Mục lục
Truyện Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 441: Như nhìn thấy quỷ




*Chương có nội dung hình ảnh


**********










Chương 441: Như nhìn thấy quỷ



"Cậu cho mình là hoàng thân quốc thích hay là con của Tể tướng thế hả?"






"Tôi thấy nhiều loại người kiêu căng rồi nhưng chưa thấy loại nào ra vẻ đến thế.



Đám người vô lại đó mở miệng trách móc, thi nhau nói chửi tới tấp vào mặt Tân Vũ Phong






Phan Linh Kiều cũng không kiềm chế nổi cơn giận, lấy điện thoại ra gọi một cuộc, kẻ có tội thì lúc nào cũng lên tiếng trước



“Tiểu Hầu gia, tôi là Phan Linh Kiều đây. Tôi đang ở nhà hàng Côn Luân, gặp phải một tên khốn hỗn xược, nói toàn lời lẽ ngông cuồng, chửi bởi anh và Hậu gia, anh mau đến đây dạy dỗ lại anh ta đi"






“Mẹ nói Thang khốn nạn đó ở đâu ra đấy, muốn tự mình tìm cái chết à? Cô chờ ở đó đi bốn thiếu gia tới ngay đây! Ở đầu dây bên kia điện thoại, Tổng Thạch Thư văng tục chửi thề vì bị khích tưởng nên chạy ngay đến nhà hàng Côn Luân



Sau khi Phan Linh Kiều dập máy, cô ta nhìn Tân Vũ Phong bằng ánh mắt tràn đầy vẻ đắc ý rồi dọa dẫm: “Tiểu tử thổi, có gan thì đừng trốn đấy! Chờ tiểu Hầu gia đến, xem anh ấy trừng trị cậu thế nào!






Những người vừa mở miệng chửi mắng anh nghe Phan Linh Kiều nói vậy thì khẽ nở một nụ cười thâm độc.

Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truy*ện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại T*ruyện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !






Từ xưa, tội xấu của Tổng Thạch Thư đã sớm lan truyền khắp Đế Đô



Trước đây có một người trẻ tuổi cũng khó giàu có vô tình xúc phạm anh ta, kết quả người đó bị đánh gãy hai tay hai chân, quăng thẳng vào nơi sơn cùng thủy tận, mãi đến ba ngày sau mới có người phát hiện ra.






Bây giờ trong mắt họ, Tân Vũ Phong chỉ là một cái xác không hơn không kém.





"Tiểu Phong, đều tại tôi. Bởi vì tôi nên mới tạo ra nhiều phiền phức cho cậu, cậu mau trốn đi, tôi sẽ ngân họ lại cho cậu." Chu Văn Bác chống giây, khập khiêng bước tới, ra sức đẩy cánh tay Tân Vũ Phong






Hiện giờ, điều bác ấy lo lắng nhất chính là sự an nguy của Tân Vũ Phong



Tuy nhiên, chân của Tân Vũ Phong vẫn như mọc re xuống đất, không hề di chuyển chút nào. "Bắc Chu, bác đừng lo lắng quát Nếu ngay cả Trung Dũng Hậu ma tại cũng không thể đối phó được thì tôi cũng không cần quay lại Đà Đô để trá thù làm gì.” Tần Vũ Phong khẽ nở nụ cười rồi nói.

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ te*am nha !!!






"Chuyện này. Nghe anh nói vậy vậy thì Chu Văn Bác tỏ ra hơi kinh ngạc, khuôn mặt lộ ra vẻ trầm ngâm.



Nhưng những người kia lại hoàn toàn dừng dựng, cho rằng Tần Vũ Phong đang khoe khoang. Một tên nhãi ranh vô danh “chưa ráo máu đầu" sao có thể so sánh với Tiểu Hầu gia được cơ chứ






Điều này rõ ràng quá vô lý!



Năm phút, mười phút, hai mươi phút. Từng giây, từng phút cứ thế trôi qua.






"Rầm!" Đột nhiên cửa chính của căn phòng bị đá văng ra.



Một chàng trai trẻ tuổi, anh tuấn bước vào phòng bang vẻ huệnh hoang. Anh ta mặc Hoa phục, từng ngón tay đeo toàn ngọc quý, nhìn cũng biết là các món đồ võ giả. Nhưng hốc mặt anh ta hãm lại, chân bước thấp bước cao khiến người ta vừa nhìn là biết cả người anh ta đã bị rượu và gái đục khoét sạch, giờ chỉ còn là một tên công tử ăn chơi và học.






Phía sau anh ta là mười tên vệ sĩ có thân hình cường tráng, cao to var vỡ đi theo bảo vệ từ người chúng tỏa ra sự hung hãng, dưới thật lưng có đạo bởi kiếm,



Ở Đế Đô mà lại có thể đeo bởi kiếm thì chắc chan không phải là người bình thường, kiểu gì cũng là loại được gia đình giàu có năng đã






Cập* nhật nhanh nhất trên Truyện88.vip
1983674170.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK