Mục lục
Truyên Kiếp này chỉ nguyện bên người Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù thời gian ngắn, nhưng nàng đã chuẩn bị cho nữ nhân này không ít đồ tốt! Không ngờ nàng lại dùng câu nói này kích động nàng!
Nhìn Ninh Tương Y xúng xính váy áo vui vẻ, tâm tình nàng ấy thay đổi!
“Ngươi cẩn thận một chút! Thời gian ngắn, chỉ tìm được bộ hỉ phục này, giờ lành sẽ đến, ngươi còn như vậy, làm hư quần áo, lát nữa phò mã làm sao tới đón dâu đây?”
Ninh Tương Y làm cái mặt nhăn nhó, sau đó vẫn ngồi xuống làm bộ dạng thục nữ.

Không sai, nàng hôm nay đã lập gia đình, nhưng nàng cũng không có coi là thật, cảm giác còn rất thú vị!
Hoá ra đây chính là lấy chồng à, sau khi nàng gả cho sự phụ cũng sẽ không có gì khác biệt… Dù sao giữa bọn họ chỉ có tình cảm người thân và sư đồ, tuyệt đối sẽ không thay đổi.

Chẳng qua Tuyết Liên cưỡng ép muốn nàng làm, nàng liền cho nàng thỏa mãn!
Hai ngày này tinh thần toàn bộ Liên Quốc đều căng thẳng, nhưng lại rất bình tĩnh trôi qua, Tuyết Liên có cảm giác Nhiếp Chính Vương đã bỏ qua bọn hoọ, cho nên sau hai ngày, nghênh đón đại lễ này, tất cả mọi người đều vui cười, có cảm giác sống sót sau tai nạn.

Thu Hành Phong cũng đã ăn mặc chỉnh tề, thật giống tiên sinh, lúc này hắn ngồi trong phòng Tuyết Liên chuẩn bị, giờ lành đã đến, hắn liền phải đi cưới nương tử.

Bởi vì Liên Quốc thật sự rất nhỏ, cho nên xảy ra chút chuyện gì cả nước đều có thể cùng chúc mừng, tiếng chiêng trông vui sướng vang lên, ngay cả phía ngoài cửa thành cũng nghe thấy, tất nhiên, cũng đã rất nhanh truyền đến lỗ tai Ninh Úc.

“Đại lễ? “
Liên Quốc, đang chúc mừng cái gì?
Ninh Úc cười bọn họ không biết sống chết, cũng được, trước khi chết tận tình nhảy múa đi, chết rồi không có cơ hội.


Hai ngày này, Ninh Úc vừa tìm kiếm vết tích hoàng tỷ ở những nơi lân cận, một bên giám sát tình hình Liên Quốc, hắn càng thêm xác định nơi này chính là hang ổ của Tuyết Tộc, cho nên đã phải người bao vây lại toàn bộ cửa ra vào của Liên Quốc, bảo đảm một khi xảy ra cái gì, không ai có thể chạy thoát được.

Mà lại, hắn suy đoán Liên Quốc còn có đường hầm, vì bảo đảm không để cá lọt lưới, trước khi tìm thấy đường hầm bí mật, hắn sẽ không đánh rắn động cỏ, không ngờ đối phương lại ở thời điểm này cử hành đại lễ?
Ninh Úc cười cười không muốn để ý, thế nhưng vừa nghĩ tới hoàng tỷ từng nói.

… Nàng muốn thành thân, hắn dần cảm thấy hoảng! Còn đại lễ của Liên Quốc không hiểu nổi này, mày hắn nhíu lại, có linh cảm xấu.

Sau khi lo nghĩ loạn lên, hắn vẫn quyết định đi Liên Quốc nhìn xem, hắn nghĩ rất rõ ràng, nếu hoàng tỷ ở Liên Quốc cũng tốt, hắn đã phong tỏa nơi này, nàng ở đây, thì tuyệt đối chạy không thoát, nếu hoàng tỷ không ở đây…
Vậy hôm nay, hắn sẽ đi, hắn cũng lười nhác đợi thêm, trực tiếp phá huỷ nơi này cho hả giận! Dư nghiệt của Tuyết Tộc, chết không có gì đáng tiếc!
Trong mắt của hắn mang theo sát ý, dẫn người xuất phát.

Nhưng còn chưa tới chỗ, liền có người hồi bẩm, nói bên trong thành Liên Quốc giống như đang làm hỉ sự.

Mí hắn nhảy dựng một cái, không lo đối phó, mà còn đang lo liệu hỉ sự sao? Cái Liên Quốc vương còn gả nữ nhi?
Linh cảm xấu càng thêm mãnh liệt, theo lý trí, hắn cảm thấy hoàng tỷ sẽ không cùng người Tuyết Tộc dây dưa cùng nhau! Thế nhưng mắt phải luôn nháy không ngừng, sắc mặt hắn nặng nề, vô thức tăng tốc tốc độ.

Bây giờ hoàng tỷ mất trí nhớ, không thể tính toán theo lẽ thường… Nhưng hắn nghĩ tới rất nhiều tình huống, ngàn vạn, không muốn xảy ra chuyện xấu nhất kia!
Bất tri bất giác, một đoàn người của Ninh Úc đến cổng Liên Quốc, hộ vệ cửa thành thấy Nhiếp Chính Vương đến, nháy mắt mất hồn mất vía! Vội vàng đi sai một người đi bẩm báo, Ninh Úc cũng không vội, hắn chờ đợi đối phương tới đón.

Tuyết Liên nghe được tin Ninh Úc đến! Không thua gì sấm sét giữa trời nắng!
Ninh Tương Y càng cảm thấy run chân, có cảm giác lòng bàn chân đổ mồ hôi.

“Làm sao bây giờ? Hắn đến đập phá sao?”
Ninh Tương Y căng thẳng nắm túm lấy y phục của mình.

Tuyết Liên sắc mặt nghiêm trọng, cùng phu quân của mình liếc nhìn nhau.

Khi Phục Nhai sờ sờ cái cằm nói, “Chắc hẳn không phải đến động thủ, nếu không hắn hoàn toàn không cần mạo hiểm đến đây.


“Vậy hắn tới làm cái gì?” Tuyết Liên vô cùng không chào đón nhân vật này, nàng nhìn khuôn mặt nhỏ doạ đến mất máu của Ninh Tương Y một chút, “Hắn là muốn đến xem đại lễ?”

Dù sao lần trước lúc Nhiếp Chính Vương đến từng nói qua, nói sẽ đến xem lễ.

Phúc Nhai nhíu nhíu mày, “Có lẽ là tới thăm dò, hắn hắn chưa xác định được thân phận của chúng ta, cho nên mới mượn đại hôn, dò xét một lần.


Tuyết Liên cảm thấy có lý, “Nhưng…Y Nhi làm sao bây giờ? Chờ chút sau khi Y Nhi bái phụ mẫu, mới được phò mã dẫn đi tế thiên tế thần, kết thành duyên, nếu thiếu những khâu này, nhất định sẽ bị đối phương hoài nghi, nhưng không làm gì, bị Nhiếp Chính Vương nhìn ra thì làm sao bây giờ…”
Phúc Nhai nhìn chằm chằm Ninh Tương Y, có chút mạo hiểm nói, “Nhiếp Chính Vương hắn không phải đến vì Y Nhi, dù sao trước đây chúng ta và Y Nhi đều không có qua lại, hắn không có lý do hoài nghi Y Nhi ở cùng chúng ta, mà còn, Y Nhi không phải còn đeo khăn cô dâu sao? Bái phụ mẫu, tế thiên tế thần đều không cần nàng lộ mặt, phò mã kia, chúng ta sẽ tìm người đi cải trang cho hắn!”
“Việc này có khả thi không?”
Ninh Tương Y nhìn hai người này ngươi một câu ta một câu liền quyết định xong chuyện, có chút sợ hãi hỏi.


Tuyết Liên nghĩ nghĩ nói với Ninh Tương Y,” trừ phi người hết sức quen thuộc mới có thể nhận ra, Y Nhi, ngươi có muốn hay là không, ngươi và Nhiếp Chính Vương thân thiết không?”
Ninh Tương Y quả quyết lắc đầu!
Nàng nghĩ nghĩ, nàng mười sáu tuổi mới xuống núi, bây giờ nhìn cũng không lớn, coi như hai năm này có gặp qua Nhiếp Chính Vương, hẳn là cũng không thân thiết.

Thấy nàng lắc đầu, Tuyết Liên nhẹ nhàng thở ra, “Vậy thì đánh cược một lần đi!”
Ninh Tương Y nghe vậy, mặt càng thêm trắng bệch, hắn là Nhiếp Chính Vương thật sự muốn tới tham gia hôn lễ của nàng à?! Không, nàng sẽ không sao, nếu kết hôn?! Trước mắt tên hung ác độc đoán kia, nếu nàng lộ ra cái gì, sẽ đổ máu tại chỗ rồi!
“Ta… Ta cảm thấy hắn sẽ phát hiện…”
Coi như không quen, lỡ như người ta có năng lực thiên phú thì sao? Chỉ che một cái khăn cô dâu, thật có thể qua mắt hắn? Ninh Tương Y biểu cảm hoài nghi.

Thấy Ninh Tương Y một mặt sợ hãi, Tuyết Liên không nhịn được trấn an nàng, “Không sao đâu, đến lúc đó người cứ cúi đầu, hắn sẽ không phát hiện, mà người cũng chỉ cần ở trước mặt hắn lộ một chút là được, dù sao người càng cố gắng che giấu, hắn mới thật sự hoài nghi.



Mà hiện tại thời gian cấp bách, dường như cũng không còn cách khác!
Bên kia Phục Nhai đã đứng dậy, vội vã nói, “Liên nhi, nàng ở lại trấn an Y Nhi, ta đi nghênh đón hắn.


Tuyết Liên cau mày, có chút lo lắng nói, “ phu quân, ngươi cẩn thận một chút!”
Phúc Nhai trầm tĩnh lại hiền dịu cười một tiếng, “Yên tâm, cho dù là Nhiếp Chính Vương, cũng sẽ không tùy ý giết người.


Tuyết Liên gật gật đầu, đưa mắt nhìn theo Phúc Nhai nhanh chóng rời đi.

Ninh Tương Y thật giống như kiến bò trên chảo nóng, cả người đều nóng lòng!
“Không được! Ta vẫn cảm thấy không ổn.

Ninh Tương Y đi tới đi lui, cuối cùng lộ ra bộ dáng đáng thương, nhìn Tuyết Liên với đôi mắt to ngấn nước.

“Hay là ta vẫn không nên kết hôn, Nhiếp chính vương hỏi, ngươi nói ta vui mừng quá đột nhiên chết …”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK