Mục lục
Truyên Kiếp này chỉ nguyện bên người Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn người Long Thành Thính Tuyết hài lòng, bọn họ thậm chí ước Ninh Tương Y cứ tiếp tục chọc giận Long Thành Vô Cực, bọn họ muốn xem xem Ninh Tương Y như vậy làm sao còn sống rời khỏi Lâu Diệp!



Mọi người đều cảm thấy áp lực, lọc cũng như không khí trở nên chật chội!



Lúc này, Ninh Tương Y nhắm mắt lại, chỉ vào tượng Thần Ưng đang là nhuốm máu nói, “Ngươi biết vị chi Vương lập ra Lâu Diệp, vì sao lấy ưng làm biểu tượng không?”



Long Thành Vô Cực sững sờ, không biết nàng sao lại đột nhiên đến cái này, Ninh Tương Y lại nói.



“Ngươi biết chi Vương lập quốc Mông Nhĩ Thiên Hãn vì sao sau khi lập quốc, lại không xưng đế không?!”



Nàng vừa nói chuyện, ánh mắt nặng nề quét qua dưới đài, tất cả mọi người lần nữa trở nên yên lặng, ánh mắt mang theo thắc mắc và mong chờ.



Ưng là động vật chi Vương khai quốc yêu thích nhất, ở Lâu Diệp khắp nơi đều là pho tượng Thần Ưng, nhưng lại không có ai biết nguyên do.



“Lấy ưng làm biểu tượng, là bởi vì ưng sẽ không thiên vị, mỗi một con khi sinh ra, không lâu sau, sẽ bị mẫu thân từ trên vách đá ném xuống, có thể bay thì sống, không thể bay thì chết!



Lâu Diệp hoàn cảnh hỗn loạn, môi trường khắc nghiệt cho nên Mông Nhĩ Thiên Hãn lấy ưng làm tiêu chí, chính là hi vọng con dân Lâu Diệp, mỗi một người, đều có thể như chim ưng con mạnh mẽ, sống sót đều là nhờ bản thân, càng hi vọng thân Vương của Lâu Diệp sau này, có thể như Ưng mẹ công bằng chính nghĩa, sẽ không thiên vị bất kỳ một hài tử nào của nó!”



Ninh Tương Y, thật giống như đâm thật sâu vào trong lòng Long Thành Vô Cực, lúc này trên mặt hắn nóng lên, học những cảm giác như không còn mặt mũi.



Uổng công hắn tự nhận là công bằng chính nghĩa, nhưng lại bị Ninh Tương Y dùng cách này trách cứ cho sáng mắt, hết lần này tới lần khác, hắn không thể nào phản bác!



Ninh Tương Y lại nói, “ mà Mông Nhĩ Thiên Hãn sở dĩ lập quốc lại không xưng đế, không phải là không thể, mà dùng cái này để khuyên bảo con người, đại bộ phận con dân Lâu Diệp đều rất tốt, nhưng vấn đề giai cấp vẫn tồn tại, bất công vẫn tồn tại, cho nên hắn một mực chờ đợi một vị Vương như Thiên Ưng đến làm chủ, đến giải quyết một chuyện này, không chỉ đem Lâu Diệp biến thành chân chính tự do mà còn c công chính quốc gia, đó mới là lúc xưng đế!”



Ninh Tương Y mím môi, nhìn Long Thành Vô Cực, “Ta vẫn cho là người sẽ là người đó, những người lại khiến ta thất vọng… Người nhìn bọn họ đi.”



Ninh Tương Y chỉ tay vào thi thể đầy trên mặt đất.



Kỳ thật đối với những người ở trên cao, chỉ cần có lý do chính đáng, chết một ngàn người không tính là gì, thế nhưng máu tươi tích tụ một chỗ vẫn rất đáng sợ… Đỏ sậm, không ít người trên đầu còn bị bịt vải, ngay cả chết đều không thể hét thảm một tiếng.



“Ngươi nhìn lại bọn họ đi?”



Ninh Tương Y chỉ vào bảy người bảy người còn lại sống sót, lúc này bọn họ vững vàng tập hợp cùng nhau, trong mắt tràn đầy kính nể Ninh Tương Y.



Không phải ai cũng có dũng khí như Ninh Tương Y, sinh ở hoàn cảnh như vậy, tạo nên tính cách rất khó lật đổ, bọn họ tuy sợ chết, nhưng lại sợ Vương phẫn nộ hơn!



Long Thành Vô Cực không khỏi nhìn bọn họ một chút, bọn họ toàn bộ đều bị thương, tuổi cũng không lớn, toàn thân chật vật, đôi mắt chân thành tha thiết nhìn hắn, bọn họ đều tin tưởng hắn sẽ cho bọn họ một cái công bằng.



Ninh Tương Y cười một tiếng, “Ngươi nhìn đi nhìn lại con dân của người dưới đài?” Nàng thở dài, “Quả thật, chuyện hôm nay là ta xen vào việc của người khác, ta xâm phạm đến thể diện Vương thất của Lâu Diệp, ta xin lỗi.



Nhưng thể diện đều của mình chọn, cho nên Long Thành Thính Tuyết càng phải xin lỗi! Nàng có thể sống, nhưng là người đã dám làm, thì phải tự mà học gánh chịu hậu quả!



