Biên: Spring_bird
***
Mỗi tức có một đường vân khắc trên bệ đá sáng lên, tổng cộng ba mươi sáu đường vân tròn, như mắt trận của một đại trận.
Ba mươi sáu Kim Đan vây quanh bệ đá đều là những người tinh thông pháp trận. Lúc này tất cả đều đang vô cùng cẩn thận chờ đợi thời cơ.
Từ Ngôn đứng cách bệ đá rất xa, mắt vẫn không rời khỏi bệ đá. Hắn chưa từng nhìn thấy những đường vân tròn huyền ảo phức tạp kia nhưng có thể đại khái nhìn ra được đó là nơi vận hành mấu chốt của một loại trận pháp tự hành.
Bệ đá, quả thật chính là mắt trận.
Hơn nữa bệ đá này còn liên quan tới việc mở ra Băng Hỏa lộ thần bí nhất trong Lưỡng Nghi viên. Còn về Băng Hỏa lộ đi thông tới nơi nào thì Trúc Cơ nơi đây không ai biết đến cả, thậm chí phần lớn Kim Đan cũng không biết.
Chỉ có những Kim Đan già dặn như Lương Triết hay Phó Ngọc mới mơ hồ biết được chuyện có thể lấy được kỳ bảo có thể giúp cho Địa Kiếm tông lại lần nữa lớn mạnh, trở lại thời kỳ huy hoàng bên trong Băng Hỏa lộ. Còn kỳ bảo là gì, giành lấy thế nào e là chỉ có Nguyên Anh Địa Kiếm tông mới biết.
Cơ mật mà Kim Đan không biết nhưng Từ Ngôn đã nghe được loáng thoáng.
"Xem ra Băng Hỏa lộ đi thông tới hai con đường, đi tới hai nơi khác nhau. Chẳng lẽ phần cuối hai con đường kia lại là nơi hai vị trưởng lão Hóa Thần Địa Kiếm tông bế quan?"
Từ Ngôn âm thầm suy đoán chân tướng bí cảnh, đồng thời đánh giá chung quanh. Nơi đây ngoài hai gốc cổ thụ cực lớn ra, căn bản không còn cửa động nào đi thông tới chỗ nào nữa.
Từ Ngôn còn đang nghi ngờ về sự tồn tại của Băng Hỏa lộ thì đường vân tròn cuối cùng trên bệ đá đã phát sáng lên. Khi đường vân cuối cùng đó ảm đạm lại thì đường vân đầu tiên tít bên ngoài cùng bắt đầu lóe sáng.
Lúc đường vân đầu tiên sắp sửa sáng lên, có một người trong ba mươi sáu Kim Đan đứng quanh đài đá chấn động, linh lực bùng phát, rồi trầm giọng nói: "Ta đến vòng thứ nhất!"
Lời còn chưa dứt, người này đã bấm niệm ra một loại pháp quyết phức tạp, rồi đưa tay đánh một đạo pháp ấn ra ngay lúc đường vân thứ nhất sáng lên. Có pháp ấn chui vào bên trong, đường vân đầu tiên càng thêm sáng ngời. Ánh sáng có độ sáng gấp đôi so với bình thường, cũng không bị tắt đi. Rồi đường vân thứ hai cũng nhanh chóng sáng lên, Kim Đan kia lại đánh ra pháp ấn thứ hai.
Mỗi khi có đường vân sáng lên, Kim Đan ra tay đầu tiên sẽ đánh ra một đạo pháo ấn. Mãi đến khi các đường vân trên bệ đá được thắp sáng hoàn toàn thành một vòng, tất cả đường vân tròn đều sáng ngời không có cái nào ảm đạm cả.
"Đợt thứ hai tới ta!"
Khi đường vân trên bệ đá được thắp sáng hết một vòng, lại một tu sĩ Kim Đan khác quát khẽ một tiếng. Y phụ trách quá trình làm đường vân tròn thứ hai sáng lên. Tiếp đến là Kim Đan thứ ba.
Đến đây thì mọi người xung quanh đã biết chỉ có thể thắp sáng toàn bộ đường vân tròn trên bệ đá lên mới có thể mở ra được Băng Hỏa lộ chân chính.
Ba mươi sáu đường vân cần ba mươi sáu Kim Đan tinh thông trận đạo, nếu có người nào phạm phải sai lầm trong quá trình này sẽ coi như kiếm củi ba năm thiêu một giờ, chỉ có thể bắt đầu lại một lần nữa.
Nhìn những tu sĩ Kim Đan mang vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng đánh pháp ấn ra, không người nào phạm phải sai lầm gì, Từ Ngôn không khỏi âm thầm tán thưởng vài phần.
Dù Vân Thượng Phong và Vân Hạ Phong xảy ra nội đấu liên tục nhưng một khi cần liên thông lực lượng thì những Kim Đan này vẫn bày ra phối hợp cực kỳ ăn ý. Sự ăn ý này chắc chắn không phải bẩm sinh mà là kết quả quanh năm tôi luyện trong tông môn.
Nghe lệnh làm việc vẫn luôn là điều đầu tiên mà tu sĩ phải học khi vào trong tông môn. Mà hiệp đồng hợp tác chính là điều thứ hai cần phải học.
Khác với các tán tu rãnh rỗi thường thoải mái tùy ý, phàm là tông môn cỡ lớn chắc chắn đều sẽ có bộ giới luật nghiêm khắc có thể tôi luyện môn hạ đệ tử thành một đội quân hoàn chỉnh. Có thể nghĩ một khi tu hành giả được xây dựng thành một đại quân chân chính thì sẽ đạt tới mức độ kinh khủng đến thế nào.
Thấy Kim Đan Địa Kiếm tông phối hợp với nhau không chút gượng ép, Từ Ngôn cuối cùng cũng hiểu vì sao Nhân tộc có thể độc chiếm hai đại vực trong tứ đại vực. Với giới luật nghiêm ngặt đủ để biến tông môn khổng lồ như Địa Kiếm tông trở thành thành lũy có thể thoải mái ứng phó với chiến tranh, đối kháng chống chọi lại hai tộc yêu ma mọi lúc mọi nơi.
Kỳ thật Kim Tiền tông ở thế giới trong bình cũng có giới luật nhưng vẫn chưa hoàn thiện, trình độ ăn ý giữa chúng đệ tử cũng thua xa so với Địa Kiếm tông.
Cảm khái thì cảm khái, dù Trúc Cơ hoặc Kim Đan Địa Kiếm tông có đồng ngôn nhất trí như thành một thể thì Từ Ngôn cũng không có bao nhiêu hứng thú. Hiện giờ ngoài chuyện tự bảo vệ mình ra, tâm tư hắn chỉ có quan tâm đến chuyện giết chết Lương Triết.
Không thể lưu lại kẻ thù! Năm xưa Từ Ngôn đã từng nhận lấy bài học lớn, để lại cho Hứa Kính Chi một mạng để rồi đổi lấy là màn trả thù càng thêm đáng sợ hơn.
Cho nên từ đó về sau, trong lúc diệt trừ kẻ thù, Từ Ngôn tuyệt đối sẽ không để cho đối phương sống lâu thêm một hơi thở nào.
Từ Ngôn nhìn Lương Triết, rồi rủ mắt xuống.
Bây giờ còn chưa phải là thời cơ tốt. Sau lưng đối phương vẫn còn có hơn ba trăm Kim Đan đi theo, xem ra chỉ có thể đợi Băng Hỏa lộ mở ra mới có cơ hội.
Đợi một canh giờ là không lâu, nhưng trước tình cảnh xử lý đường vân có thể tốn công vô ích, ngoài Từ Ngôn ra hầu như ai nấy đều căng thẳng tột cùng. Tất cả môn nhân Địa Kiếm tông cảm thấy thời gian trở nên dài dằng dặc, còn dài hơn cả năm bế quan của mình.
Cuối cùng ba mươi sáu cao thủ trận đạo đã không phụ sự mong đợi của mọi người. Dựa vào thiên phú trận đạo vững chắc của bọn họ, toàn bộ đường vân tròn trên bệ đá đã được thắp sáng hết.
Khi toàn bộ đường vân sáng lên, màu sắc trên hai gốc cổ thụ cũng xuất hiện biến hóa.
Thân cây màu đỏ tản ra khí nóng ẩn hiện ánh lửa. Thân cây màu trắng ngưng tụ ra một tầng sương lạnh, còn có cả hơi lạnh kéo tới.
Phù! Phù!
Đến khi đường vân cuối cùng sáng lên, ngọn cây như cụt lủn hết của hai gốc cổ thụ đột nhiên phun ra băng tuyết và ngọn lửa.
Băng tuyết ngút trời ngưng tụ thành vòng xoáy tròn, giữa vòng xoáy là một vầng sáng luân chuyển hình thành nên cánh cổng ánh sáng. Ngọn lửa cũng phun ra nuốt vào như thiêu đốt hư không rạn nứt ra, rồi cũng có một cửa động theo đó xuất hiện trên cành cây.
Một bên là cổng ánh sáng, một bên là cửa động. Hai lối vào xuất hiện biểu thị Băng Hỏa lộ thần bí nhất trong Lưỡng Nghi viên đã hoàn toàn được mở ra!
Tuy đã xuất hiện lối vào phía trên cao kia nhưng lại không ai vào đó được!
Bởi khí tức nóng lạnh tồn tại bên trong Lưỡng Nghi viên đã tạo thành một loại uy áp mạnh mẽ ngăn cản các tu sĩ bay lên không trung. Đừng nói bay lên trên cổ thụ cao kia, mà chỉ cần bay lên chừng ba trượng thôi đã không ai làm được rồi.
Từ Ngôn vốn cho rằng những Kim Đan này sẽ chia binh làm hai đường, leo lên cổ thụ đi vào trong Băng Hỏa lộ. Không ngờ lần này hắn lại đoán sai.
Cả Kim Đan hai phái Vân Thượng Phong cùng Vân Hạ Phong đều không trèo lên cây, càng không có ý định đến gần hai gốc cổ thụ kia. Mà ba mươi sáu Kim Đan mở bệ đá ra cũng không có ý định rời khỏi bệ đá.
"Bắt đầu đi, Lưỡng Nghi đảo ngược!"
Mệnh lệnh được cả Lương Triết và Trình Vũ Đức cùng đưa ra. Hai người đồng thanh gào to lên một tiếng.
Ba mươi sáu cao thủ trận đạo chung quanh đài đá nhao nhao gật đầu, rồi cùng hành động đầy cổ quái.
Ba mươi sáu người đồng thời đưa tay chạm đất, dựng ngược người chồng cây chuối. Rồi đưa tay còn lại bắt pháp quyết. Đoạn pháp quyết này cực kỳ phức tạp, ước chừng ba mươi hơi thở sau mới được thi triển ra.
Từng đạo pháp ấn như thể những chùm tia sáng từ trong tay mỗi cao thủ trận đạo phát ra, đánh vào phần rìa của bệ đá. Những đường tròn cổ quái nằm phía mặt bên của bệ đá lập tức sáng lên.
Ầm ầm ầm!!!
Khi những đường vân mặt bên bệ đá đồng thời sáng lên, toàn bộ Lưỡng Nghi viên phát ra tiếng nổ ầm ầm. Sau đó trời đất nơi này bị đảo ngược lại, cỏ hoang trải rộng trên mặt đất chuyển lên phía trên đỉnh đầu, bầu trời đen nhánh lại trở thành mặt đất. Kể cả hai ngàn đệ tử Trúc Cơ chờ ở tít bên ngoài Lưỡng Nghi viên cũng bị ngã lộn nhào, rơi rớt xuống mặt đất đen kịt mới hình thành.