Biên: Spring_bird
Tiếng hổ kêu rên xen lẫn một vòi máu tươi phun ra. Bóng dáng đỏ hồng bóng loáng kia xỏ xuyên qua phía sau lưng gã, rồi ngoặt lại cuốn lấy bản thể Thương Hổ.
Đột ngột vung mạnh lên.
Ầm!!!
Cự hổ bị nện thẳng xuống mặt đất, đầu cắm xuống đất, tạo thành một hố sâu đến mấy trượng. Cái bóng đỏ hồng trong hố sâu lóe lên, một cái lưỡi dài đỏ hồng rụt về.
Chẳng biết lúc nào, dưới tường đại trại đã có một con thằn lằn cực lớn xuất hiện, khắp người đầy nếp gấp, toàn thân màu tím xanh. Trên trán nó còn có một con mắt thứ ba đang lộp bộp chớp động, nhìn qua khiến người ta phải kinh sợ.
Bộp!
Thương Mộc thừa cơ tránh thoát khỏi lưới lửa, mãnh liệt đánh về phía hố lớn. Y vừa nhảy tới, đã bị Thương Hổ từ dưới đáy hố lao ra.
Cự hổ toàn thân đầm đìa máu tươi nằm sấp bên ngoài hố, đầu gần như kề sát đất, phát ra tiếng gầm nhẹ hung ác.
Cho dù bị lưỡi dài xỏ xuyên qua bụng, Thương Hổ vẫn không chết. Có điều lúc này dĩ nhiên gã đã trọng thương.
"Quỷ Nhãn!"
Thương Hổ khàn giọng quát: "Lão già kia cho ngươi chỗ tốt gì để ngươi giúp đỡ hắn đối phó bổn vương?"
Xì xì!
Thằn lằn khổng lồ phun ra nuốt vào đầu lưỡi quái dị, thân hình trong chớp mắt biến đổi. Chỗ đó xuất hiện một lão già mặc đồ đen, lưng còng xuống, tay rộng chân lớn.
"Chỗ tốt, tất nhiên không ít." Lão già tên Quỷ Nhãn cười hắc hắc. Một cỗ uy áp của Đại yêu ầm ầm hàng lâm, bao phủ cả Thương Hổ đang đổ máu đầy đất,
"Chỗ tốt là một Đại yêu còn sống, sao lão phu có thể không động tâm được. Hắc hắc hắc hắc."
"Lấy ta làm chỗ tốt?" Thương Hổ gào thét một tiếng: "Các ngươi có thực lực này sao?"
Đại yêu thứ ba xuất hiện đã hoàn toàn làm thay đổi thế cuộc. Tông chủ Quỷ Nhãn tông, lại thêm Thương Mộc, hai đấu với một thế này, Thương Hổ đã không có phần thắng. Thậm chí không rõ gã còn có thể sống sót rời khỏi Thương Hổ lâm này hay không nữa.
"Quỷ Nhãn, quả nhiên ngươi nói lời giữ lời, hặc hặc."
Thương Mộc phát ra tiếng cười điên cuồng đắc ý: "Lão phu cũng sẽ nhất ngôn cửu đỉnh, chỉ cần giết chết gia hỏa Thương Hổ này. Tất cả Hổ hồn và yêu thân đều thuộc về ngươi!"
Liên minh với Quỷ Nhãn tông mới là phần trợ lực lớn nhất của Thương Mộc. Tiếc rằng Thương Mộc không cách nào chắc chắn Quỷ Nhãn rốt cục có ra tay hay không. Lúc này Quỷ Nhãn cùng liên thủ với y khiến trong lòng y càng thêm chắc chắn.
Quỷ Diện của Trảm Yêu Minh quả thật có thực lực mạnh mẽ, thế nhưng chống lại Đại yêu còn chưa đủ sức. Tìm Từ Ngôn và Trảm Yêu Minh chẳng qua là Thương Mộc muốn chuẩn bị thêm phần đường lui phía sau mà thôi.
Ba Đại yêu không nói nhiều lắm, sau đó đồng thời ra tay.
Thương Mộc vẫn giữ hình hài Hổ thân như cũ, nhảy lên không trung đánh tới, hai móng lóe sáng làm người khác phải thấy kinh hãi. Lão già Quỷ Nhãn lại dùng nhân thân đánh ra song chưởng, lập tức có sương mù độc nổi lên. Trong đám sương mù màu xanh sẫm đấy còn có thể nghe được âm thanh như quỷ khóc.
Thiên phú của thằn lằn Quỷ Nhãn, chính là kịch độc dây vào ắt phải chết!
Hai vị Đại yêu thành danh đã lâu toàn lực ra tay, Đại yêu mới tấn chức như Thương Hổ tất nhiên không địch lại. Gã gầm lên một tiếng hổ gầm, làm bộ như muốn đập tới, thế nhưng tích tắc sau đã quay người bỏ chạy. Chỉ tung người nhảy lên hai cái, gã đã vọt tới rìa đại trại.
"Quỷ Diện, ngăn hắn lại!"
Thương Mộc rống to một tiếng. Từ Ngôn đang trốn tránh xa xa bên ngoài rơi vào đường cùng, đành phải lần nữa ra tay. Lại là ba tầng thủy lao xuất hiện bao phủ lấy Thương Hổ chạy ra được khỏi đại trại.
Pháp thuật Nhân tộc vô cùng kì dị, có thể nói là phút chốc đã xuất hiện rồi. Tuy nói loại trình độ pháp thuật này không thể trói nhốt được Đại yêu, nhưng đã đủ để ngăn cản kẻ này chốc lát.
Đợi đến lúc Thương Hổ bất kể mọi giá, dùng yêu hỏa bổn mạng phá vỡ thủy lao, gã đã bị Thương Mộc và Quỷ Nhãn một trước một sau vây vào bên trong.
Tiếng hổ gầm lại vọng lên, đất cát tung tóe, mặt đất chấn động. Ba Đại yêu ác chiến, đảo mắt đã phá hủy toàn bộ phòng ốc và bức tường của đại trại không còn gì cả.
Bởi vì Quỷ Nhãn thi triển khói độc quá mức đáng sợ, cả Thương Hổ và Thương Mộc, thậm chí đến cả đám thủ hạ đều phải tránh thật xa. Từ Ngôn cũng không ngoại lệ. Lúc này hắn vẫn ở gần một bức tường đại trại khác, chung quanh không có người, chỉ là một vùng phế tích.
Đánh nhau đến bây giờ đã kéo dài hơn nửa ngày. Thủ hạ bên phía Thương Hổ không còn sót lại bao nhiêu, mà thủ hạ của Thương Mộc vẫn còn không ít.
Quét mắt nhìn ba Đại yêu kinh khủng phía xa, bước chân Từ Ngôn khẽ động, định thi triển phong độn bỏ chạy.
Nếu như chỉ có Thương Mộc và Thương Hổ, hắn sẽ ở lại hỗ trợ. Có lẽ đến cuối cùng hắn còn có thể ngư ông đắc lợi, không thì thoát thân khỏi tay Thương Mộc cũng không khó lắm.
Thế nhưng Quỷ Nhãn xuất hiện không chỉ phá vỡ thế cân bằng trong cuộc chiến giữa hai Hổ vương mà còn đẩy Từ Ngôn vào tình cảnh đầy nguy hiểm.
Thương Hổ đã định sẽ bại trận. Đến lúc đó nếu Thương Mộc và Quỷ Nhãn cùng ra tay, Từ Ngôn chưa hẳn có thể đi được.
Bảo hổ lột da, kết cục không nói cũng có thể biết được.
Từ Ngôn đã quyết định rời khỏi Thương Hổ lâm. Mặc dù di cốt Yêu vương tốt đấy, nhưng tạm thời hắn vẫn không có cách nào đạt được, toàn thân trở ra ngoài được mới là mấu chốt.
Vừa mới định thi triển phong độn, cát đá dưới chân Từ Ngôn chợt trở nên lộn xộn. Đó tuyệt không phải ảnh hưởng do ba Đại yêu đánh nhau, mà là lòng đất có thứ gì đó đang ngoi lên.
"Rầm" một tiếng, bùn cát xoay tròn. Từ Ngôn vừa búng người nhảy lên, thì chỗ dưới chân lúc nãy đã xuất hiện một cái hố lớn. Một bóng người lưng còng nhảy ra khỏi hố, không nhìn ra được diện mạo bởi trên mặt người này có đeo một tấm mặt nạ giấy.
"Quỷ Diện đại nhân, ngài đây là muốn đi đâu a?"
"Thanh Bì!"
Đáp xuống mép hố, ánh mắt Từ Ngôn chợt lạnh. Người đến không phải ai xa lạ, chính là chủ nhân phòng đấu giá thành Ngũ Địa, Thanh Bì.
Thanh Bì vốn là trưởng lão Quỷ Nhãn tông, nếu như tông chủ Quỷ Nhãn tông Quỷ Nhãn đã đến, lão hiện thân ở đây cũng không có gì đáng suy nghĩ.
Hố lớn kia vừa xuất hiện, lại có hơn mười con thằn lằn da tím theo sau Thanh Bì leo ra. Con nào con nấy to như trâu, đều có thực lực Yêu linh. Sau khi bầy thằn lằn leo ra, chúng nhao nhao phóng tới chiến trường. Thủ hạ của Thương Hổ lập tức kêu thảm thiết không ngừng.
"Tông chủ và Hổ vương đại nhân đang ứng phó với cường địch, chúng ta cũng nên hỗ trợ mới đúng. Quỷ Diện đại nhân đứng cách xa như vậy, không phải là định đào ngũ chứ?"
Con mắt hiện ra phía sau tấm mặt nạ giấy của Thanh Bì đầy u ám. Lão đến đây đã lâu, dùng cảm giác thiên phú đặc thù của thằn lằn Quỷ Nhãn, dù ở trong trong lòng đất nhưng vẫn có thể phát giác được tình hình trên mặt đất rất rõ ràng. Lão cùng biết rõ Từ Ngôn là trợ giúp cho phe Thương Mộc, có điều ngữ khí lần này vẫn ẩn hàm chất vấn.
"Cuộc chiến giữa Đại yêu, loại tiểu lâu la như chúng ta vẫn nên đứng cách xa một chút mới ổn thỏa. Xông lên đó, không nói làm vướng tay chân, mà còn ném mất mạng nhỏ thì làm thế nào?"
Từ Ngôn lập tức bình tĩnh lại, cười nhạo một tiếng, nói: "Nếu như Thanh Bì thành chủ đã đến, thì chính là một phần trợ lực lớn cho tông chủ nhà ngươi. Ừ, Thương Hổ đã sắp không chống nổi rồi, ngươi không ra tay?"
"Tông chủ nhà ta có thực lực cao vời, vượt xa người ngoài tưởng tượng. Dù có đơn đả độc đấu với Thương Hổ còn không lo, huống chi còn có Hổ vương Thương Mộc kia."
Thanh Bì vững vàng đứng ở một bên, cách Từ Ngôn không đến ba trượng. Nhìn lão như tin tưởng tông chủ nhà mình mười phần, nhưng mà cặp mắt lạnh nhạt kia vẫn một mực nhìn chằm chằm vào Từ Ngôn.
"Thành chủ lại có tự tin đến vậy, xem ra tông chủ Quỷ Nhãn tông quả nhiên thực lực hơn người."
Từ Ngôn khẽ gật đầu, nhìn về phía chiến trường. Bỗng nhiên hắn đạp mạnh bước chân về phía trước, hoảng sợ nói: "Không tốt, Thương Hổ chạy thoát!"
Một câu Thương Hổ chạy thoát khiến Thanh Bì phải xoay mặt nhìn lại. Xa xa, ba vị Đại yêu vẫn đánh nhau tối tăm trời đất như cũ, mà chiến trường lúc này đã là ở bên ngoài đại trại.
Thương Hổ không trốn, mà Từ Ngôn lại chạy trốn mất. Dẫn dụ Thanh Bì rời mắt, cả người hắn hóa thành một cơn gió mát, trực tiếp thúc giục ra năng lực phong độn của Thanh Phong giáp, chui ra khỏi hang hổ nguy cơ tứ phía này.