Mục lục
Truyên Kiếp này chỉ nguyện bên người Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 136 Dụ dỗ nàng phạm tội




Cập nhật chương mới tại Vietwriter



Lúc này dáng người hắn vừa mới trưởng thành, không non nớt như hồi nhỏ, cũng chưa khôi ngô như sau này, là sự đan xen giữa sức trẻ và chín chắn... Thon dài cân xứng, mảnh khảnh mà có sức mạnh! Có thể nói thêm một phần ngại nhiều thiếu một phần ngai it.



Mà đôi mắt như mặc ngọc nhìn qua có phần lạnh nhạt, lơ đãng, lại có thể khiến người ta run rẩy dễ như trở bàn tay...



Ninh Tương Y đột nhiên hiểu ra vì sao kiếp trước tiếng xấu của Ninh Úc lan xa, thủ đoạn tàn nhẫn khiến lòng người giận sôi mà vẫn có bao nhiêu nữ nhân kêu gào muốn vào hậu cung của hắn như vậy. Chỉ vì bề ngoài như yêu nghiệt này là đủ, nếu có thể nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng đó nhuốm màu sắc dục, điên cuồng vì mình... Chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy thỏa mãn!



Ninh Tương Y vội lắc đầu, nàng đang nghĩ gì vậy chứ!



Thấy Ninh Tương Y thích ngoại hình của mình, lần đầu tiên Ninh Úc cảm thấy ngoại hình đẹp là chuyện có tác dụng, thế là hắn càng lơ đãng thể hiện phong thái, nỗi sốt ruột trong lòng thúc giục hẳn đến gần hơn chút nữa.



"Hoàng tỷ, đệ chà lưng cho tỷ tiếp nhé..”



Ninh Úc rất rõ ràng, trước giờ Ninh Tương Y không để ý những chuyện này, nàng cũng không cho rằng lộ tay lộ chân trước mặt nam tử là chuyện lớn, nhất là khi bọn họ còn bé, Ninh Tương Y vì bớt việc, thường thường cùng ăn cùng ở, cho nên nàng không bài xích động chạm với mình, hắn cũng mới có cơ hội được tiếp xúc tay chân với nàng.



Rõ ràng là đứa bé một tay mình nuôi lớn, không biết tại sao khi tay hắn chà lưng cho nàng, lưng nàng lại thắng tắp, cơ thể cảm thấy ngứa ngáy và kỳ lạ...



Nghĩ tới điều gì, nàng không khỏi lắc đầu mạnh! Thật sự quá cầm thú! Sao nàng có thể có suy nghĩ như vậy chứ? Đều do Ninh Úc quá yêu nghiệt! Trưởng thành như này chắng phải đang dụ dỗ nàng phạm tội sao?



Nàng túm lấy tay Ninh Úc nói: "Đệ cũng mệt rồi, đi ngâm nước đi, không cần để ý đến tỷ đâu."



Ninh Úc nghe vậy hai mắt sáng lên, lập tức đồng ý. og uwu o nang pham ton



Lúc này dáng người hắn vừa mới trưởng thành, không non nớt như hồi nhỏ, cũng chưa khôi ngô như sau này, là sự đan xen giữa sức trẻ và chín chắn... Thon dài cân xứng, mảnh khảnh mà có sức mạnh! Có thể nói thêm một phần ngại nhiều thiếu một phần ngai it.



Mà đôi mắt như mặc ngọc nhìn qua có phần lạnh nhạt, lơ đãng, lại có thể khiến người ta run rẩy dễ như trở bàn tay...



Ninh Tương Y đột nhiên hiểu ra vì sao kiếp trước tiếng xấu của Ninh Úc lan xa, thủ đoạn tàn nhẫn khiến lòng người giận sôi mà vẫn có bao nhiêu nữ nhân kêu gào muốn vào hậu cung của hắn như vậy. Chỉ vì bề ngoài như yêu nghiệt này là đủ, nếu có thể nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng đó nhuốm màu sắc dục, điên cuồng vì mình... Chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy thỏa mãn!



Ninh Tương Y vội lắc đầu, nàng đang nghĩ gì vậy chứ!



Thấy Ninh Tương Y thích ngoại hình của mình, lần đầu tiên Ninh Úc cảm thấy ngoại hình đẹp là chuyện có tác dụng, thế là hắn càng lơ đãng thể hiện phong thái, nỗi sốt ruột trong lòng thúc giục hẳn đến gần hơn chút nữa.



"Hoàng tỷ, đệ chà lưng cho tỷ tiếp nhé..”



Ninh Úc rất rõ ràng, trước giờ Ninh Tương Y không để ý những chuyện này, nàng cũng không cho rằng lộ tay lộ chân trước mặt nam tử là chuyện lớn, nhất là khi bọn họ còn bé, Ninh Tương Y vì bớt việc, thường thường cùng ăn cùng ở, cho nên nàng không bài xích động chạm với mình, hắn cũng mới có cơ hội được tiếp xúc tay chân với nàng.



Rõ ràng là đứa bé một tay mình nuôi lớn, không biết tại sao khi tay hắn chà lưng cho nàng, lưng nàng lại thắng tắp, cơ thể cảm thấy ngứa ngáy và kỳ lạ...



Nghĩ tới điều gì, nàng không khỏi lắc đầu mạnh! Thật sự quá cầm thú! Sao nàng có thể có suy nghĩ như vậy chứ? Đều do Ninh Úc quá yêu nghiệt! Trưởng thành như này chắng phải đang dụ dỗ nàng phạm tội sao?



Nàng túm lấy tay Ninh Úc nói: "Đệ cũng mệt rồi, đi ngâm nước đi, không cần để ý đến tỷ đâu."



Ninh Úc nghe vậy hai mắt sáng lên, lập tức đồng ý. Thấy hắn như thế, Ninh Tương Y hơi ảo não khó hiểu, lập tức nàng nghĩ, dù sao ao cũng lớn như vậy, có sao đâu chứ?



Kết quả là, nàng cứ thế nhìn Ninh Úc cởi từng lớp quần áo. Cuối cùng kéo một phát, quần áo trượt xuống, chỉ còn mặc độc chiếc quần lót!



Ông trời ơi! Vì sao lại cảm thấy lông tơ toàn thân dựng lên vậy? Cảm giác căng thẳng này là sao?!



Ninh Úc nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của nàng, tim nhảy cẫng!



Nàng căng thẳng chứng minh nàng cũng có cảm giác với mình, hắn nên thấy may mắn vì dáng người tốt do luyện võ thời gian dài của hắn!



Ninh Tương Y muốn nhắm mắt lại, lại cảm thấy nàng không nên già mồm như vậy, mở mắt ra nhìn lại có vẻ da mặt quá dày, có điều dáng người của Ninh Úc thật tốt, nàng dứt khoát cứ nhìn đi, dù sao cũng là đứa trẻ nàng nuôi lớn, khi còn bé đã nhìn vô số lần rồi, lớn lên có gì mà không nhìn nổi chứ?



Không biết là vô ý hay cố ý, sau khi Ninh Úc xuống nước dựa vào rất gần.



Khi Ninh Tương Y cảm thấy không ổn, muốn rời đi, Ninh Úc chậm rãi nói: “Tốt quá, đã lâu rồi không được trò chuyện với hoàng tỷ”



Nhưng trong lòng hắn lại không nghĩ vậy, lúc này hắn cách Ninh Tương Y một mét, vừa nghĩ tới nàng không hề mặc y phục tắm với hắn, cảm giác kích thích đó truyền từ xương sống đến da thịt, đến mức trong mắt hắn nhuốm dục vọng đè nén, có điều Ninh Tương Y không có khả năng phát hiện trong hơi nước.





Ninh Tương Y muốn gạt bỏ cảm giác mất tự nhiên kỳ lạ, thể là bắt đầu chăm chú nghĩ chủ đề nói chuyện phiếm.



"Ừm, ngày mai Hoàng để đãi tiệc, tỷ có thể tới không?”



Ninh Úc dùng chén của nàng rót một chén rượu, uống một ngụm,



bình thản nói: “Đi tuyển phi cho đệ à?"



Ninh Tương Y nghẹn lời, thấp giọng cãi lại: "Cũng có thể đã chọn được rồi ấy chứ...” Ninh Úc nhìn nàng, cười không nói.



Bị hắn nhìn chằm chằm như này, Ninh Tương Y bất giác cúi đầu, chẳng biết tại sao, nàng cúi đầu nhìn thấy ngón thon dài tay trắng nõn của hắn tùy ý vuốt ve chén rượu, tư thái đó khiến da thịt càng thêm rõ ràng, khiến người ta cảm thấy miệng đẳng lưỡi khô!



Nàng muốn uống rượu, lại phát hiện chén của nàng đã bị Ninh Úc cướp đi, nghĩ đến bọn họ dùng chung một chén rượu... Ninh Tương Y không khỏi vỗ mặt mình, có phải nàng uống nhiều rồi không? Sao nàng lại trở nên lạ vậy?



