Hắn mặc dù không nhìn thấy, nhưng nội lực mãnh liệt kia ở trong đầu của hắn tựa như ngọn lửa loá mắt! Có ngọn lửa thiêu đốt ở dưới tảng đá lớn, càng ngày càng nghiêm trọng!
“Ninh… Ninh Tương Y.”
Tuyết Sắc trùng trong mắt, im ắng nói ra mấy chữ này, hắn đã bị dọa sợ, quên trốn chạy, mà tên mù lúc này cũng sững sờ, căn bản không có thời gian để ý tới hắn!
Tay tên mù nắm chặt cây gậy không ngừng chảy mồ hôi, hắn cảm thấy, người kia... Hình như chính là nữ nhi của A Liên?! vì sao nàng đột nhiên trở nên lợi hại như vậy?! Giải thích duy nhất chính là, nàng đã ăn cổ độc!
Ninh Tương Y lúc này đã không có lý trí! hai mắt nàng đỏ lên! Không còn nhìn thấy tròng trắng, màu đen cũng mất chỉ còn đỏ!
Nàng nâng cánh cửa đá, đem tảng đá lớn bên ngoài một khắc đã được đẩy ra ngoài! Một tay nàng chống đỡ tảng đá!
Đúng! Một tay! một mình nàng, một cánh tay, chống đỡ tảng đá to lớn dài ước chừng tám mét! Còn một cái tay khác ôm một người, mặc cho nàng hiện tại đã không còn lý trí! Tay ôm hắn cũng chỉ có chút nắm chặt, nhưng không phải trực tiếp ghì chết hắn.
Ninh Úc trơ mắt nhìn tay Ninh Tương Y mạch máu nổi lên! Gần như muốn nổ tung!
Nàng quỳ một chân xuống đất, toàn thân nội lực giống như chuyển hết đến tay. Nhưng dù vậy, Ninh Úc dường như vẫn là nghe được âm thanh xương cốt nàng gãy! xương cốt toàn thân nàng gần như đang vỡ vụn, sau khi thuốc hết tác dụng năng lực sẽ nhanh chóng phục hồi như cũ!
Sự hủy diệt kia sẽ vô cùng đau đớn, để trên mặt của nàng tràn đầy mạch máu, chợt nhìn thật giống như ác quỷ hung ác!
Khóe miệng không ngừng chảy máu ra, nàng đang vô thức mà chống đỡ!
Gắt gao chống đỡ!
Nàng đang đứng lên, nhưng trên đỉnh núi những hòn đá rơi xuống nện ở trên tảng đá nàng nâng lên, khiến hai chân nàng lún sâu trong đất, một chân quỳ xuống!
Máu và mồ hôi rơi… Nàng đột nhiên mạnh mẽ ngẩng đầu! Phát ra một tiếng rắc!
Sau đó trước mắt Ninh Úc không thể tin lại một lần nữa đứng lên! Giữ vững tinh thần, lật đổ tảng đá!
Tảng đá lăn đi, chân núi không có chỗ chống, lại một lần nữa sụp đổ! bên trong đất bụi, tiếng ùng ụng khiến tâm trí mọi người kinh hoảng!
Tên mù cũng không lui lại, trong lòng hắn đột nhiên hiểu! Hắn biết, cho dù Ninh Tương Y còn sống! Vừa nãy dùng lực như thế, cũng sẽ khiến nàng trọng thương sắp chết! Nếu không nhân lúc hiện tại giết nàng, đợi thân thể nàng phục hồi như cũ, lại một lần nữa phát cuồng, thì không ai có thể làm gì nàng!
Cổ độc một khi phát tác, muốn đình chỉ, chỉ có dùng kiệt lực! Vừa nãy hành động lớn như vậy, Ninh Tương Y chắc chắn sắp kiệt lực!
Tuyết Sắc trong lòng mừng thầm, còn có cơ hội nào bắt nàng tốt hơn hiện tại? Đợi nàng cùng tên mù đánh cho hết sức, hắn sẽ giết tên mù, dùng máu Ninh Tương Y mở ra bảo tàng, có được Thạch Tâm! Như vậy hắn liền có thêm một người để xưng vô địch sát thủ!
Nghĩ đến năng lực huỷ diệt trời đất kia! thật sự là người có thể có sao? Tuyết Sắc trong lòng bồn chồn, đó mới là lực lượng mà suốt đời hắn tìm kiếm!
Bụi bặm tan biến, Ninh Tương Y ôm Ninh Úc, máu me khắp người!
Trên người nàng vô số mạch máu nổi lên! Sau đó cổ độc lại đang điên cuồng chữa trị thân thể của nàng! Cho dù trong cơ thể nàng không đau! Nhưng vẫn có một loại sát khí nặng nề đang chạy tán loạn trong mạch máu!
Mà lúc này, tên mù đã tìm tới nàng, hắn một gậy vung đến! Bị Ninh Tương Y đang quỳ một chân xuống đất một tay bắt lấy!
“Hoàng tỷ.”
Ninh Úc lần đầu tiên, trơ mắt nhìn nàng bị tổn thương đến mức này, nhưng nửa người dưới của hắn không có cảm giác, trong cơ thể được tích cũng dần biến mất,hắn giống như phế nhân bị nàng ôm, được nàng điên cuồng cẩn thận từng li từng tí ôm trong tay.
Có lẽ chính nàng cũng không rõ, vì sao lại bận tâm muốn ôm thứ này như thế, nhưng trong lòng vẫn có một âm thanh đang nói cho nàng… Không thể buông tay!
Tên mù lòa cảm giác được bản thân nàng đã bị trọng thương, mà nàng dường như đã sử dụng quá nhiều cổ độc, đến mức dược tính đang điên cuồng xé nát những vết thương cần chữa trị của nàng! Nàng rất thống khổ! Tên mù lòa cảm giác được, nàng đau đến muốn nổi điên!
Hai người hỗn chiến với nhau! Ninh Tương Y vốn có thể nhẹ nhàng giết tên mù lòa, nhưng chẳng biết tại sao, trong tay nàng luôn ôm một người, chết cũng không chịu buông tay..
Tuyết Sắc trong lòng chấn động! Hắn chắc chắn Ninh Tương Y hiện tại không còn lý trí, vì sao còn ôm Ninh Úc? Mà lại Ninh Úc... Hắn hiện tại vẫn còn sống sao?
Ninh Úc còn sống, lại hận mình không thể chết!
Vết thương trên người Ninh Tương Y bị xé ra lại chữa trị, máu nóng hổi rơi vào mặt hắn, làm bỏng đến trong lòng hắn!
Hắn vẫn vô dụng như vậy, lần lượt để hoàng tỷ hi sinh vì hắn, hắn quá vô dụng!
Nhưng Ninh Tương Y hiện tại đã điên! Nàng căn bản không nghe được Ninh Úc đang gọi nàng! Nàng chỉ biết, trong cơ thể nàng đau muốn chết! Nàng muốn xé nát những người sống kia! Để bọn họ cũng thể nếm chung sự thống khổ này!
Tên mù dần dần chống đỡ hết nổi, thế nhưng hắn cũng cảm nhận được năng lực trong cơ thể Ninh Tương Y đang biến mất, cũng đúng, lúc nàng đào đi ra, đã bị thương đến lục phủ ngũ tạng! Còn đánh nhau lâu như vậy, nàng cũng phải kiệt lực.
Đang lúc tên mù âm thầm nhẹ nhõm thở ra, Ninh Tương Y nở nụ cười quỷ dị.
Mái tóc nàng không gió mà bay, áo trắng nhuộm đầy máu thật giống như bị sức nóng nung khô!
Một giây sau, tên mù liền cảm giác cây gậy của mình bị tay nàng bắt lại! Nàng bỗng nhiên lấy đi vũ khí của hắn! Trong tay vừa dùng lực! Cây gậy Huyền Kim kia liền bị bẻ gãy thành hai mảnh! Một giây sau, hắn bị Ninh Tương Y một chân đá bay! phun ra một ngụm máu! .
Ngôn Tình Ngược
Mắt thấy Ninh Tương Y từng bước tới gần, bước chân nàng bởi vì bị thương có chút chậm rãi, thế nhưng cặp mắt tràn ngập sát khí lại thẳng tắp nhìn chằm chằm tên mù, khiến trên người hắn bỗng rùng mình!
Tên mù cắn răng, đột nhiên hô to nói, “Cẩu tuyết! Ngươi còn không ra, sau khi nàng giết ta liền sẽ giết ngươi!”
Tuyết Sắc cũng cảm thấy Ninh Tương Y hiện tại vẫn còn sức lực, hắn không phải là đối thủ của nàng, cho nên nghe theo tên mù, không chút do dự liền vọt ra!
Ninh Tương Y cảm giác có người muốn chết, trực tiếp chộp tới Tuyết Sắc! Nhưng Tuyết Sắc nhiều nham hiểm? Hắn thoát khỏi một chiêu, nhưng mục tiêu của hắn, là nhắm vào Ninh Úc trong ngực nàng!
Ninh Tương Y sững sờ, vô thức bảo vệ Ninh Úc, cho nên bị Tuyết sắc một chưởng đánh vào ngã trên mặt đất! máu rơi trên người Ninh Úc, giờ khắc này Ninh Úc hận không thể chết đi!
“Không cần lo cho ta. “
“Không cần lo cho ta! Thả ta ra..! Giết bọn họ là được!”
Nhưng giọng nói của hắn Ninh Tương Y không nghe được, ngược lại Tuyết Sắc có chút đắc ý với với tên mù, “ thấy không, phải tấn công người trong ngực nàng kia!”
Tên mù đứng lên, nhẹ gật đầu, hai người cùng nhau lao tới tấn công Ninh Tương Y! Mà lần này, mục tiêu tấn công của bọn họ đều là Ninh Úc, Ninh Tương Y quả nhiên mỗi một lần đều vô thức bảo vệ Ninh Úc, để những tấn công kia đều trúng vào người mình!
Rốt cuộc cảm tình sâu nặng bao nhiêu, mới có thể khiến cho một người điên cũng vô thức bảo vệ một người khác?
Đánh tới đằng sau, Ninh Tương Y gần như bị hai người đè lên đánh!
Bọn họ một người muốn bảo vệ bảo tàng, một người lộ ra ánh mắt tham lam với Ninh Tương Y! Bọn họ chỉ muốn đánh bại Ninh Tương Y, cố ý công kích Ninh Úc, sau đó nhìn Ninh Tương Y dùng thân thể mình vì hắn cản lại!
- ---------------------------