Mục lục
Truyên Kiếp này chỉ nguyện bên người Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão thần nhiều tuổi nhất đột nhiên thở dài một tiếng, quỳ xuống.



Hắn quỳ, sau cùng những đại thần trụ cột cũng quỳ theo, biểu hiện thần phục.



Những người trụ cột sau cùng đều khuất phục Ninh Úc, những hoàng tử kia rốt cuộc không còn khí thế, không cam lòng cũng phải quỳ xuống.



Rốt cục, toàn bộ đại điện, không còn có ai đứng thẳng.



Cái quỳ của bọn họ hôm nay đã hoàn toàn xác lập cục diện mà Đại Dục sẽ trở thành, con khỉ nhỏ cảm nhận được khí thế hiểu chiến của Ninh Úc, có chút buồn bực, ghé vào đùi hắn nghẹn ngào.



Một lúc lâu sau, Ninh Úc mới thoát khỏi trạng thái cuồng bạo, trở lại vẻ lạnh lùng, hắn cười hỏi.



“Bản vương muốn để Ninh Nguyên kế vị, các vị có ý kiến gì không?”



Bên trong đại điện một âm thanh cũng không có, dường như vài trăm người đang quỳ này không tồn tại.



Ninh Úc hai mắt nhắm lại, “Các ngươi không đồng ý?”



Thật giống như có sợi dây nào đó đột nhiên đứt đoạn, cái câu nói uy hiếp này khiến đám người như tỉnh lại trong mộng!



“Thần, tán thành “



Đám người vội vàng dập đầu.



“Chúng thần tán thành “



Những giọng nói chỉnh tề vang vọng đại điện, rốt cục, cửa mở, mười hai cánh cửa từng cái mở ra, không khí ngột ngạt trước đó đều như được giãn ra.



Bọn họ sống rồi!



Chẳng biết tại sao, ban đầu vẫn không cảm giác được, khi cửa lần nữa mở ra, khi ánh sáng lần nữa chiều vào, bọn họ lại có cảm giác như trở về từ cõi chết, đám người giật mình phát hiện mình đổ đầy mồ hôi, hoá ra, thân thể luôn luôn nhạy cảm hơn ý thức, Ninh Úc vừa nãy, thật sự là muốn giết người cho hả giận, thảm sát triều đình!



Tia sáng đột nhiên xuất hiện hòa tan oán khí trên người Ninh Úc, hắn hiền dịu vuốt ve khỉ nhỏ, dịu dàng nói.



“Thập cửu tuổi còn nhỏ, bản vương sẽ nhiếp chính, các vị có ý kiến gì không?”



Trọng thần đều quỳ trên mặt đất, lập tức đã bị Ninh Úc ép tới biểu cảm cũng không có, làm sao có thể có ý kiến?



“Chúng thần, tán thành”



Thế là, Ninh Úc vừa ra mặt, nhẹ nhõm đặt xuống chủ quyền, nhưng đây chỉ là thắng lợi bên ngoài, thật sự muôn nắm đại quyền trong tay, tập trung hết quyền lực hoàng thất, không đổ máu là không thể nào.



Sau đó một tháng, được gọi là tháng huyết sắc Đông Nguyệt.



Những người quyền quý cũng bất mãn với cách làm độc đoán và lạm quyền của Ninh Úc, cảm thấy Ninh Úc ép mạnh như thế, là vì ngày sau sẽ thu hồi quyền hành, tập trung hết quyền lực.



Đương nhiên, Ninh Úc thật sự muốn làm như vậy, cho nên bọn họ đoàn kết cùng kháng cự.



Đại hoàng tử và Thất Hoàng Tử làm chủ nắm giữ ấn soái, cùng nhau lên án Ninh Úc.



Sau đó kết quả cũng vô cùng đơn giản, Ninh Úc vô cùng bạo lực, trực tiếp dùng vũ lực trấn áp đối phương.



Ban đầu đám người biết thuốc nổ chỉ dừng lại ở giai đoạn sửa lại đường đào sông thôi, mặc dù biết nó có sức chiến đấu vô cùng mạnh, thế nhưng mấy năm nay Ninh Tương Y cố gắng, cho bọn họ tạo thành một quan niệm, đó chính là thuốc nổ không thể dùng để giết người.



Nhưng vì sao không thể? Trong Ninh Úc, không hề có từ không thể này.



Tất cả mọi người cho rằng Ninh Úc sẽ không vi phạm ý Ninh Tương Y. dùng thuốc nổ khai chiến, nhưng hắn vẫn dùng, trực tiếp điều ngàn người mang vũ khí hành động, mở một trận nội chiến, hủy mấy vạn quân đồng minh của đối phương! Đánh bọn họ đến trở tay không kịp!



Loại ưu thế áp đảo kia, cùng lực lượng hủy diệt, làm cho cả Đại Dục đều lo lắng!



Có người muốn tìm thành phần thuốc nổ, nhưng Ninh Úc quản lý chặt chẽ, vô cùng quyết đoán!



Tất cả nguyên liệu, thậm chí cả pháo hoa và pháo nổ đều bị liệt vào danh sách cấm! Những người đó muốn mua từ nước ngoài về, nhưng không ngờ Ninh Úc đã chặn đầu từ lâu, cuối cùng không có cách nào đối phương muốn ăn trộm từ thuộc hạ của Ninh Úc, nhưng bọn họ không muốn thuốc súng được kiểm soát nghiêm ngặt đến kinh khủng! Và cũng không ai dám phản bội Ninh Úc. Bởi vậy trong vòng một tháng, một cuộc nổi loạn lớn của quân phản kháng bị trấn áp, triều đình được thanh tẩy một lần, thay rất nhiều khuôn mặt mới, mà những người đó, đều trung thành với Ninh Úc.