Ninh Úc lặng lẽ lại gần.



"Hoàng tỷ muốn tuyển phi cho đệ, có phải cũng nên hỏi yêu cầu của đệ không?"



Ninh Tương Y vội vàng gật đầu che giấu nỗi xấu hổ, hắn tới gần hơn, nàng lập tức phát hiện, sau đó dịch đi với tốc độ đối phương không quan sát được, mới nói.



“Ừm... dĩ nhiên đệ đệ của tỷ xứng với những gì tốt nhất, nói đi... đệ có yêu cầu gì?”



Nàng không chịu nhìn hắn, điều này khiến Ninh Úc mừng thầm. Hắn lại tới gần hơn nữa, ghé vào bên tai Ninh Tương Y thấp giọng nói.



"Hoàng tỷ, đệ muốn nữ nhân tốt nhất thế gian này.”



Trên người hắn có mùi rượu thơm ngọt, cái dựa này lập tức khiến Ninh Tương Y lui lại theo bản năng, kết quả vừa lui lại phát hiện nàng đã dựa vào thành ao, không thể lui được nữa!



Ninh Úc không tạo áp lực cho nàng nữa, mà nhìn nàng chăm chú, ánh mắt đó như mang theo nhiệt độ, khiến Ninh Tương Y hận không thể tìm thứ gì che đi.



Nàng ngẩng đầu miễn cưỡng cười cười: “Yêu cầu của đệ chung chung quá, thế nào mới được coi là tốt nhất thế gian vậy?"



Ninh Úc hơi nhướng mày, một động tác tùy ý mà hắn cũng làm



cho đẹp tuyệt vời , hắn mỉm cười nói: “Chỉ cần tốt như tỷ là được.”



Ninh Tương Y nghe vậy bỗng ngẩng đầu nhìn hắn, nhưng vừa nhìn, mái tóc màu mực của hắn xõa tung trên vai, dung nhan tinh xảo như yêu tinh nước! Nàng nhìn thoáng qua liền không còn dám nhìn nữa, nuốt ngụm nước bọt, không biết có phải do ngâm lâu thiếu không khí hay không, nàng lại cảm thấy không thể nào thở nổi.



"Hoàng tỷ, tỷ khát à?"



Một chén rượu được cơ thể sưởi ấm đưa đến bên môi Ninh Tương Y, cũng bởi vậy Ninh Úc có thể bước lên trước một bước, khoảng cách giữa hai người chưa đến nửa cánh tay!



Ninh Tương Y không dám suy nghĩ sâu xa cảm giác tóc gáy toàn thân dựng hết lên là sao, trực tiếp uống nửa chén rượu còn lại trên tay hẳn, vị rượu ngọt ngào, vì uống quá nhanh mà tràn ra, dịch rượu vàng lăn xuống thuận theo khóe môi và phần cổ mảnh khảnh của nàng, cuối cùng rơi vào xương quai xanh. Đường kong duyên dáng đó vì nàng ngửa đầu mà hiện ra, Ninh Úc nhìn mà hai mắt tối sầm lại, suýt nữa không kiềm chế được!



Lúc này khoảng cách của bọn họ quá gần, quá nguy hiểm!



Có lẽ bởi vì lúc tuyết rơi quá yên tĩnh, có lẽ hơi nước quá mông lung, nhiệt độ nước quá ấm áp, bọn họ ở trong bầu không khí nguy hiểm xen lẫn mập mờ, hai người đều cảm nhận được cảm giác toàn thân run rẩy lại tê dại kích thích, nhất thời quên cả nói



chuyện, Ninh Úc không muốn rời đi, mà Ninh Tương Y thì không biết rời đi như thế nào, đầu nàng vì uống rượu mà u mê, cơ thể lại vì



Ninh Úc mà cảnh giác!



"Đệ còn chưa nói có dẫn tỷ đi hay không đâu...”



Ninh Tương Y cười muốn nói sang chuyện khác, nàng thật tình không biết lúc này khuôn mặt nàng đỏ bừng, đôi mắt được nước rửa qua, đường cong cổ và đầu vai duyên dáng, khiến người ta nhìn mà muốn phun máu.



Yết hầu Ninh Úc trượt lên xuống, hắn cảm giác trong cơ thể như có ngọn lửa đang thiêu cháy, hắn rất khó chịu, rất đay khổ, mà cứu rỗi duy nhất của hắn đang ở trước mắt, gần như vậy, lại xa đến thế...



Cập nhật chương mới tại Vietwriter

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK