Mục lục
Truyên Kiếp này chỉ nguyện bên người Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Tương Y bây giờ vẫn còn nhớ rõ, lúc Thu Trọng Thiền sám hối, thiết tha chân tình, nhưng vẻ mặt nữ nhân này không có chút nào cảm động, lạnh lùng, giống như tảng băng, sao lúc này, nàng lại xuất hiện ở chỗ này? Rồi lợi dụng áy náy của Thu Trọng Thiền khiến hắn tham dự chuyện này sao?



Ninh Tương Y tin chắc, tờ giấy kêu cứu khiến nàng trở lại, chắc chắn là nữ nhân này bày ra, làm cho Thái hậu và Thu Trọng Thiền ngồi chung thuyền với nàng ta, tại sao nàng ta phải làm như vậy?



Chỉ có một lời giải thích, nàng muốn khiến Thái hậu và Thu Trọng Thiền hiểu lầm nàng muốn nhúng tay vào chuyện chiến sự – – muốn giết nàng chết?



Nghĩ như vậy, Ninh Tương Y liền cười, nói với Thái hậu, “ Thái hậu khẩn thiết, mời ta đến có chuyện gì sao?”.



Đổng Loan Nghi cười lạnh một tiếng, “Ai Gia cũng muốn hỏi người một chút, không phải người nói không nhúng tay vào việc này sao? Tại sao đi rồi lại quay lại?”



Ninh Tương Y tiến đến gần nàng, “Bởi vì… Có người không muốn để ta đi…”



Lúc này Vô Tức đột nhiên ngẩng đầu, dung mạo của nàng rất đẹp, nhưng ánh mắt nhìn Ninh Tương Y, lại lộ vẻ vô cùng lạnh lẽo!



“Bắt nàng lại!”



Nàng mới mở miệng, Thu Trọng Thiền bên kia liền hành động, nhưng hắn nhanh, Ninh Tương Y cũng nhanh!



Nàng không để ý vết thương dưới chân, trực tiếp tiến lên nhanh tay bắt lấy Thái hậu, còn Thu Trọng Thiền còn tưởng rằng nàng muốn làm hại Vô Tức, nhanh chân chạy đến bảo vệ Vô Tức, Thái hậu tất nhiên rơi vào tay Ninh Tương Y.



“Bây giờ, ta cảm thấy chúng ta có thể nói chuyện tốt hơn rồi.”



Ninh Tương Y nhẹ nhàng thở phào, cười nhẹ một tiếng!



“Buông Thái hậu ra!”



Thái hậu cũng không phải người ngu, bên cạnh có không ít hộ vệ của nàng, nhưng nàng đánh giá thấp Ninh Tương Y và võ công của Thu Trọng Thiền, thật tình không biết người của nàng cả phòng này còn không tiếp nỗi mấy chiêu của Thu Trọng Thiên.



Vô Tức thấy Ninh Tương Y áp chế Thái hậu, sắc mặt vẫn bình thường, nàng ta vốn cũng không phải đến giúp Thái hậu, ban đầu nàng ta muốn để Thái hậu ra tay giúp, hạ cổ độc Ninh Tương Y, nhưng Thái hậu lại bỏ lỡ cơ hội, đến mức tới bây giờ cũng không làm được, bắt nàng ta phải tự mình xuống tay mới được.



Nhưng tự mình xuống tay cũng khó khăn, trước đó Ninh Tương Y ở trong Tuyết Thành, mà Tuyết Thành lại bị giới nghiêm, nàng ta không cách nào ra tay, đành phải nghĩ cách ép Ninh Tương Y ra khỏi Tuyết Thành.



Nhưng sau khi Ninh Tương Y ra khỏi, bên cạnh lại có Ninh Úc!



Nàng ta đành phải chèo kéo Thái hậu cho binh sĩ uống thuốc, còn mình truyền tin cho Ninh Tương Y, để nàng trở về cứu người.



Đúng như nàng ta suy đoán, Ninh Tương Y thấy chiến sự khẩn cấp, quả nhiên để Ninh Úc đi trợ giúp Tư Vô Nhan, nàng liền bị tách ra.



Lúc này mới sai khiến Thu Trọng Thiền đi bắt người, lần này, chỉ có một mình Ninh Tương Y ở đây, Ninh Tương Y cũng không phải đối thủ của Thu Trọng Thiền, nàng xem còn ai có thể ngăn cản được!



Đổng Loan Nghi có chút hoảng, nhưng nàng là Thái hậu cao quý của Ngọc Kỳ, Ninh Tương Y giết nàng sẽ phạm tối kỵ! Nàng sẽ bị người đời cho rằng nàng sỉ nhục Ngọc Kỳ! Cho nên trong ngoài Ngọc Kỳ nhất định sẽ truy sát nàng, lấy lại sĩ diện quốc gia!



Nàng còn muốn thông thương, còn muốn hợp tác, làm vậy thì không còn cửa đâu.



Cho nên Thái hậu không sợ, “Ninh Tương Y, tốt nhất ngươi thả Ai Gia ra, nếu không, Tư Vô Nhan cũng không thể cứu được ngươi! Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng hai trăm người của Ninh Úc, không cần đạn pháo mà có thể phá vỡ chiến cuộc sao? Trò cười! Lần này, Ai Gia nhất định thắng! Nếu người còn muốn hợp tác cùng Ngọc Kỳ, tốt nhất bỏ kiếm xuống!”



Ninh Tương Y cười hì hì một tiếng, “Bây giờ ngài vẫn cảm thấy nắm chắc thắng lợi trong tay, là vì ngài không hiểu rõ Ninh Úc.”



Không có chuyện gì là hắn làm không được, cho dù hắn mới mười bảy tuổi!



Đổng Loan Nghi biến sắc, đột nhiên nói với Thu Trọng Thiền, “ còn không mau bắt nàng lại!”



Nàng cảm thấy, võ công của Thu Trọng Thiền nhất định cao hơn Ninh Tương Y, thế nhưng nàng không ngờ tới chính là, Thu Trọng Thiền không nhúc nhích, hắn dù sao cũng là trưởng môn của Vân Đỉnh Sơn, không phải thuộc hạ Thái hậu Ngọc Kỳ, sao có thể nghe nàng?



Nhưng Thái hậu cũng không đơn giản, đối với điểm này, nàng đã sớm chuẩn bị!



“Bắt nàng lại! Nếu không, sư muội của ngươi sẽ khó giữ được tính mạng!”



Vô Tức lúc này mới biến sắc, Thái hậu biết đến sư muội của Thu Trọng Thiền, không ngờ Thái hậu lại lấy nàng ta ra khống chế Thu Trọng Thiền, chẳng lẽ nàng ta trúng độc rồi sao?



Thu Trọng Thiền lúc này mới lo lắng sờ sờ mạch đập của Vô Tức, lại cảm thấy rất bình thường, không hề giống trúng độc!



“Thái hậu lạnh giọng nói, “ nàng ta trúng cổ độc! Nếu ngươi không cứu ta, nàng ta cũng sẽ chết không yên lành!”



Vô Tức lúc này mới tái mặt! “Ngươi vậy mà dám lấy cổ độc hại ta!”



Cổ độc trong tay Thái hậu kia, là nàng ta nghĩ trăm phương ngàn kế mới đưa đến cho Thái hậu, từ đầu hi vọng Thái hậu sẽ dùng cổ độc này hại Ninh Tương Y, không ngờ nàng lại dùng ở trên người mình!



Mà cổ độc và độc bình thường khác nhau, nó cần âm thanh cổ để kích thích độc dược, là cổ và độc kết hợp!



Vô Tức nghĩ đến cái gì cổ, cũng có hậu quả đáng sợ, không khỏi hoảng hồn!



Nàng ta biến đổi mặt, Thu Trọng Thiền nhìn cũng ý thức được chuyện nghiêm trọng, liền lạnh lùng nói với Ninh Tương Y.



“Buông Thái hậu ra!”



Ninh Tương Y vẫn ung dung chép miệng một cái, “Thật sự là một vở kịch hay!” Đây giống như là… Chó cắn chó sao?



Kiếm của nàng càng ép sát Thái hậu, ánh mắt hung ác.



“Ngươi tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ, ta... sẽ giết người thật!”



Cảm giác được cổ mình bị cứa ra một đường máu, Thái hậu sắc mặt trắng bệch.



“Ngươi dám!”



Ninh Tương Y lắc đầu, “Ta không dám, nhưng Thái hậu biết được đại quân mình thảm bại, trong kết cục này mà tự sát trong cung có hợp lý không? Chắc hẳn sau này Tư Vô Nhan đăng cơ, nhất định cũng sẽ vì ta mà giấu đi thôi.”



Thái hậu hung ác nhìn chằm chằm nàng, “Ngươi tin tưởng Tư Vô Nhan có thể thắng như vậy sao? Nếu như là Ai Gia thắng, thì ngươi hãy đợi bị người trong ngoài Ngọc Kỳ truy sát đi!”



“Không…” Ninh Tương Y cảnh giác nhìn chằm chằm Vô Tức, nhếch môi, “Chỉ là ta tin tưởng Ninh Úc.”



Thái hậu nghẹn họng, vậy mà không có lời nào phản bác!



Trong lòng Vô Tức càng không ổn, nàng liếc mắt ra hiệu cho Thu Trọng Thiền, giết hai người kia!



Bây giờ thế cục đã không thể khống chế, vậy chỉ có thể giết chết Ninh Tương Y và Thái hậu! Về phần cổ độc trên người nàng, chỉ có thể trở về rồi nghĩ cách!



Ninh Tương Y đột nhiên nói với Thái hậu, “ trong cơ thể ngươi có thứ dẫn cổ? Kích phát đi, ta rất muốn nhìn bộ dạng nàng ta bị phát độc!”



“Không!” Vô Tức đột nhiên hét lên một tiếng!



Thu Trọng Thiền vì Vô Tức, cực nhanh giơ kiếm lao tới! Nhưng lúc này, Vô Tức kêu thảm một tiếng ôm đầu quỵ xuống!



Tiếng kêu kia quá thảm thiết, khiến Thu Trọng Thiền liền từ bỏ giết Thái hậu, bổ nhào qua phía nàng ta!



Thế nhưng không ai ngờ được, hắn vừa ôm lấy Vô Tức, Vô Tức ngẩng đầu lên con mắt trở nên đỏ ngầu, nàng nhanh chóng rút dao, đâm xuyên phần bụng của Thu Trọng Thiền!



Lúc này, Ninh Tương Y mới ý thức được không ổn, cái cổ độc này, lại khiến người khác điên cuồng!



Cho nên nàng vội vàng nói với Thái hậu, “ nhanh làm nàng dừng lại!”.



Thu Trọng Thiền người này cũng có ân với nàng, nàng ban đầu không biết rõ tình hình thì thôi, nhưng bây giờ đã hiểu rõ tình hình, chắc chắn không thể nhìn Thu Trọng Thiền bị giết, cho nên làm Thái hậu dừng lại.”



Ai ngờ sắc mặt Thái hậu tái nhợt, hồi lâu mới ấp úng nói, “ Ai Gia không thể khiến nàng dừng lại…”



Nói cách khác, cái cổ độc này sau khi phát tác không thể ngừng được!”



Ninh Tương Y cũng không lo cưỡng ép Thái hậu nữa, tiến lên đẩy Thu Trọng Thiền ra! Nhưng dù vậy, Thu Trọng Thiền vẫn bị trọng thương, ngồi dưới đất, phong ấn mấy mạch máu của mình, mới thở được.



- ---------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK