quá mức kinh người khiến Từ Ngôn không thể không suy nghĩ. Có điều cơ hội lại hết sức xa vời, hơn nữa Thiên Bắc hẳn là không có quá nhiều loại kỳ vật như Bích Anh loa được.
Cảnh giới tăng lên, tu hành giả cũng dần hiểu được nhục thân cường đại có điểm tốt thế nào, thậm chí có người còn chuyên tu pháp môn Luyện Thể nữa. Không nói người khác, lúc nhỏ Từ Ngôn tu luyện Ích Vân thức cũng có kỳ hiệu kiện thể, bằng không thì lúc còn nhỏ hắn cũng không thể đánh ra phi thạch có uy lực kinh người như thế.
Nhục thể của mình đã tính là mạnh mẽ hơn tu sĩ Hư Đan cùng giai rồi, thế nhưng so với yêu Yêu linh hóa hình như Kim Tình thì còn thua kém quá xa. Thực ra, muốn nuốt được kỳ vật như Bích Anh loa này, không chỉ cần có khí lực thật cường tráng, mà còn cần tạng phủ và kinh mạch vô cùng mạnh mẽ mới được. Nếu không một khi thịt ốc vào bụng, bản thân sẽ bị độc chết trước. Như vậy cái được không bù đắp đủ cái mất.
"Tẩy Cốt đan, Thú Linh đan, Trùng Mạch đan, Ly Vẫn đan..."
Tự nói lấy vài loại Linh đan cường hóa nhục thân trân quý, đột nhiên ánh mắt Từ Ngôn khẽ động, bật thốt lên: "não của Tê Mộc hầu, Tẩy Cốt đan!"
Tẩy Cốt đan, tên như ý nghĩa, là một loại Linh đan cường hóa gân cốt, thập phần đắt đỏ. Tài liệu chủ yếu dùng để luyện chế Tẩy Cốt đan là não của Tê Mộc hầu. Sau khi phục dụng có thể làm cho gân cốt tu sĩ được cường hóa cực lớn.
Chỉ có gân cốt cường hoành tính ra không có tác dụng lớn, bởi vì nhục thân không chỉ có gân cốt mà còn có huyết nhục, kinh mạch và tạng phủ. Mỗi loại đan dược cường hóa nhục thân không chỉ trân quý muôn phần, mà tài liệu luyện chế càng thêm thiên kì bách quái. Nói thí dụ như Tẩy Cốt đan cần đến đầu của Yêu linh mới được, cho nên tu sĩ Hư Đan bình thường khó mà lấy được. Dù có lấy được não của yêu hầu, luyện chế một hạt đan dược thì cũng không có tác dụng lớn.
Phải cần một lượng lớn Linh đan cường hóa nhục thân may ra mới tích lũy đủ hiệu quả, ăn một hạt cơ bản không có gì khác biệt cả.
"Có cơ hội..."
Trên người Từ Ngôn còn có hơn mười cái đầu Tê Mộc hầu kia mà, trước giờ tuy mang theo nhưng đầy vô dụng. Lúc này nhớ tới Tẩy Cốt đan, hắn dường như thấy được cơ hội nuốt được Bích Anh loa.
Nhiều loại Linh đan, tế luyện được cũng tốn một giá trị kinh người, tài liệu hao phí không thể đùa được. Thế nhưng Từ Ngôn lại biết được một cách để kiếm tiền.
Nơi khác ở Thiên Bắc hắn không rõ, chỉ biết đám Yêu linh hóa hình trong Ngũ địa này tên nào tên nấy mập đến chảy mỡ. Chẳng những hắn có thể đạt được đại lượng tài liệu trên người đám Yêu linh này, mà bản thân Yêu linh hóa hình cũng chính là dược liệu cần thiết luyện chế ra đan dược đấy.
Phần lớn đan dược cường hóa nhục thân tu sĩ cần có Yêu thú từ Yêu linh trở lên. Tẩy Cốt đan có thể cường hóa gân cốt, lấy não của Tê Mộc hầu làm tài liệu chính. Thú Linh đan cường hóa tạng phủ. Cần tinh huyết và linh thể Yêu linh mới luyện chế được. Trùng Mạch dùng để cường hóa kinh mạch cần xương cốt của Yêu linh. Loại cuối cùng là Ly Vẫn đan còn kinh người hơn, dùng toàn bộ Yêu linh mới luyện chế ra, hơn nữa tỷ lệ thành đan còn cực thấp nữa.
Một hạt Ly Vẫn đan chính là một con Yêu linh mạnh mẽ, cũng coi như nuốt vào một con Yêu linh rồi.
Trong thạch thất dần dần vang lên tiếng cười nhẹ âm trầm, vẻ mặt Từ Ngôn cũng biến thành kinh người.
Thiên Môn hầu bụng dạ độc ác, lúc trước kiêng kị đám Yêu tộc là vì thực lực của hắn chưa đủ. Hôm nay tu vi bạo tăng, đúng là thời điểm ra tay rồi!
Bên trong Thiên Cơ phủ, bóng dáng Từ Ngôn chậm rãi đi tới.
