Mục lục
Soán Đường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ngờ rằng...

Ngư Bài Quân nói:

- Công tử không cần phải lo lắng, biết rõ danh tiếng của Nhục Phi Tiên ở trong trấn ngoài tại hạ thì không có ai hết.

Bách Nhân cùng với Thiên Nhân là huynh đệ lớn lên với ta, tuyệt sẽ không để lộ ra phong thanh.

Hơn nữa Tuyên Hóa bên kia cũng nếu có hành động Bài Quân sẽ biết được sớm, tuyệt đối không có nguy hiểm.

- Huynh ở Tuyên Hóa...

- Ha ha nói ra chắc công tử không tin.

Năm đó Đồng Hoàn đồng đại ca sau khi cứu gia mẫu và tai hạ ra đã bái gia mẫu làm nghĩa mẫu, hiện tại ở Tuyên Hóa đảm nhiệm chức binh tào Ba châu.

- Sao?

Lý Ngôn Khánh lắp bắp kinh hãi.

Đồng Hoàn?

Chính là tên đội trưởng ở Lạc Dương năm đó mình dùng tiền bạc lôi kéo hiện tại đã trở thành binh tào?

Lý Ngôn Khánh thậm chí không nhớ được dáng vẻ của Đồng Hoàn nhưng nghe Ngư Bài Quân nói như vậy hắn liền kinh ngạc kêu lên một cái .

- Năm đó sau khi chúng ta đến đây quân phủ nhân thủ đúng là khan hiếm.

Gia mẫu nói chúng ta tuy có thể dựa vào lão hữu của tiên phụ nhưng cũng cần tìm chút phương pháp, tính tình của ta hơi thô đảm đương không nổi chốn quan trường dễ dàng đắc tội với người khác tuy nhiên Đồng đại ca lại là người khéo léo, gia mẫu bỏ ra một chút tiền bạc để cho Đồng đại ca tới quan phủ làm việc bảy tám năm trôi qua Đồng đại ca cũng rất có thanh sắc.

Chẳng những trở thành đại đoàn đầu Tuyên Hóa mà còn đảm nhiệm chức quan bái binh tào phụ trách luyện binh.

Công tử có lẽ không biết, Ba châu khu vực này vắng vẻ hơn nữa Lý Liêu chiếm đa số hán nhân rất ít, Đồng đại ca khi tới liền được trọng dụng, về sau Mạch thái thú tới, quận trưởng lúc đó đề cử Đồng điạ ca ha ha Đồng đại ca nếu như biết công tử tới đây thì....

Không ngờ Ngư gia sau khi rời khỏi Lạc Dương lại có nhiều khó khăn trắc trở như vậy .

Trên khuôn mặt của Ngư Bài Quân lại hiện ra một vẻ đau thương hắn khẽ nói:

- Ba năm trước gia mẫu nghe nói hôn quân bị giết vô cùng thoải mái, sau khi qua ngày giỗ của tiên phụ không lâu gia mẫu đã quy tiên.

Lý Ngôn Khánh bừng tỉnh đại ngộ thở dài một tiếng, vỗ vỗ vai của Ngư Bài Quân, nhẹ giọng nói một câu:

- Ngư đại ca kính xin nén bi thương.

Ngư lão đại nhân có lẽ là vì vui quá hóa buồn cho nên...

Tuy nhiên có thể thấy được Ngư gia cao thấp căm hận Tùy Dương cỡ nào.

Bởi vậy cho nên Lý Ngôn Khánh cũng không lo lắng bọn họ cùng với Mạch Tử Trọng có liên hệ gì bởi vì hắn biết rõ Mạch Tử Trọng là người thân tín của Dương Quảng, tuy nói Dương Quảng đã bị giết nhưng Mạch Tử Trọng từ đầu đến cuối vẫn dùng Tùy Dương làm chủ.

Hắn hàn huyên vài câu với Ngư Bài Quân rồi hai người phân biệt ngồi xuống.

Lý Ngôn Khánh gọi Thẩm Quang tới Ngư Bài Quân cũng đem Ngư Bách Nhân gọi vào trong phòng.

Ngư bách Nhân này có sức lực vạn phu khó đỡ hắn là người hầu của Ngư gia cha mẹ của hắn cũng là người hầu cho nên hắn từ nhỏ đã sinh trưởng ở Ngư gia, cùng với Ngư Bài Quân lớn lên, cho dù chưa bái sư nhưng vẫn được Ngư Câu La truyền một thân võ nghệ, vô cùng dũng mãnh.

Hắn còn một huynh đệ tên là Ngư Thiên Nhân.

Người này sử roi thép, lực lượng cũng vô cùng lớn.

Đã gọi là Ngư Bách Nhân Ngư Thiên Nhân dĩ nhiên là có ý địch trăm người địch nghìn người.

Dựa theo quy tắc này có lẽ đệ đệ của bọ họ chính là Ngư Vạn Nhân.

Nghe có vẻ không được tự nhiên hơn nữa có phần quái dị tuy nhiên từ điều này cũng cho thấy nề nếp gia đình của Ngư Câu La.

Luận võ nghệ Ngư Bài Quân không bằng Ngư Bách Nhân và Ngư Thiên Nhân.

Nhưng dù sao hắn cũng là con của danh tướng cũng có vài phần bản lĩnh.

Tam huynh đệ này vụng trộm trợ giúp Đồng Hoàn hơn nữa cũng cung cấp tiền bạc cho Đồng Hoàn, Đồng Hoàn lại dùng thủ đoạn khéo léo ở Tuyên Hóa huyện như cá gặp nước.

Thẩm Quang nghe Lý Ngôn Khánh giới thiệu xong cũng giật mình.

Năm đó cứu Ngư gia hắn không ra mặt nhưng cũng âm thầm trông nom Ngư gia cao thấp lên thuyền.

Ngư bài quân dĩ nhiên không đa tạ Thẩm Quang nhưng hắn cũng mời rượu Thẩm Quang.

- Lý công tử công tử lần này tới Ung châu có phải là có chuyện không?

Rượu qua ba tuần, Ngư Bài Quân liền nói chuyện chính.

Lý Ngôn Khánh cũng không giấu diếm đem mọi chuyện kể lại một lần.

Sau khi Ngư Bài Quân biết được Lý Ngôn Khánh là tôn thất của Tùy Đường hắn cũng không giật mình, tuy Đô Lăng trấn vắng vẻ nhưng dù sao cũng là trọng điểm buôn bán, tin tức có lẽ không tinh thông bằng Trung Nguyên nhưng không hề bế tắc.

- Công tử nói như vậy Bài Quân phải gọi công tử một tiếng vương gia.

Tuy nhiên vương gia có thân thể thiên kim, tại sao lại lặn lội tới nơi man hoang này? Mạch Tử Trọng cùng với Ninh Trường Chân đều là người Giang Đông thậm chí ngay cả Lĩnh Nam Phùng thị ở Giang Đông cũng có quan hệ với bọn họ, công tử tới đây đúng là có nhiều nguy hiểm.

- Mạch Tử Trọng hiện tại ốc còn không mang nổi mình ốc chỉ sợ cũng không chú ý tới ta.

- Hiện tại Tùy Dương hôm nay đã bị tiêu diệt là lúc Lý Đường hưng thịnh, ta phụng chiếu tới đây thu phục, về phần đám người Mạch Tử Trọng hiện tại tinh lực chỉ sợ tập trung ở Giang Lăng.

- Ha ha cái này cũng không phải...

Ngư Bài Quân uống một chén rượu lắc đầu cười nói"

- Kỳ thật lực chú ý của Mạch Tử Trọng cũng không phải ở Giang Lăng công tử có biết tại sao Mạch tướng quân lại đột nhiên niêm phong thị trấn không? Theo tin tức của Đồng đại ca thì Giao Chỉ muốn quy đường cùng với Lý Thế Dân âm thầm cấu kết, à nghe nói con của Khâu Hòa chính là Khâu Hành Cung đại tướng dưới trướng của Lý Thế Dân.

- Sao?

- Mạch Tử Trọng đã quyết ý tiêu diệt Khâu Hòa cho nên chặt đứt tai mặt của Giao Chỉ ở nơi này.

Không lâu sau Ninh Trường Chân ở Khâm Châu sẽ suất lĩnh binh tướng xuất kích, đánh vào Giao Chỉ, Khâu Hòa chỉ sợ không phải là đối thủ của Ninh Trường Chân.

- Có chuyện này sao?

Lý Ngôn Khánh thầm hít sâu một hơi.

Mạch Tử Trọng cùng với Ninh Trường Chân đột nhiên động thủ tuyệt không thể đơn giản như ngoài mặt.

Điều này cho thấy Lý Thế Dân sắp sửa xuất binh nhanh chóng sẽ động thủ với Tiêu Tiễn, Mạch Tử Trọng đây là muốn gạt bỏ nỗi lo Tiêu Tiễn xong đồng thời cũng muốn cho Tiêu Tùy thấy lập trường của hắn. Lý Thế Dân nếu như xuất binh thì thời gian của Lý Ngôn Khánh cũng không còn nhiều.

- Đúng rồi công tử vừa nói gặp Mã chưởng quỹ là Mã chưởng quỹ nào?

- À chính là Mã Đấu.

-Mã Đấu?

Ngư Bài Quân khẽ giật mình:

- Chính là tên thọt bán quán Mã Đấu sao?

- Ngư đại ca biết hắn?

- Ha ha tại hạ làm sao không biết hắn được?

- Không nói dối công tử ở trong Đô Lăng trấn này không có chuyện gì mà tại hạ không biết, công tử muốn dùng tay Lý liêu đối phó với Lý liêu sao?

Lý Ngôn Khánh lập tức đánh giá cao Ngư Bài Quân thêm mấy phần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK