“Bản vương lần này tới đây, tất nhiên là vì chuyện chính sự, hơn nữa còn là đại sự! Nghe nói Đại Lục có ý cùng Ngọc Hành thông thương? Đồng thời kết hợp Ngân Trang, thống nhất ngân phiếu?”
Lâu Diệp Vương đi thẳng vào vấn đề, Hoàng đế tất nhiên cũng không nói nhiều, “Đúng là như thế, bây giờ bồn nước thái bình, tại sao lại phải đóng cửa bế quan? Nếu muốn phát triển, thì phải lấy sở trường bổ sung cho nhau, vừa có thể phát triển quốc gia vừa cùng các quốc gia dung hợp, giảm bớt mâu thuẫn, thứ hai... Cũng là hi vọng người dân có thể ngày càng tốt hơn.”
Những lời này, là lời mà Ninh Tương Y đã thuyết phục người mở biên giới nói, mặc dù ý nghĩa hơi nông cạn, nhưng mục đích rõ ràng, chân chính, nếu làm được không chỉ là một chiến tích vang danh, còn là một bước tiến phát triển lớn!
Mặc dù cần dũng khí, thế nhưng Ninh Kham tuy là người già nhưng tâm không già, không sợ thiểu điều này!
Nói cho cùng, cũng bởi vì Ninh Tương Y trong tay có súng đạn, một khi phát sinh chiến tranh, nàng sẽ không bỏ mặc đất nước, cũng vì chuyện này mà Ninh Kham mới có dũng khí mở biên giới.
“Đại Dục thật sự là biết nhìn xa trông rộng, có tầm mắt, để bản vương thật sự khâm phục.” Long Thành Vô Cực nịnh nọt một câu, sau đó nói, “Bản vương cũng không muốn vòng vo, lần này tới, đúng là mang theo thành ý của Lâu Diệp, muốn cùng Đại Lục hợp tác, cả hợp tác Ngân Trang và hai nước thông thương, bản lộc vương đều muốn hướng tới.”
Thành ý của hắn là vừa đến đã dung túng vị hôn thê nghĩ cách phá hỏng ngày sắc phong cho hoàng tỷ sao?
Bên cạnh, Ninh Úc lạnh lùng nghe, cười không nói.
Ninh Kham hơi sững sờ, sau đó cười, “Đây chính là chuyện lớn! Không biết Lâu Diệp Vương có cần thảo luận riêng không?”
Long Thành Vô Cực nhìn qua những người đây, cũng không nhiều, “Không cần, đây là chuyện tốt!” ánh mắt hắn nhìn vào Ninh Úc, khẽ nháy mắt một cái, “Việc này vẫn là tốc chiến tốc thắng mới tốt.”
Ninh Kham vui mừng kính hẳn một chén, cười nói, “ đã như vậy, trẫm rất muốn biết, Lâu Diệp muốn hợp tác như thế nào?”
Hắn che đậy ánh mắt khôn khéo, muốn nghe thỉnh giáo.
Lúc trước Đại Dục và Ngọc Hành hợp tác nhanh như vậy, là bởi vì Y nhi trong tay có tờ hiệp ước, có thể làm cho Đại Dục đứng ở thể bất bại, thế nhưng còn Lâu Diệp? Nếu chỉ là hợp tác bình đẳng, người lo lắng đối phương sẽ có một ngày lật lọng.
Long Thành Vô Cực cười một tiếng, “ Tất nhiên là hợp tác bình đẳng, Lâu Diệp và Đại Dục bù đắp cho nhau, thống nhất ngân phiếu.”
Ninh Kham sắc mặt hơi đắn đo, nặng nề cười một tiếng, “Đây toàn là lời nói từ đáy lòng trẫm, trẫm cũng có chuyện xin nói thẳng, giữa Lâu Diệp và Đại Dục, dù sao cũng cách một nước Ngọc Hành, nếu hợp tác như vậy, biến cố quá lớn, trẫm cũng sẽ cảm thấy rất bất an, dù sao… Trẫm lớn tuổi, tâm tư lo nghĩ nhiều, không có nhiều dũng khí được như những người trẻ tuổi.”
Long Thành Vô Cực cười, “Tất nhiên, vì chúng tôi vội vàng mà đến, chắc chắn là mang theo thành ý, nếu là Đại Dục đồng ý, bản vương đồng ý đem bảo muội gả cho Đại Dục, nước chuyện chung quy là chuyện tốt!”
Ninh Kham nghe vậy cảm thấy Lâu Diệp thật là có thành ý, dù sao người Lâu Diệp chú trọng huyết thống, công chúa và lớp quý tộc, đều phải thông hôn, tuyệt không gả ra ngoài, nhưng vẫn thiếu một thứ gì đó, chỉ là một công chúa, không đủ để người quyết định.
Long Thành Vô Cực lại nói, “ không biết Đại Dục còn có yêu cầu gì, có thể nói ra, chúng ta cùng nhau bàn bạc.”
Hắn quyết tâm đi vào vấn đề khiến Ninh Kham có chút khó xử lý, người vô thức liếc nhìn Ninh Úc, đễ Ninh Úc nói.
“Muốn giao dịch không khó, Nhi thần có một đề nghị, không biết nên nói hay không.”
Ninh Kham vội vàng nói, “Cứ nói đừng ngại!