Hắn tới hậu hoa viên nhìn qua đám cua nhỏ, phát hiện cua xanh nhỏ lại lớn thêm một ít, cỡ cái nắp nồi rồi, cũng đã đạt đến trình độ Yêu vật. Đám còn lại nhìn qua vẫn nhỏ bé như vậy.
Hắn ném đống mai rùa còn lại vào trong hồ nước. Chỉ riêng tấm thuẫn mai rùa Đại yêu kia lại không cam lòng cho cua con ăn, cho nên hắn thu lại.
Mai rùa Đại yêu có thể luyện chế thành pháp bảo phòng ngự, tuy rằng một miếng này chưa đủ, nhưng nếu đoạt được thêm miếng mai rùa Thanh Bì mua đi nữa thì cũng không còn thiếu hụt bao nhiêu.
Hắn đi đến đại sảnh, Kim Tình vẫn bị nhốt trong phòng. Chỉ là ả đã rơi xuống, còn đang quỳ trên mặt đất, đuôi dài quấn quanh che thân mình.
Vừa nhìn thấy Từ Ngôn xuất hiện lần nữa, Kim Tình rõ ràng biến sắc, ánh mắt tràn đầy kiêng kị.
"Món mai rùa Yêu linh Xích Nguyên quy được bán trên Đấu giá hội là ngươi lấy được từ chỗ nào?"
Từ Ngôn nhẹ nhõm thoải mái, tự mình rót chén trà, tùy ý mà hỏi.
"Nhặt được đấy." Kim Tình không nhìn ra được ý tứ của đối phương.
"Nhặt được ở đâu vậy? Nói cho ta biết, ta cũng muốn đi nhặt một ít." Từ Ngôn dù bận vẫn ung dung ngồi uống trà, hỏi tiếp.
"Ở gần Quy Nguyên tông, chỉ cần ngươi có thể đào hang, thì cũng có thể nhặt được." Kim Tình khẽ tức giận, đáp: "Thả ta ra, ta từ bỏ toàn bộ đồ trong túi trữ vật, để lại cho ngươi cả. Thả ta rời khỏi đây."
"Đi vội vậy?" Từ Ngôn mỉm cười hỏi: "Ngươi không thích đi theo ta sao? Đi thêm vài năm nữa đi, vừa vặn hiện giờ ta nhìn ngươi cũng thuận mắt hơn nhiều rồi. Nói không chừng qua vài năm, ta cao hứng, thu ngươi..."
"Thu ta làm thiếp? Hiện tại còn được." Trong mắt Kim Tình lóe sáng, giọng điệu trở nên ôn nhu, đuôi dài che chắn trước người cũng được chậm rãi buông xuống, hiện ra dáng hình đầy mê người, ngọt ngào nói: "Chỉ cần ngươi đồng ý thả ta rời đi, ta mặc ngươi muốn làm gì thì làm, thế nào?"
"Thu ngươi làm nô mà thôi, ngươi suy nghĩ nhiều rồi." Từ Ngôn cười hắc hắc. Kim Tình nghe được, vừa thẹn vừa giận, mím môi lạnh lẽo chằm chằm nhìn hắn.
"Nếu ta đoán không sai, có lẽ quan hệ giữa Ma Huyết quật các ngươi và Quy Nguyên tông không được tốt. Món Xích Nguyên quy nguyên vẹn kia đã làm Hải Đại Kiềm tức giận không ít a. Xích Nguyên quy, chẳng lẽ lại là hậu duệ của tông chủ Quy Nguyên tông?"
Từ Ngôn hỏi qua, nhưng Kim Tình không trả lời. Ả không nói gì mà chỉ giương mắt lạnh lẽo nhìn thanh niên đối diện.
"Không nói thì thôi. Ta phải về địa bàn Quy Nguyên tông dọn dẹp đám yêu ma quỷ quái kia một chút. Tiện đường thu thập một ít tài liệu luyện đan."
Từ Ngôn dứt lời, bèn đứng dậy muốn đi mất. Kim Tình nghe nói đối phương định quay về khu vực Quy Nguyên tông, lập tức sắc mặt khẽ biến, mở miệng nói: "Nếu muốn tài liệu luyện đan, Thất Long sơn có nhiều nhất, trong khu vực Quy Nguyên tông không có thứ gì tốt cả."
"Thất Long sơn nhất định thuộc sở hữu của Ma Huyết quật rồi. Muốn lừa gạt ta quay về nơi ở của ngươi sao?" Từ Ngôn quay đầu lại cười cười, nói: "Xem ra ta đoán không sai, quả nhiên chuột bự sẽ không dễ dàng xuất hiện tại khu vực Quy Nguyên tông."
Dù Kim Tình có thông minh, cũng chỉ là Yêu linh hóa hình mà thôi, tâm cơ của ả không thể sánh được với Từ Ngôn. Lúc này rốt cuộc hiểu rõ đối phương đang gạt mình, Kim Tình lập tức gào to một tiếng, miệng nhe răng nanh ra, gầm gừ Từ Ngôn liên tục. Đáng tiếc, người ta đã sớm đi mất rồi.