Nàng giết một ngàn người vô tội để diệt khẩu là sự thật! Nếu như người cho rằng tội của nàng không đáng chết, nàng chí ít phải quỳ xuống nói xin lỗi, ba cái dập đầu mà thôi, những người này trước khi chết đã dập vô số cái bên chân nàng!”



Mọi người im lặng, cuối cùng nàng nhẹ giọng hỏi.



“Không quá đáng chứ?”



Nàng hỏi Long Thành Vô Cực, dùng giọng nói rất nhẹ nhàng.



Giờ khắc này, Long Thành Vô Cực dùng một loại ánh mắt rất hỗn loạn nhìn nàng, dường như không hiểu được nàng là ai.



Nàng… Căn bản không cần bước vào vũng nước đục này, thế nhưng nàng vẫn làm, còn xem như Lâu Diệp là địa bàn của mình, hùng hổ uy hiếp, làm bất kì chuyện gì nàng muốn.



Long Thành Vô Cực ánh mắt nhìn vào Long Thành Thính Tuyết, xem ra muội muội của, đã tự hủy hoại chính mình, quả thật, kế hoạch của nàng quá tốt, đáng tiếc lại gặp phải đối thủ là: Ninh Tương Y, cũng chính muội muội gieo gió gặt bão.



“Thính Tuyết, dập đầu.”



Giờ khắc này, hỗn độn trong đầu. hắn rốt cục cũng thanh tĩnh, mặc dù đối với Ninh Tương Y hùng hổ uy hiếp có chút oán trách, nhưng cũng là may mắn của hắn.



Giữ lại tính mạng là điều duy nhất có thể làm, nhưng giữ lại tấm màn che thì thật sự cần nữa không? Con dân của hắn dù thuần khiết nhưng không phải ngu, nhà Long Thành cũng không phải không có đối thủ, chuyện này nếu tiếp tục giữ lại, sau này địch nhân sẽ lây mà uy hiếp hắn, cho nên, không thể mềm lòng được nữa.



Đây cũng là lý do khiến Ninh Tương Y dám làm như vậy, càng giấu diếm càng là mầm tai hoạ, bởi vì Long Thành Thính Tuyết mà tạo ra bao nhiêu hỗn loạn, nàng tin Long Thành Vô Cực sẽ tỉnh táo.



Như có cảm nhận, hai người liếc nhìn nhau, đều nhận ra suy nghĩ, nhưng Long Thành Vô Cực trong mắt vẫn ẩn chứa tức giận, còn Ninh Tương Y vẫn rất bình tĩnh.



Long Thành Thính Tuyết kinh ngạc sững sờ, rất lâu không nói gì.



Nàng không ngờ vì mấy câu của học Ninh Tương Y, khiến hoàng huynh lo không muốn bảo vệ nàng nữa! Nàng càng cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ của dân chúng dưới đài.



Bởi vì một câu của Long Thành Vô Cực, bọn họ đã hoàn toàn tin tưởng lời nói của Bố Cát nói, mà nàng… Một kẻ giết người, còn muốn chơi trò đổ tội cho người khác, chỉ sợ từ nay về sau, không còn bất kỳ thanh danh tốt nào.



Không…



Nàng khẩn cầu nhìn lão Lâu Diệp Vương, làm điệu bộ vùng vẫy giãy dụa, mà lão Lâu Diệp Vương vừa phẫn nộ vừa khó xử, nhìn Long Thành Vô Cực, buồn bã nói.



“Vô cực… Nàng…” Là muội muội của ngươi!



“Nếu không dập đầu, bản Vương không còn có muội muội.”



Một cầu Long Thành Vô Cực, trực tiếp chém chặn tất cả đường lui của nàng, nếu như nàng không làm công chúa nữa, sẽ quá thảm hại!



Cho nên, nhìn ánh mắt lạnh lùng của Long Thành Vô Cực, nàng rốt cục dập đầu cái thứ nhất!



Trên trán dính đầy vết máu và đất, ở trong lòng nàng, muốn Ninh Tương Y chém thành muôn mảnh!



Bao nhiêu kế hoạch tốt! Chỉ cần nàng không phá hư, nàng đã có thể tẩy sạch vết bẩn toàn thân, lại biến thành công chúa Lâu Diệp được hoan nghênh nhất, sau đó nở mày nở mặt đi lấy chồng!



Thế nhưng tất cả mọi chuyện, đều bị Ninh Tương Y phá hủy! Nàng quả thực là thảm hoạ!



Mà cái này dập đầu đầu tiên của nàng, dưới đáy dân chúng đều dao lọc động, bọn họ sắc mặt phẫn nộ, may mà Long Thành Vô Cực đã đến đây, khó trách tiểu công chúa vội vã muốn giết người như vậy, may mắn bị Đại Dục công chúa phá hư chuyện, nếu không bọn họ cũng không biết, tiểu công chúa là dạng người này!



Quả thực là sỉ nhục Lâu Diệp!



Nếu không phải Long Thành Vô Cực còn ở chỗ này, thì đám người kia cũng phải hô to một tiếng Long Thành Thính Tuyết cút khỏi Lâu Diệp”!



Trong cảnh tượng nhục nhã như lọ vậy, Long Thành Thính Tuyết xấu hổ giận dữ dập đầu cái thứ hai!



Đây tất cả đều là Ninh Tương Y sai!



- ---------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK