Mà người của Ninh Úc đều ở Lũng thành, nhìn qua, hắn cũng đang chiếm lĩnh Lũng thành.
Ninh Tương Y đầu tiên nhìn thấy nữ nhân điên kia. Nàng là phu nhân của Thu Trọng Thiền Vân Đỉnh Sơn, theo lý mà nói thì nàng không hề có chút quan hệ nào, ở kiếp trước, lúc Thu Trọng Thiền chết, nàng trở về gặp hắn lần cuối đã gặp qua nữ nhân này, thật sự không biết tại sao nàng phải đối phó mình, cuối cùng lại gieo gió gặt bão.
Ninh Úc vốn muốn tìm người trị cổ độc trên người nàng, nhưng phát hiện cổ độc kiađã phát tác là không thể giải, có đôi khi nàng sẽ tỉnh táo, nhưng lúc phát bệnh lực tấn công rất mạnh! Còn mất hết tính người!
Lúc Ninh Tương Y nhìn thấy nàng, vừa đúng lúc nàng đã tỉnh táo lại, nàng nhìn Ninh Tương Y, trong mắt là hận ý sâu nặng, hận ý kia khiến Ninh Tương Y có ảo giác, nàng đã giết cả nhà nàng ta sao?
Ninh Úc lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ nhân trong ngục, toàn thân nàng liền co rụt lại, không còn dám dùng ánh mắt như vậy nhìn Ninh Tương Y.
“Ai phái người tới?”
Mặc dù cảm thấy có được đáp án tỉ lệ rất nhỏ, nhưng Ninh Tương Y vẫn muốn hỏi, quả nhiên, đối phương không hừ một tiếng.
Ninh Tương Y nhíu mày, “Ngươi muốn dùng cổ độc hại ta, lại không muốn bị ta phát hiện, có phải là vì, kẻ đứng đằng sau, không muốn để người khác biết hắn tồn tại?”
Vô Tức vẫn không trả lời, toàn thân nàng thê thảm nép vào trong ngục, chỉ có bên trong hai mắt lóe lên hung ác, nàng trợn tròn mắt.
Quỷ dị, tàn khốc, kiếp trước và kiếp này nàng đều có loại cảm giác này với vị phu nhân này, nàng không giống như người, mà giống cỗ máy chết chóc không có tình cảm.
Ninh Tương Y xích lại gần một chút, sau khi trở về, võ công của nàng cũng đã khôi phục một chút, cho nên nàng căn bản không lo Vô Tức sẽ làm nàng bị thương, Ninh Tương Y nói khẽ.
“Ngươi muốn dùng loại độc này hại ta, lại hóa ra tự hại mình, thế nhưng người lại không có thuốc giải cứu mình, ta có thể cho rằng, loại độc này không giải được?”
“Ninh Tương Y…” Nàng đột nhiên há mồm, giọng nói khàn khàn kia, thật giống như lão tẩu bảy tám chục tuổi.
Vô Tức dần dần chống người lên, trong địa lao, cái cử động chậm rãi của nàng này thật giống như ác quỷ bỏ ra.
“Ngươi phản bội sứ mệnh của ngươi!”
Ninh Tương Y cảm thấy nữ nhân này lại điên rồi sao?
“Sứ mệnh?” Nàng nhìn Ninh Úc một chút, “Sao ta không biết ta có sứ mệnh gì? Sứ mệnh gì?”
Vô Tức nặng nề nhìn nàng, “Sứ mệnh diệt thế.”
Ninh Tương Y đứng lên, nhìn Ninh Úc có chút bất lực nói, “Hoá ra là một kẻ điên...”
Ánh mắt của nàng lại lướt qua người Vô Tức một vòng, “Dung mạo cũng không tồi, khó trách Thu Trọng Thiền một lòng luôn nhớ mãi không quên nàng.
Nhưng cái tên Thu Trọng Thiền này, cũng không thể khiến nữ nhân này có một chút phản ứng, Thu Trọng Thiền bây giờ chưa biết sống chết, nàng cũng không hỏi, quả nhiên là vô cảm đến trình độ thượng thừa.
Ninh Úc giữ chặt nàng kéo ra khỏi địa lao, không để ý đến nữ nhân điên kia, nhẹ giọng hỏi, “Cái tên Thu Trọng Thiền là ai? Hoàng tỷ... Nàng và người Vân Đỉnh Sơn có quan hệ gì?”
Ninh Tương Y cười cười, có chút thần bí nói, “Vân Đỉnh Sơn là sư môn của ta… Lúc ta ba tuổi, Thu Hành Phong và sư phụ của hắn Thu Trọng Thiền đến Đại Dục bái kiến, mang Long Hàm Yến đi, nhưng … Một lần vô tình, Thu Hành Phong trước khi đi dạy cho ta công pháp, cho nên trong tâm tư của ta, Thu Hành Phong cũng như sư phụ của ta.. “
Hoá ra công pháp trong tay hoàng tỷ, là Thu Hành Phong dạy cho nàng?
Nhưng giải thích thế này không hợp lý, nếu chỉ có công pháp, hoàng tỷ lại không biết chữ sao hiểu được?
Ninh Tương Y sờ sờ đầu của hắn, cười giả dối, “Sau này nếu có cơ hội, ta sẽ nói cho người, nhưng không phải bây giờ...”
Nàng mở to mắt nhìn, lộ ra một nụ cười thản nhiên, sau đó liền đi sâu vào địa lao, nàng trên danh nghĩa vẫn là ngoại tổ mẫu của nàng còn làm chuyện như vậy!
Ninh Tương Y trong mắt lóe lên u uất, mặc dù không biết những địch nhân đột nhiên xuất hiện ở kiếp này là tới từ chỗ nào, nhưng cứ tới đi, nàng không sợ, không cần biết khiêu chiến với ai!
Lão phu nhân Tuyết Kỳ lão thấy nàng cũng không có phản ứng gì, ngược lại Tuyết Chiến! Vừa nhìn thấy nàng liền trừng mắt lạnh lùng nhìn!
“Ninh Tương Y, phu nhân là ngoại tổ mẫu của ngươi! Sao ngươi có thể để Ninh Úc đối xử với nàng thế này!
Hắn la lối chất vấn!
Ninh Úc ở một bên thờ ơ, Ninh Tương Y cũng như vậy.
“Ngoại tổ mẫu sao?” Ninh Tương Y kéo tay Ninh Úc, “Nhưng lại lợi dụng ta, ngoại tổ mẫu còn muốn tới giết người thương của ta.”
“Không biết liêm sỉ!” Tuyết Chiến tức giận đến mức râu ria đều nhếch lên!
Ninh Tương Y hoàn toàn không thèm để ý, nghe vậy còn hôn lên mặt Ninh Úc một cái.
“Nếu như ta biết liêm sỉ, các ngươi làm gì có cơ hội, hại ta nam nhân của ta?”
Nàng sờ sờ cái cằm.”Để ta suy nghĩ… Các ngươi làm như vậy, là muốn dùng Ninh Úc để uy hiếp ta?”
Dạng ra tay vụng trộm quanh co lòng vòng muốn hại người của nàng, thật đúng là cũng giống nữ nhân điên kia, cũng có người đứng sau lưng…
Ninh Tương Y trong đầu đột nhiên hiện lên một linh cảm!
“Khinh!” Tuyết Chiến căm giận nói, “bọn ta chỉ không nhìn được thôi! Ngươi là người Tuyết Tộc, không vì Tuyết Tộc bị phá nước mà báo thù, ngược còn nhận giặc làm cha, phát triển đất nước! Tuyết Tộc vương của ta không có loại nữ nhi này! Bọn ta khống chế Ninh Úc, cũng chỉ muốn khiến người tự sát thôi!”
Ninh Tương Y híp mắt, che lấy môi cười giả dối.
“Thật sao… Nếu như Tuyết Vô Tức không nói sự thật cho ta, có lẽ ta sẽ tin đâu!”
Nàng nói rất trôi chảy!”Nhưng bây giờ, ta đã sớm biết mục đích của các ngươi không hề đơn giản như vậy, người ngay thẳng không nói chuyện mờ ám, lại hạ độc Ninh Úc muốn khống chế ta, còn đi vòng muốn hạ cổ độc ta, Tuyết Tộc các ngươi, rốt cuộc muốn làm gì?”
Tuyết Chiến vốn muốn nói, thế nhưng mấy chữ Tuyết Vô Tức lại làm cho hắn đột nhiên im miệng! Ninh Tương Y sao lại biết họ của Vô Tức! Vô Tức rõ ràng đã giấu tốt như vậy!
Hắn trong chớp mắt chần chờ, khiến Ninh Tương Y biết mình thành công, ngược lại lão phu nhân Tuyết Kỳ đột nhiên mở mắt, khàn giọng nói.
“Cái gì mà Tuyết Vô Tức? Tuyết Tộc ta,không có người này.”
Tuyết Chiến lúc này mới giật mình có thể mình đã mắc lừa, không dám nói lời nào!
Ninh Tương Y cười hì hì nói, “Không có người như vậy, bởi vì nàng đã được gả đi... Về phần các ngươi tại sao lại xuất hiện ở chỗ này... Để ta đoán xem.”
Lão phu nhân Tuyết kỳ bình tĩnh, lẳng lặng nhìn chằm chằm Ninh Tương Y, Ninh Tương Y dựa vào Ninh Úc, ngón tay trắng như tuyết níu lấy cằm mình, thật giống như nắm chặt râu ria không tồn tại.
“Các ngươi tự mình ra tay, chỉ có hai khả năng, một cái… Là bên trong Tuyết Tộc có ý khác nhau, đa số mọi người không đồng ý cách làm của các ngươi, khiến các ngươi phải tự mình ra tay… Hoặc là các ngươi đã làm việc bất lợi, khiến người đứng sau các ngươi nổi giận, cho nên các ngươi muốn lấy công chuộc tội, mới nghĩ ra chủ ý này.”
Tuyết Chiến không biết hình dung tâm trạng của mình như thế nào, bởi vì Ninh Tương Y… Nàng thật sự thông minh đến đáng sợ!
- ---------------------------