Ninh Úc nhẹ nhàng cười, “Tất cả tiền bạc gửi trong Ngân Trang, chúng ta đều phải trả tiền lãi, nếu như Lâu Diệp có thể đáp ứng tất cả, sau này hai nước thông thương, người Lâu Diệp ở Đại Dục muốn lấy ngân phiếu, Đại Dục không cần thanh toán tiền lãi, như vậy hợp tác mới có thể!”
Long Thành Vô Cực ánh mắt tràn đầu lửa giận, nhìn Ninh Úc cười lạnh.
“Nếu là cách này, Đại Lục các ngươi thật là không có thành ý hợp tác!”
Ninh Úc bưng ly rượu nhìn hắn, cười một tiếng, “Có thành ý hay không Lâu Diệp Vương còn không rõ sao? Nếu như người đáp ứng điều kiện này, có lẽ sẽ có một điều bất ngờ để báo đáp”!
Long Thành Vô Cực hiểu, hắn đang nhắm đến Hoa Chu Vô Ưu! Hắn mà uy hiếp hắn?!
Ninh Kham lạnh lùng nhìn bọn họ, một bên cường đại như lửa thế nhưng đang áp chế dung nham sôi trào, một bên lạnh như băng, thế lọc nhưng lại như nắm chắc thắng lợi trong tay?
Người không nói lời nào, chuyện của những người trẻ tuổi kia, hắn không tiện nhúng tay.
Ninh Úc buông ly rượu xuống, nhẹ nhàng nói, “ người nên suy tính lại một chút.”
Ai bảo Long Thành Vô Cực tối hôm qua dám nghĩ đến chuyện bò lên giường hoàng tỷ? Vậy thì nên chuẩn bị chịu đòn của hắn đi! Phải biết là, hắn căn bản không muốn đưa ra những yêu câù quá đáng như vậy.
Long Thành Vô Cực vung tay, “Nên chờ Đại công chúa Đại Dục tới đi! Việc này, bản vương phải suy nghĩ thật kỹ!” G
Hắn cho rằng Ninh Tương Y dù khó đối phó, cũng sẽ không đưa ra những yêu cầu vô lễ như vậy, đây là buộc hắn phải hạ Lâu Diệp kém một bậc? Cho nên không bằng cùng đàm phán với nàng, nếu là thỏa đáng, chắc chắn Ninh Úc cũng không ý kiến gì.
Lúc này, một tiếng cười êm tai truyền đến, “Các ngươi đang nói về về ta?”
Long Thành Vô Cực nghe vậy nhìn lại, lại tự dưng đồng tử co rụt lại, môi mỏng mím chặt.
Ninh Tương Y mặc một bộ cung phục màu đen đi tới…
Liền tựa như một đoá hoa, thu hút ánh nhìn ngay lập tức!
Phía trên chiếc váy đen là đóa hoa đỏ tươi lớn, như lửa trong bóng đêm, càng tôn da thịt nàng nổi bật lên trắng muốt ngọc, mà cô áo tay áo đều dùng kim tuyến phủ lên, dày đặc mà lộng lẫy, có một vẻ đẹp không thể nào tả được!
Lúc này trên đầu nàng chỉ cài một chiếc kim quan, mái tóc xanh nửa quần nửa xả, xinh đẹp kiêu hùng!
Ninh Úc nhìn thấy Long Thành Vô Cực lạc chăm chú nhì Ninh Tương Y, Ninh Úc liền trừng mắt nhìn hắn, chẳng biết tại sao, tâm can nhảy dựng lên!
Nàng hiếm khi ăn mặc như vậy, cái bộ trang phục này, khiến Ninh Úc đang bình tĩnh bỗng cảm giác nhịp tim luống cuống, hắn nhìn thẳng vào vẻ đẹp kiêu hãnh kia, cũng vì đó muôn điên đảo!
Ninh Tương Y hành lễ với Hoàng đế, sau đó hành lễ với Lâu Diệp Vương, phong thái bình tĩnh sau đó mỉm cười.
“Nghe nói Lâu Diệp muốn hợp tác cùng Đại Dục? Đây là chuyện tốt, bản cung bất tài, vừa đúng lúc người đề xuất chuyện này, Lâu Diệp Vương có chuyện, chi bằng cùng bản cung bàn bạc?”
Lâu Diệp Vương tự dưng muốn cười, nữ tử này thật đúng là không bình thường, hôm qua,nàng còn dám trói hắn trên ghế làm những chuyện xấu hổ, hôm nay lại giả vờ không biết hắn, chỉ nói chính sự, không nói chuyện trăng hoa.
“Bản vương mang theo thành ý mà đến đây, thể nhưng Đại Dục dường như cũng không thấy cảm kích.”
“Ồ?” Ninh Tương Y trừng mắt nhìn, “Ta xin lắng tai nghe!”.
Lâu Diệp Vương nhìn chằm chằm nàng, con mắt màu lam tím mỉm cười, “Bản vương nguyện ý đem bảo muội gả cho Đại Dục, thúc đẩy chuyện tốt hai nước, thế nhưng Vương gia của Đại Dục, lại nói muốn người dân Lậu Diệp lấy ngân phiếu ở Đại Dục, phải để lại phần tiền lãi, như thế là khế ước không bình đẳng, chẳng phải là nhục nhã à?”
Nếu hắn đáp ứng, một khi về nước, sẽ bị người dân Lâu Diệp chỉ trích!
- ---------------------------