Quyền lợi được tập trung cao độ đến tay Ninh Úc, danh tiếng đại Nhiếp Chính Vương đều xứng với thực tế.



Nhưng dù vậy, Vương gia cũng không vui vẻ.



Ngày chém đầu, Ninh Úc cũng không chủ trì chém, hai người ca ca của hắn quỳ gối dưới đài, là thủ phạm chính, phía sau bọn họ, mười mấy đại thân đang quỳ, sau đại thần, là hơn trăm tên tòng phạm tội.



Đây vẫn chỉ là nhóm đầu tiên, trong lòng Ninh Úc vẫn luôn hiểu rõ nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, trận thanh tẩy này, không quét mất ngàn mạng người, sẽ không thể ngừng nghỉ.



Tiếng chửi rủa, cùng tiếng kêu khóc không ngừng, sau một đao chém xuống, hoàn toàn dừng lại.



Toàn bộ đài hành hình đài gần như bị máu đổ thẩm thấu, mùi tanh và hơi lạnh tỏa ra, dân chúng vây xem cũng không có mấy người, nhìn thấy chỉ sợ thêm gặp ác mộng.



Ninh Úc vừa ngồi vừa uống rượu, trông rất bình tĩnh.



Giơ tay chém xuống, máu văng ra ba thước, cảnh tượng trước mắt quá tàn khốc, ngay cả quan thi hành án cũng không dám nhìn, len lén nhìn Cung Quyết đang ngồi đó với vẻ mặt lạnh lùng, như thể. cảnh trước mắt không thể lọt vào mắt hắn.



Quan sai hành hình không khỏi lạnh mặt, không thể mất mặt trước Nhiếp Chính Vương.



Nghe những người phía dưới thỉnh thoảng truyền đến lời nguyền độc ác trước khi chết, Ninh Úc cũng không đổi sắc mặt, nếu nguyền rủa có tác dụng, hắn cũng sẽ không ngồi ở chỗ này.



Thế nhưng…



Trong lòng Ninh Úc đột nhiên oán khí cuồn cuộn!



Con khỉ nhỏ uốn éo trong ngực hắn nháy mắt xù lông, sau đó cẩn thận chui xuống mặt đất.



Gần đây, tính khí của con người kinh khủng này càng ngày càng không ổn, khiến nó mỗi ngày đều đi trên mặt băng mỏng, vì sợ rằng trong một giây tiếp theo sẽ bị lột da!



Lúc nó âm thầm chuẩn bị chuồn đi, lại bị Ninh Úc đè xuống, mạnh tay đặt nó vào trong ngực!



“Ngươi muốn đi đâu?”



Ninh Úc đã uống một chút rượu, trên khuôn mặt tái nhợt đỏ lên, nhưng sắc mặt lại lạnh lẽo nguy hiểm, con khỉ nhìn thấy muốn thét lên!



“Cả ngươi cũng muốn rời bỏ ta?”



Con khỉ nhỏ mở to hai mắt nhìn nhanh chóng lắc đầu! Nó không dám! Đại nhân đừng dùng loại ánh mắt này nhìn nó được không? Rất đáng sợ...



Ninh Úc gần như không nhìn thấy bên trong ánh mắt nó đang cầu xin tha thứ.



“Không được phép rời khỏi ta!”



Khỉ nhỏ nhanh chóng gật đầu! Nó chết cũng không đi! Xin thề!



Lúc này, tội thần sắp chết ở dưới đài, bởi vì tới gần, nghe được Ninh Úc nói, không khỏi cười nhạo, “Không ngờ Nhiếp Chính Vương, cũng có chuyện không làm được mà!”



Người sắp chết, hắn cũng không sợ cái gì, thấy Ninh Úc lặng lẽ liếc qua, hắn cất tiếng cười to!



“Nghe nói Vương gia luôn không từ bỏ tìm Ninh Tương Y? Chuyện này cũng một tháng rồi nhỉ!”



Hắn nhe răng cười, quỳ trên mặt đất, tóc bay loạn, mắt hắn oán hận như nước ngâm độc!



“Nàng đã sớm chết rồi! Bị tôm cá rỉa thịt, hài cốt không còn!”



Hắn vừa nói xong, một trận sát khí liền xẹt qua, thân thể không tự chủ ngã nghiêng, tay chân bị trói, hắn giãy dụa cũng không dậy được, nằm nghiêng trên mặt đất chửi!.
truyện tiên hiệp hay



“Ninh Tương Y một kiếp trong sạch, làm vô số chuyện tốt! Vì sao lại rơi vào kết quả như vậy? Còn không phải tại ngươi! Ninh Úc! Ngươi chính là cái người vô hình! Là người hại chết nàng, là người khắc chết nàng!”



Đột nhiên, giọng nói hắn biến mất! Là Ninh Úc, hắn một chưởng vung tới, trực tiếp đánh vỡ toàn bộ mạch tim đối phương!



Đài hành hình đột nhiên yên tĩnh như chết lặng! Ninh Úc vẫn ngồi ở đó, hai tay đặt trên bàn, hai mặt dữ tợn, trừng mắt người đã chết kia!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK